141 Quán xá thân yêu giao hết cho em Hạnh, mình rời xa Hà Nội bắt đầu cuộc sống mới, với tư cách là giám đốc điều hành của cái công ty thực phẩm nhỏ. Mang tiếng, ba cho vậy để ra oai thôi chứ có người quản lý hết cả mà, việc của mình chỉ là giám sát chất lượng và nghiên cứu mẫu sản phẩm mới thôi.
142 Phải nói là hồi hộp, hồi hộp chết đi được. Ôi, nhìn kết quả, sướng hết cả người. Không biết làm gì tiếp theo? Không dám tin luôn, đợi mãi không có, cuối cùng hết hi vọng bỏ đi thì lại có, chết mất.
143 Hai vợ chồng ôm nhau, áp má ấp mũi, bao nhiêu ngày không gặp mà, tình củm lắm. Mình hỏi chồng, ba mẹ thế nào? Anh đáp mọi người đều khoẻ. Mình hỏi thế còn anh ra sao, sống tốt không? Anh bảo cảm ơn cô quan tâm, tôi rất ổn.
144 Mình còn mắc công việc ở đây nên muốn ở lại thêm nửa tháng nữa, giáo sư thế là cũng bám vợ, chẳng thèm về Hà Nội luôn. May mà cái nghề nghiên cứu, đơn giản kết bạn với giấy với bút ngồi đâu cũng làm được chứ không thì cũng bất tiện, giáo sư lại mang tiếng vì gái bỏ nghiệp thì khốn.
145 Nguyệt bầu bí đến tháng thứ tám thì bác Nga dẫn bác Rob về ra mắt. Bác Nga giờ bị thuần hoá mất chất rồi, không còn là Nga của ngày xưa nữa. Hiền lắm.
146 Ờ nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm sau, còn giờ kể tiếp chuyện năm đó nhé. Năm đó có một dấu mốc cực kì quan trọng. Khi hai nàng tròn sáu tháng tuổi, ông xã đưa ba mẹ con đi chơi.
147 Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới ngày nào còn tỏ tình thắm thiết, cầu hôn trên sân thượng Keangnam mà giờ hai cục bông đã biết chạy xe đạp cút kít líu la líu lo ý rồi.
148 Cuộc sống của mọi người là như thế đó, giờ tới nhà Nguyệt. Giống như bao cặp vợ chồng khác, mình và giáo sư cũng có một vài lúc bất đồng quan điểm, vấn đề thì chủ yếu là xuất phát từ hai tiểu cô nương.
149 Hôm chủ nhật mình về nhà ba mẹ, đi vội quên cả mang điện thoại. Thăm ba mẹ qua qua thôi còn việc chính là qua nhà dì Lan thương lượng chuyện nhập bột năng.
150 Cuộc sống mà, luôn có những lúc gập ghềnh. Nhớ mãi năm đó giáo sư bị tai nạn. Một người cẩn thận như anh sao có thể gặp tai nạn? Lúc nghe người ta báo mình còn tưởng nhầm với ai.
151
Ngoại truyện Em Là Nhà.
. . .
Con Nguyệt rủ tôi về ăn tối.
Mà không, đúng ra là tôi ép nó rủ tôi về ăn tối, cả thầy nữa.
Con đó tính bốc đồng lắm, ngu ngu, dễ mềm lòng, nịnh nó vài câu là nó nghe lời liền, nhờ gì nó cũng làm.
152
Ngoại truyện Em Là Nhà.
. . .
Chú Tùng chưa vợ, nhưng có hai đứa con riêng, là hai đứa sinh đôi, trắng trẻo bụ bẫm, đẹp lắm.
Chú ấy cũng già rồi.
153
Ngoại truyện Em Là Nhà.
. . .
Con Nguyệt rủ tôi về ăn tối.
Mà không, đúng ra là tôi ép nó rủ tôi về ăn tối, cả thầy nữa.
Con đó tính bốc đồng lắm, ngu ngu, dễ mềm lòng, nịnh nó vài câu là nó nghe lời liền, nhờ gì nó cũng làm.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Số chương: 24