Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 413: Nhìn Lầm Rồi

Chương trước: Chương 412: Trung Ương Địa Phương



"Ý của cậu là muốn nói, phân chế độ thuế cũng tìm được lực lớn, sắp được phổ biến và chính thức chứng thực rồi?"

Hứa Ấn Gia kinh ngạc hỏi, đã quen biết Dương Tử Hiên vài năm rồi, tận mắt nhìn thấy Dương Tử Hiên từ một cán bộ cấp phó ban nhảy lên cán bộ cấp phó sở cho tới hôm nay, mỗi một bước lên chức đều là nương theo chiến tích trụ cột thật sự.

Hiện tại đã là cán bộ cấp phó sở thực quyền tuyệt đối, cách cấp chính sảnh cũng chỉ là một bước ngắn thôi, thậm chí có thể tham dự đấu tranh trong cao tầng Tỉnh ủy chính phủ tỉnh, nếu như không phải điều lệ phân công cán bộ hạn chế chuyện Dương Tử Hiên vô cùng trẻ tuổi, hắn đã sớm bước vào danh sách cấp chính sảnh, ngồi ngang hàng cùng với mình rồi.

Dương Tử Hiên biểu hiện ra khả năng làm kinh tế, tri thức thương nghiệp và thủ đoạn chính trị tinh thông, tất cả đều làm cho người ta tương đối khâm phục, điều này cũng làm cho Hứa Ấn Gia cho rằng, có ít người từ lúc trời sinh ra đã làm cho mọi người đuổi theo không kịp.

Nhưng hắn không biết, tại Thanh thành phố, trong Minh Châu ban đêm phương bắc, lúc này đang có hai người đang không ngừng thảo luận về kẻ ngu Dương Tử Hiên này.

"Đoạn thời gian trước, Nhược Thủy đã tới tỉnh thành họp, có tìm cậu không?" Hứa Ấn Gia ở bên cạnh quay đầu hỏi.

Dương Tử Hiên cười khổ lắc đầu, ngồi chồm hổm xuống, nhen nhóm một điếu thuốc, nói: "Thời điểm tôi ở tại Nam Hồ, nàng còn sang đây thăm tôi, nhưng về sau bỗng nhiên lạnh lùng, tôi không biết là gì nguyên nhân gì, có lẽ nàng là loại cô gái này thân hào môn: [giàu sang quyền thế], được chiều chuộng quen, tính cách quái đản, cũng rất là bình thường, tôi không thể nói cái gì!”

“Hồng Thủy huyện ở trong tay nàng, cũng tiếp tục lấy được vinh dự huy hoàng, hiện tại cũng đã trở thành động cơ tối quan trọng của thành phố kinh Đại Danh tế các anh!”

“Tôi đã gọi điện thoại cho nàng, nhưng đều là thư ký nàng từ chối khéo, nàng đang trốn tránh tôi, dưới loại tình huống này, tôi càng không có khả năng quấy rầy nàng!"

Bối cảnh Lâm Nhược Thủy rất sâu, coi như là Hứa Ấn Gia cũng phải cẩn thận đối đãi, tăng thêm Lâm Bái phó chủ tịch tỉnh trước kia từng đảm nhiệm bí thư thị ủy Đại Danh thành phố, bộ hạ và thuộc hạ cũ đều là chiếu cố đúng chỗ đối với Lâm Nhược Thủy, Hứa Ấn Gia cũng không dám trực tiếp hướng Lâm Nhược Thủy hỏi thăm về chuyện giữa nàng và Dương Tử Hiên.

"Lâm gia thế lớn, tầm mắt cao cũng không kỳ quái, cậu có thể thoáng cân nhắc Đái Mộc Cát một tý, cô bé này, tôi lại cảm thấy không tệ, trợ lực đối với cậu con đường làm quan hẳn là không tệ đâu..."

