21 Chương 35: Anh chờ em, trong hai năm Thời gian sau đó, có rất nhiều giấy tờ, giấy chứng nhận cần phải làm, Triệu Thuỷ Quang cũng không còn ở trong trường nữa, nhưng vẫn giữ lại giường ở ký túc xá, cô nói: Lúc gần đi muốn về ngủ một đêm.
22 Sau đó ư? Sau đó, Triệu Thuỷ Quang thật sự không qua được môn Thống Kê, xem ra ở cái thời này không lưu hành thanh niên nhiệt huyết rồi. Cô còn chưa kịp tận hưởng ngày nghỉ rồi sau đó thi lại, phải ngừng học, thu dọn hành lý đi Canada, phải qua đó học tăng cường tiếng Anh.
23 Chương 37 Phần Kết 1 Sau lễ Nô-en thì Canada không chỉ lạnh, mà là lạnh hơn, Triệu Thủy Quang là người phương Nam, trước giờ quen với khí hậu ôn hòa ẩm ướt, gặp thời tiết như vậy lẽ đương nhiên không thể thích nghi được, vì vậy đã đổ bệnh, lúc gọi điện thoại ẹ Triệu, nhờ bà chỉ dẫn tìm trong đống thuốc mà bà đã gửi qua, cuối cùng cũng tìm được loại thuốc phù hợp.
24 Sau đó, Triệu Thuỷ Quang lâu lâu sẽ gọi điện thoại cho Đàm Thư Mặc, đều là gọi lúc bêncô buổi tối còn anh thì ban ngày, anh sẽ chăm chú lắng nghe cô nói chuyện, cô thì ngày càng gan hơn, lúc rất nhớ anh sẽ lập tức gọi điện thoại “quấy phá“ anh.
25 Ngoại truyện 1: Cuộc sống vợ chồng Vào ngày nào tháng nào năm nào đó, một người chồng anh tuấn phong độ hào hoa kiệt xuất đi làm về nhà, đổi giày, ôm lấy người vợ đang loay hoay trong bếp.
26 Phiên ngoại 2 Về con cái – Về tình yêu (Phần về Hi Vọng) Ngày đó, anh ăn cơm xong, ngồi trên ghế sô pha đọc tạp chí, trên TV đang chiếu chương trình văn nghệ mà vợ anh thích xem, thi thoảng có tiếng hoan hô vang lên, vợ ngồi bên cạnh bật cười khanh khách, anh tò mò buông tạp chí xuống.
27 Phiên ngoại 3 Về Sở Phi Phi Tôi là Sở Phi Phi. Chuyện là một số người nghĩ tôi là người đồng tính, thưa các quý cô, mấy người coi nhiều BL, GL quá rồi hả? Thật là tức chết tôi mà! Tuy là phần lớn cuộc đời Sở Phi Phi tôi đây phải vượt qua cái bóng của nhóc họ Đàm kia, nhưng ai nói tôi sẽ tự đày đoạ bản thân đến tâm lý bất bình thường thế ! Lại nói, khi còn nhỏ, dầu gì tôi cũng được người người mê đấy! Năm đó, tôi nhận thư tình đến mỏi cả tay, ôi, đừng có mà không tin, khà khà, mặc dù chỉ là nhận dùm nhóc con họ Đàm kia ! Ai kêu cậu ta trông hung dữ, còn tôi thì lại hiền lành, mà cái khuôn mặt đẹp trai nhưng lạnh như băng kia, thế mà hết lần này đến lần khác có nhiều cô gái thích đến vậy ! Các cô gái ơi, chẳng lẽ cái người không hiểu cái gì gọi là “thanh niên đầy hứa hẹn, đang ngay trước mặt” sao.