Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Già Thiên Chương 958 : Chém Yêu Thần Tộc

Chương trước: Chương 957 : Tổ Sâm Gây Họa



- Làm như vậy vẫn còn có chút liều lĩEnh, vạMun nhấFSjt xảjfEy ra sai lệch gì đRpó, hậu quảB khó mà lườwng đMuược!

Ngườeci còn lạMCKi nói.

- Các ngươi có biết vì sao ta cố ý tàn nhẫn ra tay không ? Bởi vì hắRpn là một ngườygJi mà hai mươi mấfZey năm trước đDjDã đgnfi theo chín con rồng kéo quan tài, sau đJYUó lạeci kỳ tích mà trở lạSJmi. lúc này mới hai mươi mấkzRy năm mà thôi, năm đCHó hắfZen chỉJvMlà một cái tên phảbm nhân nho nhỏ mà thôi, nhưng hôm nay lạZii đCạYawt tới cảmUMnh giới Bí CảYawnh tuyệt đgnfiệu này, nếu là ta có thểRpsưu hồn hắSJmn, biết đcaược tấzvt cảSJm ngọn nguồn, tộc của chúng ta chắjGyc chắhn sẽ đjfEứjjng trên đEỉvnh vinh quang!

Bá Dật lạSJmnh lùng nói:

- ChỉB bằUtmng một phàm nhân nhỏ bé như hắUtmn lạEjc có đYawạri tạKco hóa như vậy, lầBn này hắYawn trở về, chỉUZ vì hoàn thành sứVCmệnh là thành toàn chúng ta mà thôi, chính là may áo cho ngườUtmi!

- Ngươi tin chắJvMc rằOwng hắjjn là ngườmhi biến mấfEt trên đFSjỉvnh Thái Sơn năm đygJó?

Đám ngườMui trong rừng tùng đVCều kinh ngạnrc tới cực đBiểVCm.

Bá Dật gật đnrầcau, nói tên của Diệp Phàm ra, sau đcaó sai ngườJYUi mang tư liệu đvUAiều tra năm đVCó tới, hai cùng đnrối chiếu, kết quảkzR khiến cho mọi ngườcai đCHều ngây dạjfEi.

- Thật sự là một ngườfEi mấkzRt tích năm đEjcó!

Một đecám ĐạkzRi Yêu trong lòng rung đAmộng, đzvây chính là đaạjGyi sựnghịFSjch thiên, chín con rồng kéo quan tài mang một nhóm ngườBVOi tiến vào vòm trờUAi, trở thành một mê hoặc giảBi thích, không ngờBVOđCược ngườjji này quay về, rốt cuộc hắwn đpã trảCi qua nhữKcng gì?

- Các ngươi hiện tạfZei nên minh bạmUMch, nhữKcng việc ta làmđwBều tuyệt đJvMối có giá trịvUA, hắbn là một ThầZin Tàng sống, chỉa hai mươi mấZiy năm mà thôi, nhưng lạZii tạmUMo nên ra một đtbạYawi thầzvn thông gảAmi, chúng ta rút ta thầMun hồn của hắFSjn, biết đKcược bí mật, thành tựu của chúng ta sẽ trở nên không thểUA tưởng tượng đZiược, hơn xa một tên phàm nhân nho nhỏ như hắCn!

Bá Dật lạBnh lùng nói.

Ở chỗ sâu trong vùng núi rừng nguyên thủy, Diệp Phàm vẫn rấZit trấmUMn đwBịcanh, cũng không nóng lòng thoát vây, mang theo Quách Chân và TiểRpu Tùng đUZi trong sát trận thượng cổ đbểgnf tìm kiếm tung tích của tổ sâm.

Dọc theo đrườwng đai, bọn họ lạZii thấJYUy thêm mấJvMy hố sâm, gốc tổ sâm tạjfEi Trườbng BạDjDch này có tinh khí rấht dồi dào, linh tính mườwi phầecn, có bảzvn năng tránh nguy hiểZim, tìm bình an, nếu không thì cũng không thểfE trườjjng tồn từ xưa tới nay đgnfược.

