21 Vì bản vẽ có một vài điểm cần sửa chữa nên hôm sau vừa tan học, Doãn Tiểu Mạt liền đi thẳng tới tòa soạn. Sau khi sửa chữa theo yêu cầu của Tào Tử Di, bức tranh nhìn đã đẹp hơn nhiều.
22 Ngũ Trác Hiên bưng một cốc nước cam ép tới gõ cửa phòng Lạc Lạc. Vừa nãy con bé gào thét đòi uống nước cam nhưng dì Lưu lại không có đây, anh đành phải tự tay làm.
23 Sau khi nói chuyện với Lương Băng, Ngũ Trác Hiên lại bị đám phóng viên vây lấy. Nguyên một buổi chiều phải tươi cười để chụp ảnh, miệng đã mỏi nhừ. Ngôi sao cũng có nỗi khổ của ngôi sao, nhiều lúc khát khao một cuộc sống bình thường, không muốn cứ ra khỏi cửa lại phải đeo kính râm để đề phòng bị chụp lén.
24 Doãn Tiểu Mạt mấy ngày nay vẫn không dám tới nhà Lạc Lạc vì sợ đụng mặt phóng viên, mãi đến lúc Lạc Lạc gọi điện thoại tới kháng nghị, cô mới lén lén lút lút như trộm mà lẻn vào.
25 Bầu không khí như ngưng trệ, Ngũ Trác Hiên lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc: “Giọng điệu vừa rồi của em rất quen, dường như tôi nghe ai đó nói rồi”. Doãn Tiểu Mạt kinh ngạc, mất tự chủ hỏi: “Ai?”.
26 “La Thu Thu, hạn cho cô trong vòng mười phút nữa gửi hết cho tôi! Không thì tự gánh lấy hậu quả. ” Ngũ Trác Hiên cao giọng. “Vâng vâng vâng. ” Ông thủ thẹn quá hóa giận, làm thuộc hạ thì phải biết điều phối hợp, La Thu Thu khúm núm vâng dạ mà trong lòng đã cười đến co rút.
27 Dịch: Sahara“Vậy mời nhà thiết kế đưa người đi!”“Chủ nhiệm Cận, hiệu suất làm việc của thầy thật cao. ”Hai người tâng bốc nhau một hồi, Doãn Tiểu Mạt đứng bên cạnh như người thừa.
28 Doãn Tiểu Mạt lững thững vừa đi vừa nghĩ liền đi lạc, não bộ của cô xoắn xuýt chuyện Ngũ Trác Hiên vì cô mà phải đích thân tới đây một chuyến. Thời giờ của anh không phải là rất đáng giá ư? Sao lại lãng phí để làm một chuyện vặt vãnh như thế? Nhưng đáy lòng cô rất vui, điều này thể hiện rằng Ngũ Trác Hiên coi trọng cô.
29 Phạm Phiên chớp mắt: “Vẫn là Tiểu Mạt biết thương người khác”. Anh ta cố tình khích Ngũ Trác Hiên. Quả nhiên, Ngũ Trác Hiên lập tức phản bác: “Tiểu Mạt là để cậu gọi à?”.
30 Doãn Tiểu Mạt đứng ngoài cửa hít thở sâu mấy cái, đợi đến khi mặt hết hồng mới dám mở cửa. Trong nhà tối om, Nghê Thiến không có nhà, chắc là đi hẹn hò với Hứa Chi Nhiên.
31 Ngũ Trác Hiên mím môi: “Đưa di động đây cho anh!”. Doãn Tiểu Mạt lấy làm lạ, nhưng vẫn lấy ra đưa cho Ngũ Trác Hiên. Anh lưu một dãy số vào máy cô: “Sau này có chuyện gì thì gọi anh!”.
32 Doãn Tiểu Mạt và Lạc Lạc rón ra rón rén xuống tầng dưới. Hai kẻ đầu têu quả nhiên đã không thấy đâu nữa. Bà cụ cũng ra khỏi phòng, đẩy cặp kính lão, lắc đầu than thở.
33 Nửa năm sau. Doãn Tiểu Mạt bị Tào Tử Di gọi vào phòng làm việc. Sau khi Úc Doanh chuyển công tác, Tào Tử Di đảm nhiệm vị trí chủ biên. “Tiểu Mạt, chị muốn em đảm nhận việc viết bản thảo này.
34 Khán phòng nổi lên tràng cười rộn rã. Doãn Tiểu Mạt cũng bật cười theo. Vu Trụ nhếch miệng: “Ngũ Trác Hiên đúng là rất hài hước!”. Doãn Tiểu Mạt nghĩ bụng: Anh ấy có lúc hóm hỉnh, nhưng cũng có lúc nghiêm túc, những thứ khác còn chưa kịp để cô khám phá ra thì đã… Phần thưởng rất có giá trị, giải khuyến khích là một tấm ảnh của Ngũ Trác Hiên, giải ba là một đĩa VCD và giải nhì là một chiếc Ipad mini, tất cả đều có chữ ký của anh.
35 Lương Băng không hề gọi điện hỏi Doãn Tiểu Mạt, mà đợi hai ngày sau tìm gặp Ngũ Trác Hiên. “Cô gái ấy từ chối rồi. ” Lương Băng đi thẳng vào vấn đề. Lòng Ngũ Trác Hiên chợt chùng xuống nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản: “Ồ, vậy thì thôi”.
36 Lưu Tinh có ý tốt, hơn nữa bình thường cô ấy cũng hay trốn việc, chơi bời nhố nhăng, chẳng có ai tới kiểm tra, ai ngờ lần này lòng tốt lại khiến sự việc biến thành tồi tệ, hối hận thì đã muộn.
37 “Tiểu Mạt, Ngũ Trác Hiên đồng ý ký tên tặng em, anh thấy hay là chụp chung một bức ảnh đi!” Hứa Chi Nhiên thấy có cơ hội làm vừa lòng em gái, tỏ ra rất phấn khích.
38 Ngũ Trác Hiên làm sao không nhớ lại đêm ấy cho được, anh còn nhớ rõ ánh trăng đêm đó cũng dịu dàng như đêm nay. Anh rất muốn hôn trực tiếp lên đôi môi xinh đẹp mềm mại kia nhưng cuối cùng lại không dám.
39 Doãn Tiểu Mạt bản năng thâm hậu, tài năng xuất chúng, hơn nữa trước giờ ngoài Ngũ Trác Hiên ra cô chưa hề vẽ ai khác, thế nên lần này vừa đăng tranh lên, lập tức gây xôn xao.
40 Một lúc sau, người của đoàn phim mang cơm tới, bản tính kén ăn của Ngũ Trác Hiên lộ rõ mồn một, cái này không ăn, cái kia không ăn. Doãn Tiểu Mạt đương nhiên không chiều theo ý Ngũ Trác Hiên, anh gắp ra cái gì cô lại gắp vào cái đó, rồi buộc anh phải ăn từng miếng.