1 Ngay từ lúc đặt chân vào phiên toà xử ly hôn ở vịnh Cedar, Rosie Cox đã có cảm giác thất bại, và cả nỗi ám ảnh vì bị phản bội. Song gặp hoàn cảnh này thì bất cứ ai cũng rơi vào tâm trạng như vậy mà thôi.
2 Mồ hôi nhỏ thành từng giọt xuống mặt Grace Sherman. Cái oi bức của buổi chiều giữa tháng bảy làm chiếc áo thun bó sát lấy cơ thể chị. Grace nhúng cây lăn vào sơn và nhẹ nhàng phủ màu vàng nhạt lên bức tường phòng ngủ của mình.
3 Khi tia nắng ban mai rọi vào trong phòng ngủ, Maryellen Sherman thận trọng trở mình, ngạc nhiên vì tự nâng được cả cơ thể đang mang bầu chín tháng gần đến ngày sinh.
4 Rosie Cox thôi dạy học ở trường phổ thông đã nhiều năm rồi, chính xác là mười sáu năm. Từ khi sinh Allison, Zach và Rosie đã quyết định cô sẽ không đi làm mà ở nhà chăm sóc con.
5 Đó là một chiều chủ nhật khi Katie vừa tròn một tháng tuổi, Maryellen đi đi lại lại trong phòng khách, cô âu yếm bế con gái bé bỏng trước ngực. Tiếng chuông cửa vang lên khiến cô như hoá đá.
6 Vào buổi tối thứ ba, khi mặt trời phủ sắc vàng xuống vịnh, Grace bắt đầu rời thư viện. Grace đã gần như mất cả một ngày để hướng dẫn người trợ lý mới nên chị phải ở lại muộn để giải quyết nốt công việc giấy tờ của mình.
7 Từng là một cảnh sát ở Seattle, Roy McAfee rất hiếm khi bỏ qua bất cứ một vụ việc nào cho dù nó có khó khăn đến đâu chăng nữa. Và điều này không thay đổi mặc dù bây giờ anh đã nghỉ hưu và sống ở vịnh Cedar, nơi anh mở văn phòng thám tử tư.
8 Đó là một sáng chủ nhật đẹp trời, những cơn gió dữ dội của tháng mười khiến lá vàng rụng đầy quanh khu bến cảng và khu phiên chợ nhà Nông Dân của vịnh Cedar.
9 Olivia đang hạnh phúc. Chị tỉnh giấc sớm vào sáng chủ nhật. Hôm nay là ngày sinh nhật của chị. Chị hưởng thụ những giây phút lười nhác dễ chịu trên giường cho đến khi cơn buồn ngủ thực sự qua đi.
10 Maryellen đã đi làm trở lại. Cô để con gái được mười tuần tuổi ở nhà em gái vào sáng thứ hai, tuần cuối cùng của tháng mười. Cô quay lại công việc ở phòng tranh từ chín giờ sáng cho đến năm giờ chiều.
11 Những bước chân của Grace Sherman nhẹ nhàng hơn so với hai năm trước đây. Chị đẩy chiếc xe chở rau dọc theo lối đi trong cửa hàng và nhún nhảy bước đi theo tiếng nhạc sáo trúc: một bản nhạc cũ của Mamas and Papas.
12 Sáng thứ bẩy, một tuần trước Lễ Tạ ơn, Maryellen tỉnh dậy và chợt nhớ ra một nhiệm vụ mà mình phải làm. Móng tay của cô đã quá dài. Chúng cần phải được chăm sóc và làm bóng.
13 "Chúng ta có món gà tây mà mẹ hay làm không bố?". Eddie hỏi vào buổi sáng Lễ Tạ ơn.
Zach vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, nên anh chưa thực sự hiểu câu hỏi của cậu con trai.
14 Những đám mây u ám nặng nề bao phủ bầu trời buổi sáng tháng mười hai ở vịnh Cedar. Peggy Beldon đi xuống gác. Nhìn qua cửa số chị thấy nước vịnh sẫm lại một màu u tối.
15 Có điều gì đó không ổn với Jon. Maryellen đã suy nghĩ rất nhiều về cách cư xử lạ lùng của anh kể từ khi anh đến đón Katie tối hôm trước. Sáng thứ hai khi Maryellen đưa xe vào bãi đậu xe ở phòng tranh, cô vẫn không ngừng băn khoăn lo lắng.
16 Chỉ còn vài ngày nữa là đến Giáng sinh, Corrie McAfee háo hức được bắt đầu những ngày mua sắm cuối năm của mình. Chị đã cho rằng khi Roy xin nghỉ hưu non khỏi lực lượng cảnh sát Seattle, họ sẽ thường xuyên đi du lịch.
17 Maryellen cảm thấy bồn chồn trong suốt buổi sáng ngày đầu tiên của năm mới. Cô đã mời Jon đến ăn tối và cô rất ngạc nhiên xen lẫn vui mừng vì anh lập tức nhận lời.
18 Việc cho Allison làm thêm tưởng như là một ý tưởng sáng suốt, nhưng bây giờ nó đã là cả một vấn đề. Zach ngồi đăm chiêu ở bàn. Các trường học đã quay lại quỹ đạo thông thường sau kỳ nghỉ Giáng sinh.
19 Khi đi vào trụ sở cảnh sát vịnh Cedar, Roy McAfee đảo mắt nhìn xung quanh. Trong phòng các nhân viên cảnh sát đang bận rộn với công việc của mình; một vài người đàn ông và phụ nữ ngồi bên chiếc bàn quanh một người điều hành tổng đài điện thoại, Dường như đang có việc khẩn cấp vì các nhân viên cấp phó - mặc quân phục hoặc thường phục nói chuyện qua điện thoại trao đổi với nhau hoặc gõ máy tính với vẻ khẩn trương, bận rộn.
20 Tiếng khóc thút thít như đang nấc lên của Katie khiến Maryellen choàng tỉnh. Mới hơn một giờ sáng, con bé ngủ chưa đầy một giờ đồng hồ. Maryellen mở choàng mắt và lập cập ra khỏi giường.