- Có chút phiền toái, nó có thểnr khống chếđjjịVCa khí mà đgnfi, chỉBVO cầUZn không rờCHi khỏi mặt đaấJvMt, cho dù có lật tung cảFSj Trườecng Bạjjch Sơn lên thì cũng vô dụng mà thôi.

Diệp Phàm nhíu mày nói.

Quách Chân líu lưỡi, thân đYawang ở bên trong sát trận thượng cổ, vậy mà Diệp Phàm vẫn không chút gấfEp gáp nào cảw, ,lạmUMi còn đmhánh chủ ý tới tổ sâm, quảw thật khiến hắKcn vô cùng bội phục.

- Đểa ta thử xem thế nào!

Diệp Phàm khẽ quát lên một tiếng, thi triểFSjn thầhn thuật Nguyên Thiên Câu Cấrm, tinh khí trong lòng đnrấfEt lập tứOwc trở nên sôi trào, khắtbp dãy núi đcaều rung đvUAộng.

Long mạbch đBã chết tạjGyi TrườfEng BạSJmch Sơn bịca hắpn làm cho sống lạFSji, nghe hắGkBn ra lệnh, xoay ngườkzRi trong lòng đEấpt, từng tòa núi tuyết trên mặt đYawấat lay đjjộng, rấDjDt nhiều nơi phát sinh tuyết lở, ầZam ầZam gào thét đEổ xuống, thanh thế làm cho ngườJYUi ta phảgnfi sợ hãi.

Diệp Phàm đvUAứUZng trên mặt đwBấmUMt, đZaôi chân kết nối với lòng đRpấUZt, hai mắAmt nhắtbm chặt, cảRpm ứOwng tấBVOt cat sinh cơ và sứnrc sống trong lòng đVCấCHt, tìm kiếm tổ sâm.

Bỗng dưng, hắbn mở mắEt, cảMCKm ứwBng đjGyược một luồng sáng kinh ngườGkBi, ẩpn chứAma vô lượng tinh khí, đEjcó là một luồng thầBVOn quang bấvt tử, sắKcp so đDjDược với nửa gốc Bấat tử ThầGkBn Dược.

- Tổ sâm, thật sự là nửa thầnrn dược!

Diệp Phàm mở mắYawt, dặn Quách Chân và TiểDjDu Tùng không nên lộn xộn, chờUtm trên mặt đfZeấjjt.

Sau đró, Diệp Phàm từ trên mặt đjfEấfZet đEjcột nhiên biến mấUtmt. Nguyên Thuật của hắKcn tăng tiến vùn vụt, hiện nay chỉSJm kém một đJvMườNNFng là có thểJYU sánh đCược với Nguyên Thiên Sư, ở trong đAmịva mạnrch như Chân Long về với biểUtmn.

Ở chỗ sâu trong đmhịJvMa mạvUAch, luồng thầpn quang bấUtmt tử kia di chuyểbn quá nhanh, ngay khoảfEnh khắRpc long khí chấZan đmUMộng thì nó đfEã trốn xa tận tít ngoài, biết trước hung hiểGkBm đfZeểVC trốn chạDjDy.

- Gốc sâm già này đMCKích thực có chút khó đjGyối phó, muốn bắygJt đmhược nó thì hơn phân nữcaa cầMun phảCi tốn tới mấkzRy tháng!

Diệp Phàm sờYaw sờKc cằDjDm, đOwây còn là do hắpn thân là Nguyên Thirn Sư, mới có thểfZe truy kích trong đAmịwBa mạBch, ngườygJi thườYawng thì căn bảZan không có nửa đwiểcam hy vọng nào.

HắKcn một đmUMườGkBng đygJuổi theo, dùng long khí làm vật dẫn, mộtđtbườvng tìm tung tích, muốn thăm dò phạBm vi hoạjfEt đwBộng của lão sâm này, chuẩUZn bịB cho lầgnfn sau khắjjc nguyên trận bắDjDt lấCy nó.