Hứa Ấn Gia Vẫn chưa nói cho hết lời, Dương Tử Hiên đã muốn vỗ vỗ bờ mông, đứng lên: "Tôi nói ông anh này, anh khỏi phải nghĩ đến chuyện làm mối nữa, đây là chuyện của người trẻ tuổi chúng tôi, anh có thể không nghĩ đến chuyện kết duyên uyên ương hay không, tôi đề nghị anh nên thừa cơ xếp đặt thiết kế con đường làm quan của chính mình đi!"

"Nhìn cậu nói kìa, giống như tôi tìm đối tượng cho cậu là không có ý tốt vậy!"

Hứa Ấn Gia thở dài nói: "Con đường làm quan của chính tôi có cái gì tốt để an bài đây, thành thành thật thật chờ đợi tại thành phố Đại Danh, làm ra chút việc hiện thực, nghĩ đến cách làm sao để cho kinh tế thành phố Đại Danh đi lên này!"

Dương Tử Hiên vỗ vỗ cỏ khô trên mông đít, hỏi: "Có nghĩ tới chuyển một vị trí khác không?"

Hứa Ấn Gia nhíu mày nói: "Chuyển vị trí? Có phải cậu nghe được gì tiếng gió hay không? Về tôi sao? Ai chơi tôi? Hoàng Văn Thanh à?"

"Không nghe được tiếng gió gì, nhưng có một vị trí, anh có thể đi tranh thủ một tý, với tư cách lãnh đạo đảng chính chủ yếu thành phố, dẫn đầu ủng hộ Chí Ôn chủ tịch tỉnh đưa ra chính sách co rút tài chính, coi như là công phu trên mặt mũi, Tỉnh ủy cũng nên tỏ vẻ một chút!”

“Tỉnh ủy cũng có thể thông qua việc tăng mạnh cường độ ủng hộ đối với anh để hiển lộ rõ ràng bước tiến theo sát trung ương, tuyệt không quyết tâm không để địa phương cắt cứ một phương!"

"Vị trí gì?"

"Bí thư thị ủy An Thuyền!"

Dương Tử Hiên nhếch khóe miệng, cười một tiếng quỷ dị, nói: "An Thuyền rất đông nhân khẩu, số lượng nhân khẩu xếp hàng thứ nhất tại toàn bộ tỉnh, giáp danh cùng ngoại ô phố huyện Tử Kim, tuy ở vị trí địa lý không phải thành thị vùng ven sông, nhưng tiềm lực phát triển không kém, chỉ thiếu khuyết một bộ máy có sức chiến đấu thôi!"

Hứa Ấn Gia thật đúng là không nghĩ tới điểm này, trải qua Dương Tử Hiên nhắc nhở như vậy, tâm tư cũng lập tức lung lay, cảm thấy rất hào hứng, hắn làm thị trưởng tại thành phố Đại Danh cũng không phải cực kỳ như ý.

Bộ hạ cũ Lâm Bái lưu lại và bộ hạ bí thư thị ủy Đường Lộ kết thành góc khung thép, Hứa Ấn Gia muốn làm một chút việc tại thành phố Đại Danh, đều gặp lực cản cực kỳ lớn, cái này lại làm cho Hứa Ấn Gia làm gì cũng bị trói chân trói tay.

"Bây giờ ở trong tỉnh, các thế lực cũng đang ra sức, Đường Đại Minh rơi đài đã trở thành kết cục đã định, bí thư thị ủy và thị trưởng thành phố An Thuyền đều phải thay đổi, chắc chắn hội thường ủy sẽ bị cuốn vào trong vụ án Đường Đại Minh!”

“Tỉnh ủy tiến hành thay máu quy mô đối với bộ máy thành phố An Thuyền là chuyện khẳng định, lúc này anh ra tay ở vị trí bí thư thị ủy An Thuyền là một lựa chọn rất tốt, thành thành thật thật làm một lần, làm kinh tế An Thuyền đứng dậy, chính là một phần chiến tích trùng trùng điệp điệp."

