Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 602: Đưa Tin Lên Cctv(1)

Chương trước: Chương 601: Kết Thúc Tuần Trăng Mật



Nhưng ai lại ngu như vậy đây, tại loại thời khắc này, tự nhiên nhận củ khoai lang phỏng tay, để vào trong lòng bàn tay của mình, đảm nhiệm nhiều việc đây?

Mấu chốt là, bản thân việc chọn công ty Xuân Huy làm nơi thí điểm, chính là sự tình Hoàng Văn Thanh đặc biệt phê chuẩn, đặc biệt xử lý.

Chọn nơi như vậy làm thí điểm, căn bản là sẽ được dựng nên làm điển hình rồi, kỳ thật cũng có mấy phó chủ tịch tỉnh nghĩ đến chuyện nhúng tay vào, phân một chút công lao, nhưng Hoàng Văn Thanh đều không cho.

Hiện tại xảy ra chuyện, Hoàng Văn Thanh lại muốn đẩy trách nhiệm trên thân mình ra bên ngoài.

Trần Chí Ôn, Thạch Phong Tín, Lâm Bái và mấy phó chủ tịch tỉnh đang ngồi đều có chút khinh thường đối với hành vi của Hoàng Văn Thanh, lúc có lợi thì một mình mình kiếm, có phiền toái thì đẩy ra để mọi người gánh vác.

"Đồng chí Chí Ôn, anh là người quản lý khối xí nghiệp nhà nước này, nếu không thì anh đi đường Trung Nam bên kia nhìn tình huống một chút xem thế nào?"

Hoàng Văn Thanh nhìn Trần Chí Ôn, cười tủm tỉm nói: “Lão Vương sở tài chính, tôi cảm thấy nghiệp vụ không được tốt lắm, nếu không thì công tác tài chính và thuế vụ này, anh nắm bắt đi, trình độ chuyên nghiệp của anh rất cao!"

Ý tứ của những lời này đã hết sức rõ ràng.

Ý tứ trong lời Hoàng Văn Thanh nói, là muốn bắt Trần Chí Ôn gánh vác nguy hiểm chính trị lần này, phân công công tác tài chính và thuế vụ được đưa ra, với tư cách đền bù tổn thất, một lần nữa trả lại cho Trần Chí Ôn.

Nhưng Trần Chí Ôn biết rõ, vô luận là công tác xí nghiệp nhà nước, hay công tác tài chính, lúc này đều là một củ khoai lang phỏng tay, cục diện rối rắm, hắn làm sao có thể cầm đây.

Liền cười cười, nói: "Đồng chí Văn Thanh, anh cũng không cần cho tôi thêm trọng trách, tôi làm công tác tài chính và thuế vụ cũng đã nhiều năm rồi, đã mệt mỏi rồi, thật vất vả dỡ trọng trách xuống, anh lại nhường đến, tôi cảm thấy không vui đâu!"

Hội nghị cũng không thảo luận ra kết quả gì, Hoàng Văn Thanh cũng chỉ có thể tự mình gánh vác thôi.

Cái gì gọi là thời vận lên voi xuống chó, lần này Hoàng Văn Thanh đã thấm sâu vào trong người, thấu hiểu rất rõ.

Nếu lúc trước không đoạt quyền hành tài chính và thuế vụ của Trần Chí Ôn, bây giờ hắn có thể trực tiếp hạ mệnh lệnh đối với Trần Chí Ôn, có thể yêu cầu Trần Chí Ôn vô luận làm thế cũng cũng phải đều góp ra 1000 vạn, phụ cấp cho những công nhân viên chức nghỉ việc kia, làm cho bọn họ tản đi.

Nhưng hiện tại, hắn đã bắt lấy công tác tài chính và thuế vụ, không biết đi nơi nào đào ra 1000 vạn tiền mặt đây.

Thời điểm buổi tối, Trương Ôn cuối cùng cũng đàm phán ổn thỏa với một đám công nhân viên chức nghỉ việc chắn ở cửa ra vào ủy ban tỉnh rồi, tài chính tỉnh lập tức xuất ra 500 vạn phụ cấp cho bọn hắn, lập tức đưa vào tài khoản cho bọn hắn.

Số tiền còn lại, sẽ chậm rãi chuẩn một lần nữa, tài chính tỉnh thoáng cái cũng không có biện pháp chi ra quá nhiều tiền.

Trương Ôn làm thông công tác tư tưởng, tăng thêm áp lực từ cảnh sát đông nghịt bốn phía, đám công nhân viên chức nghỉ việc này cuối cùng cũng chậm rãi tản đi.

Trương Ôn quệt quệt cái miệng khô nứt, uống một hớp nước, mắt đầy màu đen, thiếu chút nữa té xỉu, may mắn có nhân viên công tác bên cạnh dìu lấy, bằng không thì thật đúng là đã té xỉu, đứng đối thoại mấy tiếng với đám công nhân viên chức nghỉ việc này, chân cũng đã run lên.

Đám người trước cửa ủy ban tỉnh chậm rãi tản đi, những chuyến xe đặc biệt của các phó chủ tịch mới chậm rãi từ bãi đỗ xe ủy ban tỉnh chạy nhanh đi ra, có thể nói là nối đuôi nhau ra.

Bên trong miệng Trương Ôn đầy cảm giác đắng chát, những phó chủ tịch tỉnh này ai cũng là người tinh quái, thời điểm ủy ban tỉnh bị vây vòng quanh, một bóng người cũng không trông thấy, đều trốn trong phòng làm việc xem náo nhiệt, đợi cho đám người tản ra, lập tức liền lái xe rời đi.

