Em Ngốc Lắm Phải Không Anh ? Chương 27
Chương trước: Chương 26 : Bi Kịch
Như mọi ngày nó cứ sáng đi làm trưa đến thăm anh , anh nó vẫn vậy dù cho là đang hôn mê nhưng anh nó vẫn đẹp nét đẹp của sự thuần khiết , nét đẹp của một ác quỷ mang đôi cánh màu trắng tinh khôi , nét đẹp của sự yêu thương ,....Nó thầm nghĩ mình đã từng làm được gì cho anh chưa nhỉ , từng lời nói cử chỉ của anh lại quay về trong tìm thức của nó ......
''anh hai ơi em nhớ anh nhiều lắm
-Vy đó hả dạo này em lớn nhanh nhỉ ?
-anh về có mua quà cho em không ?
-có chứ quên chắc anh sống yên với em quá
-em ăn nhiều một chút
-này Stop anh định vỗ béo em thành con heo à ?
-ừ vỗ càng béo ôm càng sướng
-em là heo đội lớp người à ?
-này anh không nói gì em anh ăn không ngon à ?
-anh nào có
-thế thì tốt
.........'''
Từng dòng ký ức chợt hiện về , anh nó một người anh mẫu mực , yêu thương chiều chuộng nó , luôn luôn bênh vực cho nó mỗi khi nó bị ba mẹ mắng , lúc nào cũng ân cần chăm lo cho từng bước chân của nó ,....giờ đây anh lại phải nằm một chỗ không thể nói không thể cười , không thể vui vẻ với nó như ngày xưa có phải là tại nó không ?
-em ngốc lắm phải không anh ?
-.......
-em không thể làm gì giúp anh được hết cả , em chỉ gây ra toàn rắc rối cho anh thôi !
-......
-anh mau tỉnh lại nhé !
-.......
-anh à ! anh đừng ngủ nữa em nhớ anh lắm rồi ! chị Minh Châu ấy bây giờ chị ấy rất đẹp và quyến rũ nếu anh không mau tỉnh lại thì chị ấy sẽ bị người khác cướp mất đó
-.........
-nữa năm nay em lúc nào cũng túi bụi trong công việc là tại ai chứ , tự nhiên em đang được ăn chơi thoải mái thì anh lại thành ra như vầy cuối cùng người lãnh hậu quả là em nè , làm mệt muốn chết .
-........
-thôi cũng đã trưa rồi em phải đến công ty đây _nó như một đứa tự kỷ cứ nói một mình dù cho là anh không phản ứng chút gì , anh nó vẫn còn sống nên nó vẫn còn niềm tin vào ngày mai . Nó sẽ làm cho anh nó thấy nó không phải là một con nhóc vô dụng lúc nào cũng nép sau lưng anh mình , nó phải thật mạnh mẽ và kiên cường lên đánh bại mọi thứ vì nó là Lâm Tuyết Vy mà đâu dễ bị bắt nạt như thế chứ .
Xem tiếp: Chương 28 :