Bỗng nhiên, trong đCHịZaa mạCHch hắrn tìm thấzvy một khối xương thú, dài tận mấOwy thước, bề mặt có hắUAc có dấzvu hình chim chóc, chữwB giống như gà bới, hắjfEn liền dừng lạwi nghiêm túcđhọc.

Ý tứMCKđfEạKci khái của nhữYawng chữRp này là, khi tinh khí trờjGyi đRpấDjDt khô cạrn, đjfEịUZa mạtbch sẽ khô kiệt, mà tổ sâm đKcã thông linh, có thểMCKsống trong tôt căn dưới lòng đfZeấgnft, sinh ra long khí, khiến cho phiến núi rừng đUZịfZea mạRpch tạygJi đzvây mãi mãi xanh tươi, hy vọng các Thánh giảYawđKcờgnfi sai hạUA thủ lưu tình, đSJmừng làm nó bịVCthương.

Phía xa có ánh sáng lóe lên một cái, một luồng thầfZen quang bấUAt hủ xuấvt hiện, thơm nứFSjc mũi, một gốc nhân sâm cao bằtbng nửa ngườSJmi hiện ra, trên thân có luồng sáng đZaang lưu chuyểNNFn.

Diệp Phàm kinh ngạzvc, thiếu chút nữjfEa tưởng lầtbm là có một tiểVCu lão đNNFầfEu nào đvUAó xuấUZt hiện tạzvi đcaây, cây lão sâm này tựmình hiện thân, hình thểMu không khác ngườNNFi bình thườNNFng là bao, thậmc hí còn có một số ngũ quan lờZi mờMu.

Nó là một gốc nửa thầgnfn dược, sớm đBã thông linh, dự cảUtmmđzvược rằygJng ngườzvi trước mặt này có thểa bắZat đnrược nó, cũng có thểa nắSJmm cảjGyđCHịkzRa mạVCch này vào tay, nên mới hiện ra cầzvu xin tha thứC.

Bởi vì nó có bảVCn năng tìm chỗ bình an, cảEm thấby xuấUZt hiện vào giờjj phút này là thích hợp nhấbt, nó vung cánh tay lên, hai mươi chấnrt lỏng năm màu bay ra đAmi về phía Diệp Phàm.

Sau đbó, nó quỳ xuống, làm ra bộ dáng tuổi già sứfEc yếu rấMCKt là đZiáng thương, tuy rằCHng nó đtbã sớm thông linh, nhưng cũng giống như BấBt Tử ThầEn Dược, nó không thểw tu đfEạMCKo tiến thâm một bước đcaược.

Diệp Phàm dùng một bình ngọc trắVCng trong suốt, đjjựng nhữtbng này giọt chấDjDt lỏng này, thở dài một hơi, nói:

- Ngươi không cầvn làm như thế, ta đvã thấZay nhữygJng gì mà khối xương trắRpng này ghi lạmUMi, ngươi cứCH yên tâm rờvUAi đwBi thôi!

Lão sâm phía xa cúi đRpầjfEu, nhoáng lên một cái, biến mấmht vào chỗ sâu trong đkzRịwBa mạwch, từđZaó không thấZiy nữAma.

Diệp Phàm nhìn k ỹ nhữMCKng giọt chấjjt lỏng này, nó có ánh sáng năm màu đvang lưu chuyểjjn, phát ra mùi thơm ngào ngạzvt, thấBm tận xương tủy, đBích thật là thầjGyn dịwBch, hắpn phỏngđYawoán chỉUtm cẩcan gốc lão sâm này thì có thểjGy sánh đUZược với một gốc BấCt Tử Thầrn Dược rồi.

HắkzRn ở trong đcaịJYUa mạfZech nhổ đfZei một vài trận kỳ, đygJây là cấEjcm chế do Thiên Lân tộc bày ra, là đcaểp cho sau này bắjjt giữFSj lão sâm mà dùng, rấkzRt nhiều pháp khí đvUAều là tài liệu thờtbi thượng cổ, một khi phá hư thì sau này sẽ rấCHt khó tu bổ lạjji đgnfược.

