41 A Trạch điên cuồng gào thét gân xanh nổi lên mặt có tia máu không chờ Trí Hào kịp phản ứng toàn bộ đèn trong kho hàng được bật lên.
" Toanh"
Tiếp đó cửa kho hàng chợt đóng sập lại tiếng xích ròng rọc chạy dài, toàn bộ cửa nhà kho bị khóa kín.
42 Rời khỏi kho quân dụng. . .
Biết Tử Thiên không có việc gì cô cũng bình tâm lại, nhớ lại cuộc giao tranh vừa rồi trong lòng chợt rối loạn thẻ bài trên cổ Mary khiến Tử Vĩ không khỏi lo lắng.
43 Tử Vĩ trở lại văn phòng, đã thấy Tử Thiên trở về, cánh cửa sau lưng vừa khép lại, liền tung tăng chạy tới bổ nhào vào lòng anh.
- Anh xong việc rồi sao?
- Em vừa đi đâu vậy?
Nghe thấy giọng cô, Tử Thiên đang vùi đầu trong đống tài liệu theo phản xạ mà ngẩng lên.
44 Tử Thiên bế Tử Vĩ ra khỏi giường, sát lại hôn lên khóe môi cô:
- Tử Vĩ, anh mang em đi tắm.
Tử Vĩ mơ hồ mở mắt, hiện giờ cô rất mệt nên chỉ gật đầu một cái, mặc cho anh mang đi đâu thì đi.
45 Sáng sớm Tử Thiên phải tham dự một cuộc họp gấp. Vậy nên Tử Vĩ được thả rông chơi khắp trụ sở, hôm nay Tử Vĩ mặc cực kỳ cổ điển: áo sơ mi cổ lọ phong cách quý tộc phương Tây, quần bó sát tôn đôi chân dài thẳng tắp.
46 Đã hơn ba ngày sau khi Bắc Đại chết, manh mối đứt đoạn từ đây. Thị trường Đông Nam Á cũng có tiến triển lớn, không ngoài dự đoán hai phần ba lãnh thổ nằm trong tay Mạc gia.
47 Italy, đất nước cổ kính của châu Âu.
Sau vài giờ trên máy bay, cuối cùng cũng tới nơi. Khi cô tỉnh lại, mở mắt nhìn khung cảnh bên ngoài xe ô tô, từng khung đường quen thuộc hiện ra trước mắt, trong lòng Tử Vĩ lạnh đi vài phần.
48 Tử Vĩ về đích trước, dựa vào mui xe từ tốn tháo găng tay. An Lạc lao tới vạch đích, dừng lại, tức giận xuống xe đi tới chỗ cô.
- Có phải chị giở trò gì không?
- Thực lực không bằng ai, cậu thua rồi lại tới đây chấp vấn tôi sao? Cho dù có chơi thêm chụ ván nữa cậu cũng không vượt qua nổi tôi.
49 Sau khi Sở Dương Vân rời đi, mấy cậu binh gần đó bắt đầu bàn tán.
- Thủ tướng cũng thật là, người ta là con gái cũng không tha, muốn tìm người tài cho quân đội mà gấp như vậy sao.
50 Bầu không khí bỗng yên tĩnh một cách đáng sợ. Không biết qua bao lâu, Tử Thiên gấp đến độ sắp thành bệnh tim tới nơi cuối cùng Tử Vĩ mới chậm rãi nói.