21 Cháp 21: Trước lúc vào phòng thay đồ hắn mặc áo phông trắng khoác ngoài là áo da đen kết hợp với quần âu cũng màu đen. Nhưng khi bước ra lại là một chàng trai mang phong cách cực kì khác.
22 Cháp 22: Nó đứng đơ một lúc không nói gì, không phải vì chưa có câu trả lời mà là sợ làm Nam Phong tổn thương, tim nó chẳng hề rung động nhưng cuối cùng điều gì đến cũng sẽ đến.
23 Chap 23:I will never say never! (I will fight) I will fight till forever! (make it right) Whenever you knock me down I will not stay on the ground Pick it up Pick it up Pick it up Pick it up up up And never say never Ne-Never say never(Never) Ne-Never say never(Never) Ne-Never say never(Never) I never thought I could feel this power I never thought that I could feel this free I'm strong enough to climb the highest tower And I'm fast enough to run across the sea And there's just no turning back When your hearts under attack Gonna give everything I have 'cause this is my destiny Nhạc chuông điện thoại của hắn - Alo_ hắn không mấy thoải mái- Ta có chuyện muốn nói vs con_giọng bố hắn vang lên từ đầu dây bên kia-.
24 Dừng xe trước cổng tập đoàn World, hắn lên thẳng nơi làm việc của Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị, mặt không biểu lộ một chút cảm xúc- Anh có hẹn trước với chủ tịch không_cô thư kí chết mê mệt trước vẻ đẹp của hắn, nhưng không quên làm nhiệm vụ-.
25 Thiên Vũ xuống lấy xe đi theo hướng lúc sáng gặp Mỹ Anh. Được một đoạn anh chàng nhìn thấy nhỏ đang tản bộ bên đường- Alo_Thiên Vũ tút điện thoại ra gọi điện cho ai đó:- Đến đường XX lấy xe cho tôiTấp xe vào rề đường, Thiên Vũ lôi vội cái cặp ở ghế bên, xuống xe, chạy về phía nhỏ- Tớ đi bộ cùng cậu được khôngMỹ Anh quay lại- Sao cậu lại đi bộ- Tớ không được đi bộ sao?_Thiên Vũ gãi đầu- Không tại tớ thấy sáng nay cậu đi ô tô_Mỹ Anh khẽ cười- À, ô tô của tớ bị hỏng, mới lại tớ cũng muốn đi bộ ngắm cảnh cung quanh_Thiên Vũ nói dối không chớp mắt- Ừ, tớ cũng thích được đi dạo bộ như thế này nhưng thỉnh thoảng mới có dịp- Nhà cậu có xa trường không_Thiên Vũ- Cũng gần thôi_Mỹ Anh- Bla.
26 - Cháu chào hai bác, cháu xin lỗi vì đã đến muộn_hắn cúi đầu lễ phép. Hôm nay hắn mặc một bộ vec đen lịch lãm từ trên xuống, tóc để mái lệch quá là hotGiọng nói “quen thuộc” của hắn vang lên làm nó phải quay đầu lại nhìn “có phải là hắn thật không đây, ốm mà thế này á”- Không sao, mấy đứa nhà bác cũng vừa mới đến thôi, hai đứa ngồi đi_Bố nó nhìn cả hai- Vâng_cả hai đồng thanh quay lại nhìn nhau hình viên đạn- Mọi người vừa dùng bữa vừa nói chuyện không đồ ăn nguội hết bây giờ_Bố hắn khởi xướng- Ngài quả là có phúc khi sinh được một cậu con trai vừa đẹp lại ngoan ngoãn_Mẹ nó cười tươi- Bác đừng nói vậy, cái phúc lớn nhất của cháu là được làm con trai của bố mới đúng ạ_Câu nói của hắn duy chỉ có hai người hiểu ý nghĩa thực sự là gì- Tôi thấy ghen tị với hai vị, vừa có một cậu con trai tài giỏi lại sinh được cả cô con gái xinh đẹp thế kia- Ngài quá khen, nhìn chúng