Cuối cùng, hắRpn lên trên mặt đDjDấAmt, Tiểzvu Tùng lập tứwc nhảBVOy lên, khẩJvMn trương nhìn hắmhn, vừa rồi nó thực sự vì hắRpn mà lo lắwng.

- Không có việc gì, cổ trận nơi này còn không giết chếtđZaược ta đtbâu, hiện tạUZi chúng ta phảvUAi đSJmi tìm bọn họ tính sổ.

Quách Chân nghe đBVOược câu này, cảvm xúc rấZat mênh mông, vịmUMDiệp huynh này cũng thật là hung mãnh, cổ trận có thểygJ giết cảOw Vương giảygJđEjcã trảDjDm đCạUAo đSJmều mà cũng không làm gì đSJmược hắKcn, đwây là loạEi thầOwn thông cỡ nào a!

Diệp Phàm cũng không có chút sơ suấYawt nào, loạjGyi sát trận thờjGyi thượng cổ này rấCHt phứMCKc tạzvp khó hiểCu, từng bước đKcều có sát khí, nếu không cẩbn thận thì rấOwt có thểBVO sẽ phảfEi nuốt hận tạjfEi đfEây. HắKcn một đAmườpng phá trận, rút ra tấmht cảa pháp kỳ, hoàn toàn nhổ sạZach.

Hơn mườGkBi dặm bên ngoài, Bá Dật nói:

- Vừa rồi tuyết lở, các ngọn núi cũng đvều rung đMCKộng, hiểCn nhiên là sát trận đwã khởi đjjộng, hắjfEn sẽ không còn đbườmhng sống nữygJa, nguyên thầan sẽ tựđEộng bịRp hút vào trong chủ kỳ. tuy nhiên, đBVOểCHđUtmảSJmm bảro thì chúng ta cứh chờcađMCKã, ba ngày sau sẽ lạZai đnrến đjfEây nhặt xác hắzvn.

NhữMCKng ngườFSji khác đOwều gật đjGyầCu, sợ vào trận quá sớm thì sẽ phát sinh chuyện gì đZaó ngoài ý muốn, liền quay lạeci Nguyên Thủy Long Động.

Diệp Phàm hủy diệt xong sát trận thượng cổ, cũng không nóng lòng chạDjDy đMui, mà thỉZinh thoảUAng, lạjji nhìn xung quanh, quan sát vùng rừng rậm nguyên thủy này, hắRpn gặp đecược mấhy tòa Thầecn Miếu, có cảp văn hiến tế do Thanh triều Thánh tổ tự tay viết.

Bọn họ thấcay có không ít tấGkBm bia đtbá, khen ngợi công đjGyứjjc, phong Trưởng BạNNFch Sơn là Thánh sơn, bao trùm phía trên của Ngũ nhạmhc.

Sau đUtmó, đeci ra ngoài không lâu, bọn họ lạJYUi thấCy một vài tổ miếu của Kim triều,rộng rãi nguy nga, mặc dù đrã sắjjp sừa sụp xuống rồi, nhưng vẫn có thểSJm nhìn thấSJmy phong thái huy hoàng khi xưa.

- Năm đjfEó, phàm nhân cũng có thểwBđbi vào khu vực này.

Quách Chân nói.

Diệp Phàm cũng không nói gì, tiếp tục đvi về phía trước, giữBVOa một dãy núi lớn lạCi thấjfEy có từng khối long bi, đfZeây đvều là do tiên dân thờmhi viễn cổ lưu lạVCi, trên bề mặt có khắpc chim chóc hoa lá, cũng không giống như là chữygJ viết.

- Đây là cũng bái vào thờfZei nguyên thủy, Thiên Lân nhấCHt tộc tồn tạfZei đUAã rấKct lâu rồi, vì lợi ích bảpn thân, đFSjã từng hỗ trợ cảCH nhữFSjng ngườvUAi không cùng thờFSji đgnfạwBi

Quách Chân kinh ngạcac, đCHám ngườmUMi Diệp Phàm đJvMi tới nhữYawng dãy tuyết phong phía trước, dưới chân ngọn núi cao nhấzvt nằEm giữra nơi này, có Nguyên Thủy Long Động đOwang phát ra luồng khí dập dềnh, lượn lờFSj thành hình rồng, phát ra ánh sáng mờec ảygJo thầRpn thánh.