Trương Ôn vẫn chưa được ăn cơm tối, Trình Tư Vũ để cho người ta đưa hai phần thức ăn nhanh tới, miễn cưỡng nhét đầy bụng một chút.

Hoàng Văn Thanh lúc này mới từ trong văn phòng đi ra, trên gương mặt có vẻ tiều tụy rõ ràng, ngày hôm nay, thật sự là làm cho Hoàng Văn Thanh lao lực quá độ.

Cùng với loại khí phách nâng trời đạp đất mấy ngày hôm trước, thật sự là cách biệt một trời một vực.

"Chuyện nơi đây đã được giải quyết, sự tình công ty Xuân Huy khu Giang Đông bên kia thì sao? Giải quyết thế nào? Đã giải quyết được chưa?" Trương Ôn cầm khăn tay lau miệng qua lau một cái, liền quay đầu hỏi Trình Tư Vũ.

"Trước kia không phải Thường Mai đã đi qua rồi sao?" Ở trong tâm Trình Tư Vũ cũng xuất hiện chênh lệch thật lớn, ngày hôm qua tại văn phòng ủy ban tỉnh còn vênh mặt hất hàm sai khiến, hôm nay chính là loay hoay đến chân không chạm đất.

Hơn nữa, rất nhiều người trong cơ quan bình thường khách khí kêu một tiếng "Trình thư ký", tại thời khắc mấu chốt này, tìm bọn hắn làm việc, căn bản là không đáng tin cậy, không phải nói mình bận, thì ra sức khước từ.

Thậm chí còn bo bo giữ mình, đẩy mình ra ngoài cửa.

Chỉ là, cũng không thể trách bọn hắn, tại trước khi đại hội đảng cả nước diễn ra, phát sinh sự tình nghiêm trọng như vậy, khẳng định có một đám người trung ương nghi vấn năng lực khống chế đại cục của Hoàng Văn Thanh.

Nếu như thế lực sau lưng Hoàng Văn Thanh vận hành không tốt, đừng nói đến chuyện Hoàng Văn Thanh tấn vị Bí thư tỉnh ủy rồi, cho dù bị đẩy khỏi La Phù tỉnh, cũng không phải là chuyện hoàn toàn không thể xảy ra.

"Thường Mai đã đi mời đến phóng viên CCTV kia đến, những náo loạn công nhân viên chức vẫn đang chắn đường, nhưng đã có người trung đoàn cảnh sát tỉnh chạy đến, cương quyết mở con đường, xe không bị kẹt nữa.”

“Chỉ là, vẫn có rất nhiều công nhân viên chức nghỉ việc vây hai bên đường, vừa có điện thoại tới, nói có người xung đột cùng với cảnh sát và công an!"

Hoàng Văn Thanh ấn ấn thái dương, tham chính nhiều năm như vậy, rốt cục leo đến vị trí chủ tịch tỉnh, nhưng ngồi trên vị trí này, hắn mới hiểu được cái gì gọi là cao xử bất thắng hàn (ở chỗ cao không khỏi rét vì lạnh), vị trí cao, phiền lòng công việc, lại là một điều không thể thiếu.

Lúc chiều, Hoàng Văn Thanh rốt cục cũng xác nhận được hai phóng viên CCTV kia đã đi, biết rõ chuyện lần này coi như tạm kết thúc, nhưng chuyện tiếp theo còn đang chờ hắn.

Trương Ôn tê liệt ngồi trên mặt ghế, nói: "Tôi cần nghỉ ngơi một đêm, công việc đường Trung Nam bên kia, cũng nhất định cần tôi đi qua lo liệu sao?"

Hoàng Văn Thanh tận tình khuyên bảo vỗ vỗ bả vai Trương Ôn, nói: "Cậu không đi sao được? Hiện tại, người tôi tin tưởng nhất, đúng là cậu..."

Lời nói đã nói đến đây, Trương Ôn biết rõ mình không thoát được, kéo thân thể mỏi mệt đi, đến Khu Giang Đông, trên đường, hắn gọi điện thoại cho Thường Mai, hỏi: "Bây giờ em đang ở đâu?"

Thường Mai lúc này đang dùng cơm cùng Chu Hiểu Mai, còn có một nam phóng viên khác, nghe Trương Ôn hỏi, liền nói thật ra.

Trương Ôn gật gật đầu, nói: "Làm tốt lắm, quan hệ tốt với bọn họ, xem có thể cầm được bản thảo phỏng vấn hay không, tốt nhất là thuyết phục bọn họ không cầm những thứ đó lên CCTV đưa tin, ngày mai chủ tịch tỉnh sẽ gặp bọn họ."

“Vâng!”

Giọng nói Thường Mai vô cùng nhẹ nhàng thoải mái, lại để cho Trương Ôn cực kỳ yên tâm.

Hắn không biết là, Thường Mai vừa cúp điện thoại, liền nói với Chu Hiểu Mai: "Chu tiểu thư, vừa rồi người văn phòng ủy ban tỉnh đã nói với tôi, bản thảo phỏng vấn ngày hôm nay, chị có thể đưa tin, tốt nhất là càng nhanh càng tốt, miễn để cho một ít quần chúng không rõ chân tướng suy đoán lung tung về chuyện này, ủy ban tỉnh chúng tôi muốn từng bước từng bước cởi mở với dân chúng về phương hướng phát triển..."

Loading...

Xem tiếp: Chương 602: Đưa Tin Lên Cctv(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Chuyện Thầm Mến Của Thiếu Niên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 4


Hướng Tả Phiêu Đích V

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24


Prisoner Of My Desire

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 48