nó thế chữ cũng làm vợ chồng tôi lo lắng nhiều lắm_mẹ nó- Bác khiêm tốn quá đấy thôi ạ, Ngọc Linh lúc nào cũng được khen là ngoan ngoãn, lễ phép với thầy cô, hòa đồng, quan tâm tới bạn bè, cả cháu cũng thấy thế_Hắn vừa nói vừa nhìn nó chằm chằm, nó cũng đáp lại bằng ánh mắt tương tự- Thế ra hai đứa học cúng lớp à, thật là hai nhà chúng ta có duyên quá_Bố nó góp vui- Cháu nghe nói Hoàng Khánh đi du học ở Mĩ lại học ở lớp xuất xắc nhất trường chắc cậu ấy học giỏi lắm phải không ạ_Khánh Long sau một hồi im lặng lúc này mới lên tiếng- Cái thằng nhỏ này nó chẳng chịu chú tâm đến học hành gì cả, bác chỉ mong nó bằng một phần của cháu là tốt lắm rồi_Ông Lí cười- Ở lớp cháu bạn Khánh học giỏi nhất đấy ạ, bài kiểm tra sử còn được 10 nữa thì hơn anh cháu là cái chắc_nó trả đũa- Cậu cứ nói quá, không phải điểm chúng ta bằng nhau đấy sao_hắn cũng chẳng chịu thua- Không nhờ cậu thì làm sao tớ được điểm cao chót vót như thế_Nó không vừa- Xem kìa, hai đứa có vẻ hợp nhau, hay chúng ta kết làm thông gia luôn cho thân thiết_Bố nó- Thế thì may mắn cho thằng con và gia đình tôi quá_Bố hắn tiếp tục chủ đềNãy giờ Khánh Long ngồi nghe cũng hiểu được đôi phần về điểm 10 kiểm tra sử mà nó nhắc đến, anh chàng không nói gì chỉ ngồi cười tủm tỉm.
27 12h trưa tại nhà Mỹ AnhHello Việt Nam_Nhạc chuông điện thoại của nhỏ- Alo- Cậu chuẩn bị xong chưa?_Thiên Vũ- Sao. . . sao cậu lại có số của tớ?_Mỹ Anh- Hỳ, có gì khó đâu, tớ đang đứng ngoài cổng cậu ra đi_Thiên Vũ cúp máy ngay sau khi nói hết câu để lại đầu dây bên kia tiếng kêu “tút tút tút”- Cô giáo con gọi rồi à?_bố nhỏ-.
28 s://. facebook /pages/Fallng-In-Love/668552849910201?skip_nax_wizard=true&ref_type=logout_gear các bạn đọc truyện falling in love có thể thích trangSân bay Tân Sơn Nhất _Tp Hồ Chí MinhThiên Vũ, Mỹ Anh đáp chuyến bay lúc 3h00, đi ăn uống, mua sắm để chuẩn bị sẵn sàng cho buổ biểu diễn tối nay2 tiếng sau chiếc may bay trở nó và hắn cũng hạ cánh- 5h rồi còn 2 tiếng nữa là đến_Hắn tút chiếc Iphone 6 mới cứng từ trong túi quần ra xem- Có đồng hồ thì không xem lại còn lấy điện thoại, cậu muốn khoe thì cứ nói thẳng_nó- Hờ, sao biết, bây giờ đi đâu_hắn nhăn mặt- Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai?_nó chu mỏ và đột ngột thay đổi câu trả lời;- Nhưng mà khoan đã.
29 Hoàng Khánh/Ngọc Linh_hai người ở hai phòng đối diện cùng mở cửa bước ra và tất nhiên là nghe luôn cả những từ ngữ dễ gây hiểu lầm:- Sao mày lại ở đây_nó và hắn cùng nói- Hai người ở chung một phòng cả đêm sao?_Thiên Vũ nhìn hắn bằng ánh mắt đen tối- Không phải.
30 Chiếc xe bắt đầu lăn bánh và đạt tốc độ 200km/h sau vài giây. Hắn đuổi theo chiếc xe ban nãy trên quãng đường cao tốc có khá đông xe. Còi xe bấm inh ỏi, hắn đánh võng, lượn lách vượt qua từng chiếc xe một, làm những chiếc xe đang lưu thông trên đường sợ hãi.
31 Ngồi trên xe khoảng 15’, hắn phát hiện tay nó có vết sứt khá lớn, máu chảy thấm vào cả áo. “chắc do bị ngã nên tay nó va vào đâu đó”_Hắn nghĩ trong đầu.
