41 Doãn Tiểu Mạt biết rõ sức mình nặng nhẹ thế nào, việc này dứt khoát không thể đảm nhận được, cô lập tức nghĩ cách lén trốn đi, nhưng bị Ngũ Trác Hiên tóm lại: “Đưa cô ấy đi hóa trang đi”.
42 Dưới sự dụ dỗ của Ngũ Trác Hiên, đầu óc Doãn Tiểu Mạt đã không còn là của bản thân mình nữa, miệng khô lưỡi khô, ừ hứ một tiếng từ cổ họng, rồi nói: "Sờ mặt, sờ cằm, cầm tóc đuôi sam, còn nhân lúc không ai để ý ôm một cái".
43 Ngũ Trác Hiên ngủ rất say, cứ một lúc cô lại kiểm tra nhiệt độ cơ thể anh nhưng vẫn không thấy bớt nóng chút nào. Cô bất an, đi tới quầy lễ tân yêu cầu một túi chườm nước đá, đặt lên trán anh.
44 Ngũ Trác Hiên gục đầu trên vai cô thở dốc. Xưa nay sức tự chủ của anh vô cùng cao, không ngờ Doãn Tiểu Mạt lại ảnh hưởng tới anh mạnh đến vậy, chỉ một nụ hôn cũng khiến anh suýt nữa mất kiểm soát.
45 Trong hai người họ chắc chắn có một người nói dối. Tào Tử Di nói “không quen” sắc mặt vẫn dửng dưng, trong khi đó, Phạm Phiên lại gượng gạo. Tào Tử Di véo tay Doãn Tiểu Mạt: "Chị bận việc phải đi rồi, khi nào về liên lạc với chị nhé!”.
46 Doãn Tiếu Mạt nóng bừng mặt. Hình như lần đó cũng có thể coi như cô gián tiếp nhận nụ hôn của anh. Ngũ Trác Hiên hôn nhẹ lên khóe miệng cô: “Bác ấy là bố ruột của em, là người thân của em.
47 Anh nói cứ như mình là Vương Bảo Xuyến khổ sở chờ chồng mười tám năm không bằng. Hứa Quảng Triệu hừ lạnh: “Nếu thế thì nhất định là do cậu đắc tội với nó” Doãn Tiểu Mạt phì cười.
48 Hứa Chi Nhiên nói ra một địa chỉ rồi bảo: “Cậu đưa Tiểu Mạt tới đây, tôi có chuyện muốn nói". Ngũ Trác Hiên trả điện thoại cho Doãn Tiểu Mạt. Doãn Tiểu Mạt căng thẳng hỏi: “Anh em nói gì?" “Cho địa chỉ bảo anh đưa em tới.
49 Ngũ Trác Hiên mới đăng một dòng trạng thái mới: “Cảm ơn em đã tặng anh món quà sinh nhật này, anh rất thích!". Thậm chí anh còn tag Trà Chanh Bạc Hà vào, đăng kèm với bức tranh cô vừa gửi cho anh.
50 Khóe miệng Ngũ Trác Hiên khẽ nhếch lên, ánh mắt anh vô tình lướt qua phía Thẩm Phi Hồng, bất ngờ “ơ” lên một tiếng. “Gì thế?” Ngũ Trác Hiên hất cằm ra hiệu bảo cô nhìn theo.
51 Không biết bao lâu sau Ngũ Trác Hiên mới buông cô ra. Mặt cô đỏ bừng, dù không phải lần đầu tiên hôn thắm thiết như vậy nhưng lần nào Doãn Tiểu Mạt cũng đỏ mặt, tim đập nhanh.
52 Ánh mắt của Ngũ Trác Hiên nổi lên sự mờ ám, Doãn Tiểu Mạt hiểu ra âm mưu của anh, thẹn quá hóa giận ném đôi đũa xuống bàn. Ngũ Trác Hiên vội giữ cô lại, không dám đùa nữa.
53 Kết thúc Em bằng lòng Ba năm sau. Cô bạn cùng phòng tên Từ Khiết gần đây đang cuồng một bộ phim cổ trang trong nước, hằng ngày cứ bảy giờ tối là y như rằng ngồi canh trước ti vi, nhất quyết không bỏ một tập.
54 Ngũ Trác Hiên cười nói: ‘Xưa nay tôi chưa từng khiến các bạn thất vọng’. Rồi anh nghiêng người ôm Doãn Tiểu Mạt vào lòng, ghé tai cô thì thầm: ‘Chào mừng em trả về’.