"Tôi vừa mới lên chính sảnh không lâu, tôi sợ mình trực tiếp thượng vị bí thư thị ủy, khả năng là sẽ xuất hiện lực cản rất lớn!" Hứa Ấn Gia vẫn có một tia buồn thầm.

Dương Tử Hiên chậm rãi đi về phía trước, nói: "Cái này, phải nhờ chính anh vận hành rồi, cũng không phải thăng nhiệm cán bộ cấp phó bộ, từ thị trưởng đến bí thư thị ủy, một bước như vậy nói khó cũng rất khó, nói không khó cũng không khó, lên chức như vậy, tùy thời cũng có thể thay đổi mấy người, mấu chốt là phải xem chính anh vận hành thế nào, chuyện này tôi không giúp được gì, chỉ có thể đưa ra một cái đề nghị!"

Hai người sóng vai đi ở trên cỏ, nhìn bãi cỏ mênh mông, Dương Tử Hiên hơi híp hai con mắt lại, nói: "Đường Đại Minh căn bản là không có tâm tư làm kinh tế, chỉ làm trên mặt dân sinh, một mảnh bãi cỏ lớn hiếm thấy như thế này, nếu như trở thành khu du lịch phong cảnh, mở một sân quần ngựa thì thật tốt!”

“Đối với việc cải thiện cuộc sống dân chúng bốn phía, kéo sản nghiệp du lịch thành phố An Thuyền phát triển, sẽ là một điểm sáng hết sức lớn, có thời gian làm những tà môn ma đạo, vắt óc tìm mưu kế luồn cúi kia, không bằng làm ra một chút chiến tích chân thật, cho dù không thể đi lên, ít nhất sau khi về hưu cũng có thể an tâm mà sống!"

"Một tòa thành thị lịch sử đã từng thay đổi nhiều triều đại, phát triển theo phương hướng du lịch lịch sử thì rất tốt, chỉ bằng một vài chuyện như vậy, cũng đủ để an ủi tuổi già rồi!" Dương Tử Hiên xoay người bắt một ngọn cỏ xanh, đặt ở chóp mũi hít hà, đều là mùi cỏ xanh thơm ngát.

Hứa Ấn Gia nhìn Dương Tử Hiên ngồi chồm hổm trên mặt đất ngửi ngửi mùi thơm ngát của cỏ xanh, trong lòng bỗng nhiên có chút hoảng hốt.

Hắn một mực cảm thấy Dương Tử Hiên là người thanh niên cực kỳ giỏi về tâm kế, mỗi một bước được mất đều cân nhắc đắc rõ ràng rành mạch, lại không để ý đến chuyện, vô luận là tại Hồng Thủy huyện hay khu công nghiệp Nam Hồ, lý luận chấp chính của Dương Tử Hiên tại phương diện dân sinh đều được cực kỳ cường điệu, nhưng không nổi bật và được tuyên truyền quy mô mà thôi, có lẽ cho tới nay mình đã nhìn lầm.

Người trẻ tuổi vẫn có lý tưởng và khát vọng của mình.

Bầu trời có chút u ám, mây mù đen nhánh từ nơi không xa lan tràn tới.

Đa số người trên bãi cỏ lớn đều đến từ thành phố Tử Kim, thừa dịp cuối tuần đến bãi cỏ lớn chưa khai phá này chơi trò chơi, hiện tại đã chỉ còn lại có lác đác người.

Dương Tử Hiên và Hứa Ấn Gia đang muốn rời đi, liền nghe được cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thánh thót, một cô gái mặc một thân trang phục cưỡi ngựa đang cưỡi ngựa xông lại, Dương Tử Hiên xem xét dường như con ngựa này không đúng, hẳn là bị kích thích, cho nên chạy như điên.

Loading...

Xem tiếp: Chương 414: Trang Vũ Nhi

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tiểu Thư Kiêu Ngạo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15


Du Ngoạn Mạt Thế

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 41


Ảo Thế

Thể loại: Dị Năng

Số chương: 11


Bông Tuyết Định Mệnh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 7