32 - Sao không, chẳng lẽ tôi phải mặc cái áo ướt sũng này_Hắn vẫn tiếp tực hanhg động- Cậu không nhìn thấy tôi ngồi bên cạnh hay sao_Nó nói thẳng toẹt, nhìn hắn nhưng chưa được 1s thì phải di chuyển hướng nhìn.
33 - Cô chủ, dậy thôi_Quản gia- ‘”reng reng reng”Vẫn như thường ngày không có gì khá khẩm hơn, nó được mọi người, mọi dụng cụ đồ vật gọi dậy muốn cháy họng- Cháu biết rồi_nó gào lớn, đắp chăn kín đầu, chân đạp nhặng lên làm đồng hồ báo thức rụng “rầm rầm” từ trên giường hạ cánh xuống sàn- Mẹ ơi! con đói quá_Nó chuẩn bị xong xuôi đi xuống nhưng vẫn trong tình trạng mơ ngủ- Sao thế em đi làm “công việc của trường” nên thiếu ngủ à?_giọng Khánh Long làm nó giật mình- Anh.
34 - Cuối cùng em cũng được gặp anh, em rất nhớ anh_Nhỏ không ngần ngại chạy lại ôm choàng lấy Thiên Vũ trong sự ngỡ ngàng của mọi người. 3s,5s,10s, mất 10s để Thiên Vũ thực sự trở lại là chính mình, khẽ đẩy nhỏ ra, mặt không biểu lộ một chút cảm xúc, nhưng mắt lại đang kiếm tìm bóng dáng một ngườicon gái khác - Tại sao lại ở đây_Thiên Vũ hỏi một cách lạnh lùng - Em nhớ anh nên đến đây học_TMA -.
35 Buổi học trôi qua với không khí não nề, mệt mỏi. Mỹ Anh rời khỏi lớp nhanh chóng, Thiên Vũ và hắn cũng vậyNó bước từ từ xuống bậc thang, Nhật Minh xuất hiện cách đó không xa- Cậu vẫn thường đi “NHANH” thế này à_Nhật Minh đi lên ngang với nó- Cậu cũng thế mà, đi nhanh cho đỡ tắc đường_nó cười- Hình như cựu hội trưởng đang tiến lại đây thì phải_Nhật Minh nhìn Nam Phong cách đó khá xa- Nam Phong_Nó như gặp ma- Cậu thích anh ấy chứ_Nhật Minh hỏi mang tính thăm dò- Hả.
36 Ngay sau đợt “khủng hoảng tinh thần, sốc hình ảnh”, hắn ngước mắt lên thì cảnh nó với Nhật Minh vui vẻ, tình tứ cùng lên xe lại đạp ngay vào mắt - “BỐP”_Cái vô lăng dính trưởng bị hắn đập mạnh vào, không muốn tiếp tục đứng đấy, hắn lái xe, phóng vèo đi, mặt tối sầm lại.
37 - Uk, chờ tớ một chút_Nhỏ dập máy, khoác chiếc áo choàng dài đi ra khỏi phòng, đi xuống phòng và tiến ra cổng, mở được cánh cửa ra nhỏ không thấy ai cả ngoài chiếc hộp có hình trái tim được trang trí rất đẹp đặt gần đó.
38 Chuyện của nó, Nam Phong, Nhật Minh được giật tít và trở thành thông tin hot nhất trường, người người, lớp lớp đều bình luận. Lạ thường ,nó đến trường khá sớm.
39 Ngọc, Mai, Vân là những người sung sướng nhất, vừa cảnh cáo, dằn mặt được nó, lại được chứng kiến cảnh nó và hắn cái nhau té tátNhìn tay nó chảy máu hắn cũng chẳng vui gì, nhưng lại ghét cái cảm giác nó thân thiết với người khác.
40 Tan học: - Chúng ta cần phải nói chuyện_TMA kéo tay Thiên Vũ lúc đu xuống cầu thang - Tôi chẳng có gì để nói với cô_Thiên Vũ nheo mày, hất tay ra - Anh đừng lạnh lùng với em như thế, lúc trước anh đâu như vậy_TMA Mỹ Anh rời khỏi lớp sau cùng, dừng lại khi nghe thấy tiếng nói chuyện.