Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 609: Tự Dưng Đánh Nhau(1)

Chương trước: Chương 608: Để Tôi Phê



Nhà khách tỉnh ủy cách đại đạo Bắc Sơn không đến hai cây số, xây dựng vào cuối niên đại 50, từ khi xây dựng xong đến nay, một mực đều được coi là nơi La Phù tỉnh dùng để tiếp đãi lãnh đạo đảng và quốc gia đến thăm viếng, xem xét công tác.

Trong này có cả nhân viên công tác và bộ đội chuyên nghiệp riêng làm nhiệm vụ tiếp đãi, chịu trách nhiệm công tác tổ chức hội nghị tiếp đãi cho Tỉnh ủy, ủy ban tỉnh.

Năm kia đã tiến hành cải tạo toàn diện các thiết bị bên trong, một ít gian phòng cởi mở cho người bên ngoài.

Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh thường xuyên chọn chỗ này để cách ly thẩm tra một số cán bộ làm việc trái pháp luật, không tuân theo quy định.

Thập niên 90, khẩu hiệu trong sạch hoá bộ máy chính trị bắt đầu được nhắc tới, địa vị Ban Kỷ Luật Thanh tra chậm rãi tăng lên, nói như vậy, Ban Kỷ Luật Thanh tra muốn một gian phòng, nhà khách Tỉnh ủy cực kỳ phối hợp nhường lại.

Trương Ôn dừng xe ở cửa ra vào nhà khách Tỉnh ủy, lấy tài liệu từ bên trong cặp công văn xin đi thăm Khô Lộc Văn ra, trên đó có chữ ký rồng bay phượng múa của Dương Tử Hiên, sắc mặt Trương Ôn có vẻ có chút quái dị.

Trương Ôn không ngờ Dương Tử Hiên lại đích thân ký cho hắn.

Do dự một chút tử, Trương Ôn vẫn đi vào, nhân viên công tác nhà khách Tỉnh ủy cũng hết sức quen thuộc Trương Ôn, cung kính gật đầu chào hỏi.

Lên tới lầu ba, các phòng lầu ba đã được sửa chữa tốt, sàn nhà bằng đá cẩm thạch thoạt nhìn rất chói lọi.

Sài Quá Long đứng ở trên bậc thang chờ Trương Ôn, nhìn nhìn tài liệu trên tay xin Trương Ôn, trên đó có chữ ký của Dương Tử Hiên, mới gật gật đầu, nói: "Đi theo chương trình thôi, hi vọng thư ký trưởng có thể thứ lỗi."

Khuôn mặt Trương Ôn không biểu tình, từ chối cho ý kiến, được Sài Quá Long dẫn dắt, đi tới trước cửa một gian phòng lớn, liền đẩy cửa đi vào.

Đợi Trương Ôn đi vào, Sài Quá Long đóng cửa lại, liền thông báo cho Dương Tử Hiên.

"Trương Ôn đã tiến vào... có tiến hành giám sát và điều khiển không?" Sài Quá Long biết rõ Dương Tử Hiên cực kỳ chú ý chuyện lần này, bản thân cũng không dám khinh thường.

Dương Tử Hiên chú ý đến chuyện này cũng không phải không có nguyên do, tuy lần này vấn đề công ty Xuân Huy rất nghiêm trọng, nhưng vấn đề xảy ra ở bản thân tầng quản lý Xuân Huy.

Đương nhiên, Hoàng Văn Thanh và một đám lãnh đạo cầm đầu dung túng cho quản lý Xuân Huy làm loạn, cũng sẽ phải nhận trách nhiệm giám thị bất lực không nhỏ, nhưng không liên quan đến vấn đề mục nát kinh tế.

Dương Tử Hiên cảm thấy giữa Trương Ôn và Khô Lộc Văn nên có chút quan hệ đặc thù, nói không chừng còn có thể từ đây đào ra một con cá lớn, từ bản án này phát triển lên một điểm mới, bởi vậy nên Dương Tử Hiên mới chú ý như thế.

"Tiến hành giám sát, tôi thật sự rất hiếu kỳ, không biết thư ký trưởng này muốn chơi cái gì đây?"

Thường Mai ngồi ở trên ghế lái phụ, giúp Dương Tử Hiên cầm điện thoại để vào tai.

"Vâng!" Sài Quá Long trả lời rất dứt khoát, hắn đã coi Dương Tử Hiên như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó.

Lần này Trương Ôn liều mình gặp mặt Khô Lộc Văn, một tội phạm đang bị thẩm tra, bản thân hắn cũng đã gặp một ít nguy hiểm chính trị.

Công khai giám sát và điều khiển, chính là để không ai có cơ hội làm loạn, bởi vậy, thời điểm Trương Ôn chứng kiến cameras giám sát trên góc tường chiếu vào mình, cũng không thể đưa ra kháng nghị với Sài Quá Long.

Khô Lộc Văn bị giam vài ngày, sắc mặt và thân thể đều có chút tiều tụy, mấy ngày nay người Ban Kỷ Luật Thanh tra đều biến đổi các biện pháp, đào thứ gì đó từ trong miệng hắn ra, nhưng Khô Lộc Văn không biết Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đã nắm giữ bao nhiêu chứng cứ, trong nội tâm rất loạn.

