1 Cuộc sống mới của nó bắt đầu khi nó đứng dậy trong bóng tối lạnh lẽo và bầu không khí đầy bụi bặm hôi hám. Kim loại chạm vào kim loại, một cú giật làm mặt sàn chao đảo.
2 Những bàn tay giúp đỡ hăng hái vây lấy Thomas cho đến khi nó đứng thẳng dậy và quần áo đã được phủi sạch. Vẫn còn hoa mắt vì ánh sáng nên nó hơi loạng choạng.
3 Vì quá bải hoải nên Thomas ngồi thần người một lúc lâu không nhúc nhích. Nhưng rốt cuộc nó cũng bắt mình phóng tầm mắt quan sát coi có gì trong căn nhà gỗ.
4 Thomas dựa người vào cái cây trong lúc đợi Chuck. Nó quét mắt quanh Trảng, cái nơi ác mộng mà có vẻ như nó bị bắt phải ở lại. Bóng của các bức tường đã dài ra thấy rõ và bắt đầu chờm lên những mặt đá phủ dây thường xuân ở tường thành phía bên đối diện.
5 Hai đứa dừng lại ở chỗ gần mặt lưng của Trang ấp - đó là từ mà Chuck dùng để gọi cái lán gỗ xiêu vẹo. Chúng đang đứng trong khu vực tối tăm nằm giữa cái lán và bức tường đá phía sau.
6 Ai đó lay Thomas dậy. Nó mở bừng mắt và nhìn thấy một khuôn mặt đang ghé sát mặt mình. Mọi thứ xung quanh vẫn còn đang chìm trong ánh sáng nhá nhem tối của hừng đông.
7 Chúng bắt đầu từ chiếc Hộp, lúc này đã đóng lại - hai cánh cửa kim loại nằm sát mặt đất với lớp sơn trắng ngả màu và nứt nhiều chỗ. Trời đã sáng lên thấy rõ, những cái bóng đổ dài theo hướng ngược lại so với chiều hôm qua.
8 Cuối cùng chuông báo động cũng chấm dứt sau khi ré lên suốt hai phút. Một đám đông đã tụ tập lại giữa sân, xung quanh hai cánh cửa thép mà qua đó Thomas đã tới hồi hôm qua.
9 Một sự im lặng lạ lùng bao trùm lên Trảng. Như thể một cơn gió siêu nhiên đã thổi qua đây và hút sạch mọi linh hồn. Newt đã đọc to bức thông điệp cho những đứa không nhìn thấy mảnh giấy, và thay vì sôi nổi lên, các Trảng viên chỉ đứng đó, chết lặng.
10 Ánh sáng tối nhanh không thể tin nổi đối với Thomas. Nhìn từ Trảng, cánh rừng trông đâu có lớn như vậy, cùng lắm là vài mẩẫu đất thôi. Thế nhưng cây cối ở đây rất cao, thân vững chắc, lại mọc ken dày với tán lá rập rạp phía trên.
11 Trông có vẻ như Ben chỉ khá hơn chút đỉnh so với lúc Thomas nhìn thấy trong Trang ấp. Nó mặc độc một cái quần cụt. Làn da xanh mét bọc lấy bộ xương của nó giống như một tấm vải được căng trên mấy cái que.
12 Thomas đứng ngây người trong vài giây. Thằng bé kia nằm một đống, chỉ hơi nhúc nhích một chút, nhưng Thomas do dự không biết nên làm gì vì sợ bị liên lụy.
13 Thomas lặng người khi nghe thấy Minho đề cập đến Nhím sầu. Nghĩ tới con quái vật đó là đủ sợ rồi, nhưng nó tự hỏi tại sao việc tìm thấy một con Nhím chết lại có ý nghĩa quan trọng như vậy.
14 Thomas trố mắt nhìn Alby mở nút cái vòng cổ rồi tròng vào cổ Ben. Khi vòng da được bấm lại với một tiếng cốp, Ben cuối cùng cũng ngước mặt lên, nước mắt nước mũi chảy tèm lem.
15 Đây là đêm thứ hai liên tiếp Thomas đi ngủ với hình ảnh của Ben ám ảnh trong đầu đầy dằn vặt. Nếu không có thằng bé đó thì mọi chuyện có thể đã khác xa.
16 Thomas trải qua buổi sáng cùng với Trang chủ của Trang viên, để “Làm việc chết bỏ”, theo như chữ dùng của Newt. Zart là thằng bé cao to tóc đen đứng đầu sào khi trục xuất Ben, và không hiểu vì lý do gì mà người nó lúc nào cũng bốc mùi sữa chua.
17 Trong nhiều giây, Thomas tưởng như toàn bộ mọi thứ đã đông cứng lại. Một sự im lặng chết chóc nối tiếp sau tiếng đóng cổng kinh thiên động địa, trong khi trên đầu màn đêm đã phủ kín, như thể mặt trời vì quá sợ những thứ ẩn nấp trong Mê cung nên trốn mất tiêu.
18 Thomas trân trối nhìn vào chỗ Minho vừa khuất dạng. Bỗng nhiên nó cảm thấy không ưa thằng bé này chút xíu nào. Minho là một Tầm đạo sinh nhiều kinh nghiệm.
19 Thomas kinh hoàng nhìn con quái vật tiến dọc theo hành lang dài của mê cung. Trông nó như là kết quả của một thử nghiệm sai lạc - một cơn ác mộng. Nửa động vật, nửa máy móc, con Nhím sầu lăn mình và kêu lích kích trên lối đi lát đá.
20 Những cái đinh của con Nhím sầu bấm mạnh vào đá làm những mảnh dây thường xuân và đá dăm bay tung tóe. Những cánh tay của nó chuyển động thoăn thoắt giống như bộ chân của con bọ dao, nhiều cái được trang bị móc nhọn để găm vào đá làm điểm tựa.