101 Túm lại là não mình ít nếp nhăn, vẫn phải điện cho chế Tùng. Mịa cái thằng, cũng không đi học đại học mà sao thông minh ghê gớm. Nó thốt ra câu nào là mình thấy câu đấy sáng suốt, lắng nghe như nuốt từng chữ.
102 Trên tức được con cáo già thành ra sướng quá, ngủ tít mít. Đến lúc tỉnh giấc thấy nằm gọn trong lòng ai đó. Anh hình như từ lúc về tới giờ không ngủ hay sao ý, ngồi yên lặng ở một góc giường, một tay đỡ lưng mình, tay kia nhè nhẹ nghịch tóc.
103 -"À quên, ở đây tôi có vài tấm demo, ông anh xem thử xem sao?" Cờ hó cầm ảnh giả bộ ngắm nghía chẹp miệng, chán chê rồi mới cợt nhả nhét vào túi áo người yêu mình.
104 Nhớ không nhầm thì hôm ấy là lần đầu tiên mình bị đối xử thô bạo tính từ khi yêu anh. Vừa mới vào được tới nhà thì cửa đã bị đóng sầm, ai đó cả người ép sát mình vào tường, gương mặt chất chứa đầy phiền muộn.
105 Mãi cho tới khi nhân viên gọi điện báo hết bột bánh giò mình mới rệu rã đứng dậy vào nhà tắm rửa mặt mũi, với bừa cái váy hoa mặc tạm, đánh chút kem lên mắt cho đỡ sưng.
106 Về tới nhà có người mồ hôi mồ kê nhễ nhại, khổ là mình lại thích ngửi cái mùi ấy mới sợ chứ, cứ rúc vào người ta mãi thôi. Mình yêu nhiều đến bệnh mịa nó rồi.
107 Chưa tới nơi đã nghe tiếng thút thít đến não cả nề. -"Thầy tin em, ảnh thực sự là do em chụp làm kỉ niệm, nhưng sống cùng nhà với nhau không tránh được sơ xuất, em không hề biết bị An lợi dụng.
108 Lúc xe cấp cứu tới thì mọi người vội vã đi theo con Mai, chỉ có mình về nhà thôi, chịu đíu xem nó làm màu thêm được nữa. Chỉ có một người mình muốn giải thích, đó là mẹ anh, nhưng bác đang hoảng, lại lo cho cháu nên có nói gì cũng chẳng lọt đâu, con cáo cao thượng kêu mọi người đừng trách Nguyệt, mình cứ to mồm kể tội nó thì ngang với tự hạ thấp bản thân rồi còn gì.
109 Không nhớ rõ buôn dưa bán muối những gì nữa, nói chung là trèo vào lòng anh ngồi rồi chém linh tinh loạn xạ bao nhiêu chuyện. Từ lúc uống cái rượu của thằng Dũng này, ngay chén đầu tiên mình đã thấy nong nóng rồi, đến bây giờ vơi nửa chai, phải nói cả người ngứa ngáy bực bội đíu thể chịu được, ngẩng lên thấy anh cũng chẳng khá khẩm hơn mình là mấy, mặt mũi đỏ rực.
110 À, còn quên chưa kể chuyện chị Mai. Lúc nghe anh bảo mà mình suýt nữa sặc bánh giò. Nó chảy máu không phải vì xảy thai, mà vì bị đá đâm thủng mông, được xuất viện rồi nhưng vì mông đau nên giờ phải nằm một chỗ chứ chưa đi lại được.
111 Lúc về thì xe chở tới căn biệt thự đồ sộ đó, bác bảo lên phòng cho xem cái này hay lắm. Mình cũng tò mò đi theo, ngày hôm nay đúng là, hết bất ngờ này tới ngạc nhiên khác.
112 Chủ nhật tuần sau đó thì bác Quốc bảo anh chở mình về, trước mặt đông đủ mọi người cái Mai được giúp việc đỡ xuống nhà, rồi nghiêm chỉnh lên tiếng trình bày giải thích chuyện ngã không liên quan gì tới mình cả, là nó và con Vi đùa nhau rồi tự nó xảy chân, sợ mẹ trách tội nên đổ cho mình.
113 Choáng váng luôn rồi, con Mai là đứa tính toán cẩn thận, nếu là con thằng Tùng thật thì làm sao nó dám đẻ ra, lại còn đòi đi xét nghiệm ADN. Thằng Tùng nữa, cứng miệng vãi.
114 Khiếp nghe mà thấy li kì đíu chịu được. Mình thở phào luôn, may quá, may chưa làm gì quá đáng với giáo sư, cái ghế đó cũng chưa phang trúng đầu anh, không thì chắc giờ này hối hận lắm.
115 Thời tiết bây giờ sang đông, lạnh hết cả người ý, nhà Nguyệt chuyển sinh hoạt từ phòng khách sang phòng ngủ rồi. Giáo sư mấy hôm nay bận bịu nhưng vẫn mang tài liệu theo, ngồi trên giường làm việc.
116 Cái lễ dạm ngõ của hai đứa mình thì đơn giản lắm, hôm mồng hai tháng chạp, chỉ có bốn cụ và hai đứa thôi, gọi là có tý trầu tý cau. Lịch trình cưới mới là khủng khiếp, chỉ nghe thôi đã thấy hãi rồi, riêng ở nhà mình tổ chức hai ngày.
117 Tối 21 bà Nga ông Hoàng ra Bắc để 22 về Hà Nam còn chuẩn bị hôm sau cúng ông táo. Năm nay là năm cuối cùng ăn Tết ở nhà nên mọi người cũng nghỉ sớm hơn để chơi với mình.
118 Buổi chiều thì anh phải lên Hà Nội rồi, dù sao cũng là chi trưởng của cả cái họ Hà. Mình tâm trạng hơi tệ nên không muốn gặp, lấy cớ ra ruộng cắt rau.
119 27 Tết đánh đào đánh quất vào nhà trang trí, hôm dạm ngõ ba mình biếu nhà anh một cây đào thất thốn quý lắm, hai cụ nói chuyện với nhau cười phớ lớ. -"Thằng mũi lõ kia, bê cho cẩn thận vào, rụng hết mịa nó hoa rồi kia kìa.
120 Bình thường thì sáng ở nhà tám giờ mới xuống bên dưới, nhưng hôm đó 5 giờ mình đã lọ mọ rồi, xào chút miến với rán miếng bánh chưng, anh thích ăn gì thì ăn.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không, Dị Giới, Nữ Cường, Huyền Huyễn
Số chương: 37