Khô Lộc Văn một mực không rõ, kế hoạch của mình cơ hồ là hoàn mỹ vô khuyết, thậm chí bước làm chứng minh nhân dân giả cuối cùng, đều sớm chuẩn bị tốt, người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh làm sao có thể tìm được toàn bộ bọn họ trong vòng một ngày.

Chẳng lẽ tài năng của cơ quan cường lực trong quốc gia này thực sự lớn như vậy sao?

Khô Lộc Văn không tin, hắn cũng không phải chưa từng dạo qua cơ quan, biết rõ tác phong quan liêu hóa trong cơ quan, hiệu suất hành chính cực thấp, căn bản không có khả năng tìm được hắn trong thời gian ngắn như vậy.

Điều duy nhất có thể giải thích, chính là bọn người Dương Tử Hiên đã sớm nhìn chằm chằm vào Khô Lộc Văn hắn, chỉ ngồi đợi hắn sa vào lưới.

Nhưng Khô Lộc Văn thật sự không biết mình lộ ra nhược điểm ở đâu, bị người trẻ tuổi Dương Tử Hiên này phát hiện thế nào.

Những điều này đều là chỗ những ngày này Khô Lộc Văn suy nghĩ mấy cũng không có cách giải thích.

Đương nhiên, ngoại trừ những việc này, Khô Lộc Văn còn muốn lập công chuộc tội, tranh thủ giảm hình phạt xuống, vợ con của hắn đều không thể thành công xuất ngoại, rất nhiều tài sản lúc trước hắn chuyển ra hải ngoại còn bị lấy trở về.

Khô Lộc Văn biết rõ, nếu như phán hắn hình phạt 20 năm, cùng với phán hắn tội chết, cơ bản không là khác nhau nhiều, bởi vậy Khô Lộc Văn còn muốn lập công chuộc tội, tranh thủ nhận được xử lý khoan dung.

Nhìn thấy Trương Ôn đẩy cửa tiến đến, Khô Lộc Văn nằm ở trên ghế dài hơi ngẩng đầu, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, hắn không ngờ Trương Ôn lại tới đây, dám mạo hiểm nguy hiểm chính trị đến tìm hắn, con mắt liếc liếc camera giám sát trên góc tường, hỏi: "Sao anh lại tới đây?"

Phải biết rằng hiện tại Khô Lộc Văn là người mang tội, rất nhiều người muốn phủi sạch quan hệ với hắn còn không kịp, đâu có người nào dám tới thăm hắn?

Chỉ là, Khô Lộc Văn rất nhanh liền nghĩ thông suốt nguyên do bên trong, con ngươi đảo một vòng, nhíu lông mày.

"Tôi nói lão Hồ này, tốt nhất là cậu tranh thủ thời gian nhận tội của cậu đi, tôi cảm thấy rất đau lòng, lúc trước làm sao lại nhìn lầm cậu đây?" Trương Ôn Vẫn chưa ngồi xuống, liền đập cái bàn một cái, trợn mắt nhìn Khô Lộc Văn.

Khô Lộc Văn rất béo, nhưng con mắt không lớn, điển hình loại mắt đậu xanh, thoạt nhìn cực kỳ buồn cười, Trương Ôn vừa đến đã nã pháo về hướng hắn, làm cho Khô Lộc Văn ngây ra một lúc, sau đó liền nhe răng trợn mắt cười nói: "Ha ha, các người nhìn lầm người, liên quan gì đến tôi!"

"Trước kia tôi đã cố vấn cho lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nói cậu còn có mấy tài khoản bí mật chưa bàn giao, tôi khuyên cậu, nên tranh thủ thời gian bàn giao đi!" Trong ánh mắt Trương Ôn cất giấu một tia lạnh như băng, ngồi xuống.

"Ha ha, tôi còn tưởng rằng Trương Ôn anh đi tới thăm tôi, là muốn nhắc tới quan hệ bạn bè, không ngờ anh lại tới khuyên bảo tôi phối hợp với đám thằng nhóc Ban Kỷ Luật Thanh tra kia!"

Khô Lộc Văn cười một tiếng lạnh lùng, nói: "Anh đang sợ hãi tôi không nói vài cái tài khoản bí mật ra, tạo thành việc xói mòn rất nhiều tài sản quốc gia, ủy ban tỉnh các anh sẽ phải gánh chịu trách nhiệm càng thêm nghiêm trọng mà thôi."

Nói xong, Khô Lộc Văn vỗ mạnh bàn một cái, đứng lên, chỉ vào mũi Trương Ôn, nói: "Tôi cho anh biết, không có khả năng đâu! Dù tôi phải nhận hình phạt nặng, cũng muốn kéo các anh đi cùng, làm đệm lót lưng!"

Trương Ôn hừ lạnh một tiếng, nói: "Đối đầu với chúng tôi như vậy, cậu có chỗ tốt gì đây? Chẳng lẽ cậu không muốn lập công chuộc tội, cậu nói những tài khoản bí mật kia ra, ít nhất cũng là một loại biểu hiện lập công chuộc tội, hình phạt của cậu cũng sẽ ít đi vài năm... Loại sự tình đôi bên cùng có lợi này, cớ sao cậu không làm?"

Loading...

Xem tiếp: Chương 609: Tự Dưng Đánh Nhau(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Dê Ác Đánh Sói

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Mối Tình Đầu - Sogood

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Học Viện Ác Mộng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 43


Băng Hỏa Phôi Thần

Thể loại: Dị Năng

Số chương: 21


Chiến Dịch Trái Tim

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 47