81 Trưa nắng nhẹ, mùa xuân mang theo hơi thở đất trời dịu dàng. Trong cơn gió hiu hiu liên tục thổi qua, không khí mát mẻ dễ chịu làm vơi đi cái oi ả quanh năm suốt tháng của thành phố đông đúc này.
82 “Trên xe sẽ được viết dòng chữa màu đen ”Andrew nghe câu nói Nga vừa nói mà không nhin được cười. Đồng thời cũng không ngần ngại gật đầu đồng ý rồi hỏi ngược lại cô.
83 Đôi mắt trong veo không gợn sóng, nhưng lại man mác một nỗi buồn xa xăm đang mơ màng nhìn qua khung cửa kiếng. Mùa đông từng là mùa Nga yêu thích nhất trong năm và giờ đây cũng là mùa mang đến cho cô một nỗi buồn vô tận.
84 Phòng Phát Triển được thiết kế biệt lập hoàn toàn và bế thế hơn hẵn so với những bộ phận khác, nằm chiễm chệ ở tầng 10 của tòa cao ốc. Từ ngoài nhìn vào, có thể thấy mọi hoạt động của nhân viên thông qua bức tường bằng kính dày đặc.
85 Ngôi nhà ba tầng quét sơn trắng với những luống chè xanh ngát phía trước khuôn viên trông nổi trội hơn hẳn so với những ngôi nhà khác trong khu đô thị sạch đẹp và khá khang trang này.
86 Câu nói ngây thơ của trẻ con làm Chi và Andrew đều phải mỉm cười. Nhất là Andrew, anh không giấu vẻ phấn khích, cười ngất xoa đầu cu Nhật lần nữa rồi nhìn về phía Nga.
87 Bà Nguyệt áy náy nhìn Andrew rồi nhìn phong bì trắng trong tay mình vội vàng từ chối. “Tiền lần trước con đưa mạ còn. Nên thôi, cái này mạ không nhận đâu.
88 Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất. Mùa đông năm 2007,9 giờ đêm ngày thứ Bảy,“Chuyến bay mang số hiệu 599 của hãng hàng không United Airline, được cất cánh từ Cao Hùng vừa hạ cánh an toàn xuống sân bay Tân Sơn Nhất…”Thông báo được phát ra từ các loa phát thanh trong khu vực ga đón quốc tế đông đúc làm Tiên và anh nhân viên Hành Chánh thở phào nhẹ nhõm.
89 Duyên do trời định, phận do người tạo ra. Hai trái tim yêu thương sâu đậm có thể tìm đến được với nhau giữa chân trời cách biệt trùng phùng, âu cũng đều gói gọn trong hai từ “duyên phận”.
90 Vẫn tập trung vào việc mình đang làm, Andrew không có vẻ nghênh đón vị khách lâu ngày không gặp này lắm. Không hề ngước lên nhìn Will, anh hạ giọng nói.
91 Từ khi gặp gỡ và đem lòng yêu thương Nga, Andrew vô thức nhận ra rằng, việc giúp đỡ người khác cũng là cách mang đến niềm vui cho bản thân. Bởi từ trước đến giờ, anh không có thói quen giúp đỡ người khác.
92 Suốt mấy ngày qua, Nga hầu như không đến TLS vì bận mấy lớp bồi dưỡng nâng cao nghiệp vụ. Tại đây, cô có dịp học tập và trao đổi kinh nghiệm với những đồng nghiệp đủ các bộ phận trong công ty.
93 9 giờ tối, Đèn trên sân khấu đột nhiên tắt phụt, toàn cảnh phòng trà Melody chìm trong màn đêm chập chờn. Ánh sáng duy nhất còn sót lại trong không gian phảng phất hương ngọc lan là những chân nến nhỏ được đặc tinh tế trong những chiếc ly thủy tinh đế ngắn trong veo.
94 Theo phong tục của người Mỹ, nghi thức chào hỏi người thân quen, đặc biệt quan trọng còn được thể hiện qua chiếc ôm ấm áp và gần gũi. Thế nhưng, trước sự e dè của Nga sau cái bắt tay ngập ngừng, Will đã không tiếp tục với ý định đó trong lòng.