21 Thấy gọi cô dậy không mấy thuận lợi anh liền thở dài, nở nụ cười nhạt chế diễu bản thân, trong cuộc đời anh đây là lần đầu tiên anh ra lệnh thất bại. Cúi người thấp thêm chút nữa, khuân mặt anh gần như chạm vào mặt cô, quanh quẩn xung quanh cô là một mùi hương nhè nhẹ khó mà kìm lòng.
22 - Lão đại
Tử Vỹ đi theo Tử Thiên vừa vào đến studio G. D còn chưa nhìn rõ cách bài trí bên trong đã nhìn thấy một mỹ nam xinh đẹp kích động nhào tới trước mặt Tử Thiên cung kính cúi đầu, ẻo lả đón tiếp.
23 Trong nhất thời, những người tham gia dự không hẹn mà ngưng nói chuyện, tất cả đều xoay người nhìn veeg phía Tử Thiên làm tư thế chào đón hết sức tôn kính, giống như nghênh đón hoàng đế vậy.
24 Hàn Dư là người từng trải hiển nhiên cũng nhìn ra sự xa cách và lạnh lùng của Tử Vỹ đối với hắn nhưng cũng không vì vậy mà lui bước. Từ trước đến giờ hắn luôn thích sự khiêu chiến.
25 Tử Thiên chăm chú nhìn Tử Vỹ đang trừng mắt với mình. Từ ngày hắn lên làm chủ Mạc gia chưa có ai dám có ánh mắt đó với hắn. Người con gái này khá có cá tính.
26 Một buổi sáng như bao ngày khác, cuộc sống mới thực sự có chút sa hoa thật nhưng ám ảnh cũng không ít. Tử Vỹ nhìn khuân mặt đẹp đến động lòng người đang kề sát mặt mình chỉ cách chưa đầy mười căngtimet kia thì lại thở dài:" có cần ngày nào cũng gọi cô dậy theo cách này không?" Ấy là chưa kể đến cái tư thế mờ ám này là sao, anh coi cô là gối ôm thượng hạng thật đấy hả? Lại thở dài, đây là lần thở dài thứ n của n rồi ý chứ, Tử Vỹ nhắm mắt lại tĩnh tâm sợ một phút bồng bột sẽ đạp anh xuống giường thì khổ.
27 Đây đúng thật là một khu biệt thự yên tĩnh, sa xỉ tới độ dùng hơn năm trăm mét để trồng đủ loại hoa. Không hổ là Mạc gia, hưởng thụ cuộc sống cũng không tồi.
28 - Không sao bây giờ biết cũng đâu muộn. _ Lộ Tinh Hàm không để ý đến sắc mặt đối phương hào phóng nói.
- Tìm tôi có chuyện gì?_ Tử Vỹ vào thẳng vấn đề, cô không rảnh nghe mấy lời độc thoại của hắn.
29 Tư Thuần tới sau không rõ chuyện gì vừa xảy ra liền lo lắng.
- Có chuyện gì vậy?
Thấy Tử Thiên chỉ chăm chú vào màn hình quan sát vị trí của Tử Vỹ không buồn trả lời thì Đường Dịch đành nói.
30 Hiện giờ cả trong lẫn ngoài Lộ dinh đều nồng nặc mùi thuốc súng. Nơi này quá nửa đã tan hoang thành một bãi đất trống. Cũng may đại sảnh chỉ chịu ít chấn động.
31 - Ơn nghĩa năm xưa?
Tử Thiên nghe bốn chữ này mà trở lên khinh bỉ. Những gì anh phải chịu đựng qua nếu mọi người biết liệu còn gán cho anh bốn chứ này không.
32 Rời khỏi Lộ dinh một quãng xa Tử Vỹ dần tỉnh lại cảm thấy bản thân rất khó chịu, nhức mỏi giống như cô phải mang mấy tấn đá tảng. Cũng may cô có chỗ dựa tốt như vậy phần nào cũng dễ chịu hơn.
33 Một tiếng sau rốt cuộc Tử Thiên cũng băng bó cho Tử Vỹ xong, trông anh mệt mỏi không khác gì đi đánh trận ba ngày ba đêm rồi vậy. Vừa hay thuốc mê vừa hết tác dụng, Tử Vỹ dần mở mắt, lần này không giống lần trước tỉnh lại, cô cảm thấy khá hơn một chút.
34 Buổi chiều cùng ngày.
- Chủ tịch, bên phía bà Mạc cho người tới đưa thiệp mời ngài đến dự tiệc.
Tử Thiên có chút chán nản cái bà già đó dăm ba bảy bữa lại mở tiệc có khi nào thấy mệt không chứ.
35 Reng. . . reng. . . reng.
Tử Vỹ vừa tắm xong bước ra khỏi phòng tắm thì nghe thấy tiếng điện thoại reo trên người cũng chỉ quấn một tấm khăn lộ ra bờ vai mảnh khảnh quyến rũ động lòng người.
36 - Khách sạn, khách sạn đó hình như sắp tới rồi.
Vừa lái xe Tử Vỹ vừa dò tìm khách sạn ngón trỏ khẽ đánh nhịp trên vô lăng. Tay kia nhàn hạ đặt lên thành xe thong thả chạy.
37 Tử Thiên ôm Tử Vỹ thật chặt. Sắc mawth cũng đườn như trở nên tái mét, đáng sợ tới mức dọa người.
- Tử Thiên. . .
Bàn tay vô lực của Tử Vỹ khẽ níu lấy cổ hắn.
38 Ánh sáng chói chang bên ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào, khiến Tử Vĩ tỉnh giấc, tinh thần không được tỉnh táo, chóng mặt. Cô cảm giác thân thể như bị bánh xe hung hăng nghiền nát.
39 Khu vực ngoại thành Paris. . .
Trong ngôi biệt thự mang phong cách rực rỡ, một ông lão cao tuổi nhưng tinh thần tràn đầy năng lượng, đầu đội nón lá, xắn ống quần chăm sóc hoa cỏ như những đứa con xinh đẹp.
40 Trong tháng này thị trường Đông Nam Á đang rất rối bời, không thể gỡ ra được. Tử Thiên bận tới nỗi không thấy bóng dáng đâu. Dù sao thì thỉnh thoảng anh vẫn được trêu chọc Tử Vĩ, được ăn đậu hũ của cô.