1 Lúc còn trẻ con.
“Lê Á, đây là con của anh và Tử Nam?” Ngả Thương Kỳ nhìn chằm chằm đứa trẻ còn quấn tã lót, cho dù thế nào anh ta cũng không tin hai tên đàn ông có thể sinh con được.
2 Ngày hôm nay là sinh nhật năm tuổi của Tôn Quân Tiêu
Hai nhà Tôn, Ngả quyết định tổ chức chúc mừng, thuận tiện cũng để cho hai người con trai gặp mặt nhau.
3 “Tiêu, bà xã anh đang ở thư viện. ”.
“Ừ, tôi đang chuẩn bị đi tìm cậu ấy đây. ” Tôn Quân Tiêu nhấc cặp sách, gật đầu với bạn Triệu cùng lớp, hướng tới thư viện.
4 Một năm sau. .
“Duật Lan, cậu sao lại thân mật với cô gái đó quá vậy?” Lý Siêu nhíu mày, gã này cho rằng có cái gì không thích hợp.
“… Không có, cậu suy nghĩ nhiều rồi.
5 “Đừng. . ” Người trên giường trở mình, vùi đầu vào trong chăn, dường như không muốn thức dậy. .
“Tiểu Lan, tới giờ đến trường học rồi. ” Tôn Quân Tiêu ngồi ở bên giường, nhẹ giọng gọi cậu.
6 Hoàng tử khoa Luật, Ngả Duật Lan có bạn gái. Đối phương là sinh viên mới khoa Vật Lý, hai người gặp gỡ tình cờ tại hoa viên xinh đẹp. Từ đó về sau, mỗi ngày vào sáng sớm, đều có thể thấy tại con đường nhỏ có bóng cây che mát, hai người họ sóng vai tản bộ.
7 Đại thiếu gia Ngả gia muốn đính hôn. .
Thiếp mời đỏ rực, gửi đến các bạn bè bà con rất nhanh, mà hơn một tháng nay chưa hề gặp Tôn Quân Tiêu. Ngả Thương Cù thấy quyết định của con trai cũng rất bất ngờ, nhưng chuyện của thanh niên chỉ có thể để cho chúng nó tự giải quyết với nhau.
8 Máu nhiễm tiệc cưới, hiện trường đổ nát kinh khủng. .
Vốn dĩ ban đầu là mọi người chúc phúc hôn lễ, sau xuýt chút nữa biến thành lễ tang. Trên thảm loang lổ vế máu, không khí đầy mùi thuốc súng.
9 Khi Ngả Duật Lan tỉnh lại lần thứ hai, Tôn Quân Tiêu đã được dưỡng phụ dùng máy bay của gia đình đưa ra nước ngoài. Cậu không khóc, không ầm ĩ, chỉ bắt đầu có một thói quen, luôn luôn nhìn bầu trời xa xa.