41 Vào trong nhà thấy Mặc Lan cúi đầu hối lỗi ngồi trên ghế, cơn tức giận trong lòng cô cũng không dịu đi phần nào, giờ cô phải quát mắng, đánh đập nó cho nguôi cơn giận ư? Cô không thể làm thế được, con đau một, cô đau mười.
42 Con bé Mặc Lan vùng vằng đòi cô đi nhặt vỏ sò, cô dở khóc dở cười, ở chỗ này khách du lịch người ta nhặt hết rồi chứ làm gì còn cái nào?
- Không con thích cơ, mẹ phải đi nhặt cho con! – Con bé giãy nảy lên, không hiểu sao hôm nay nó lại hư thế.
43 Bao nhiêu năm đương đầu với sóng gió cô chưa từng chùn bước, vậy mà sóng gió lần này lại khiến ý chí cô chao đảo, rụng rời.
Nhìn thấy Mặc Lan nằm trên vũng máu, trái tim cô như bị ai bóp nát.
44 Ngày hôm ấy thấy số điện thoại cô hiện lên màn hình, bàn tay cầm điện thoại của anh phút chốc cứng đờ, giờ này cô còn gọi có việc gì?
Thiên Thiên đang nằm cạnh anh nhanh tay giật lấy chiếc điện thoại, nhìn màn hình, không nói gì rồi đi ra ngoài, một lúc lâu sau mới quay trở lại.
45 Anh không tin vào tai mình, lắc đầu liên tục, bàn tay như muốn xé nát hai bức ảnh kia đi. Sao có thể như thế được? Mà đúng là như thế, tại sao cô không tìm đến anh, không nói cho anh biết mà một mình nuôi con vất vả từng ấy năm trời?
- Con bé tìm đến mẹ cách đây mấy tháng rồi.
46 Thật may là trong quán hiện giờ không có ai, nếu không anh chỉ còn nước cắm đầu cắm cổ chạy. Hai cô gái kia vẫn nhìn anh chăm chăm không chớp mắt. Anh liền lên tiếng để phá tan bầu không khí ngượng ngập này:
- Hai cô có thể cho tôi biết bé gái trong video là ai không? – Rồi anh lấy tay xua xua trước mặt hai người.
47 Tú Long tìm đến một quán bar và định sẽ uống say một trận ở đó. Thế nhưng anh lại gặp một người bạn cũ – Mạnh Hạo, bạn cùng trường cấp ba và là người từng thích Tử Di.
48 Sân bay đông nghịt người, trên tay Tú Long là tấm vé máy bay sang Pháp, khuôn mặt anh không giấu nổi vẻ mừng rỡ. Tử Di à, anh sắp gặp được em rồi. Anh sẽ chuộc lỗi với em bằng mọi giá, sẽ đem em về bên cạnh, anh tuyệt đối sẽ không để mất em thêm một lần nào nữa.