- Ngươi….còn sống đBi ra sao?

Mườtbi mấygJy nam nhân mặc Thiên Lân chiến y, có mái tóc dài rối tung, trên thân có yêu khí lượn lờKc, tấbt cảCđZaều cực kỳ sợ hãi, nhanh chóng ra tay trước.

Diệp Phàm cũng không nói gì, ngón tay như một thanh đjGyao, chém về phía trước, tiếng “phốc phốc” không ngừng vang lên bên tai, mườSJmi mấBy ngườai toàn bộ bịC chặt ngang lưng, tiên huyết phun ta bốn phía, mặt đaấEjct biến thành màu đCỏ tươi.

- XảUtmy ra chuyện gì?

Một ngườYawi to lớn vạZam vỡ xuấZat hiện, rấUtmt xứgnfng với cái tên yêu ma, sinh ra đMuầFSjy đCHủ thân ngườZii, toàn thân phủ bởi lân giáp,đVCây chính là một vịr Yêu Tướng.

- Không tốt, ngườri kia còn sống, đwBang giết vềđCHây!

Có một yêu quái quát to.

- Các hạr xinh dừng tay, chuyện gì cũng từ từ nói đBã!

VịVC Yêu Tướng này hô to, muốn trước hết ổn đjjịecnh thế cục.

Phốc….!

Diệp Phàm trầEjcm mặc đygJi về phía trước, ngón tay như một thanh kiếm, cách không chém xuống phía dưới, một màn mưa máu rơi xuốn, tên Yêu Tướng này ngay tạwBi chỗ bịnr chém thành hai nửa, từ thiên linh cái xuống tận chân đwBều tách ra, ngay cảSJm một tiếng rên cũng không kịBp thốt, đBã trở thành hai mảMCKnh thi thểw.

- Không tốt, đYawạMCKi sư không hay rồi!

TấfEt cảh yêu binh đCều luống cuống, có tên vọt vào trong đbộng phủ bẩmhm báo.

- HoảBng hốt cái gì?

Có ĐạBi Yêu quát to.

- NgườmUMi tên là Diệp Phàm kia đmhã lao ra khỏi thượng cổ Pháp trận, đCHang giết tới đtbây, đrang ở bên ngoài đBVOạUtmi khai sát giới!

Yêu binh sợ hãi bẩnrm báo.

- Cái gì?

Bá Dật ngây ra, toàn thân lạUtmnh lẽo, sau đBVOó toát mồ hôi lạnrnh.

Các ĐạMCKi Yêu khác cũng sởn tóc gáy, tòa thượng cỏ sát trận kia đfEáng sợ tới mứrc nào a, mấay trăm năm đmUMã từng giết chết cảE hai vịZiđvUAạEjci thầEn thông gỉJYU, vậy mà bây giờUA lạKci bịUA một tu sĩhHóa Long Bí Cảpnh phá ra hay sao?

- Đi, đDjDi ra ngoài nhìn một cái!

Một đUZám ĐạUtmi Yêu đYawều mang thầFSjn sắYawc rấCt khó coi.

Đám ngườbi Bá Dật lao ra đjfEộng phủ, nhìn về phía trước, chỉgnfthấwy Diệp Phàm lông tóc không tổn hao gì, như đEi vào chỗ không ngườFSji, tấEt cảFSj nhữfEng kẻ cảRp gan ngăn cảmhn thì đMuều bịBVOhắMun giết chết, tiên quyết bắwn ra, khiến cho các tảrng huyết trắZing tan chảby, mặt đZiấRpt bịjGy nhuộm thành màu đZaỏ tươi

Loading...

Xem tiếp: Chương 959 : Giết Chết Thiên Yêu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Diễm Tu

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 243


Tôi Là Ô Sin

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 55


Ý Nghĩ Kì Quái

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 6


Người Vô Tâm

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50