41 Nắng hạ Phnom Penh oi ả mang theo hơi nước hâm hấp chẳng khác Sài Gòn là mấy. Những vệt sáng màu vàng chói mắt ùa vào khe hở của chiếc rèm cửa màu nâu có thêu hoa văn tinh xảo, chúng tò mò rọi thẳng vào gương mặt vẫn còn đọng giọt lệ sóng sánh ươn ướt trên khoé mi buồn của nguoi con gái đang ngủ say sưa kia.
42 Andrew ra lệnh cho người làm thay đổi mọi thứ trong căn phòng ngủ của anh và Nga. Chỉ sau ba ngày làm việc hết công suất và tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ nhặt, hai mươi nhân viên thiết kế và trang trí nội thất nổi tiếng nhất Campuchia đã hoàn thành xong không gian tuyệt đẹp cho căn phòng rộng thênh thang chiếm nguyên diện tích trên tầng hai của biệt thự Sundance.
43 Nhìn dáng người cao lớn, cơ bắp cuồn của Andrew mà Nga lắc đầu quay sang phía sáu cô gái đang kiên nhẫn chờ đợi. Lúc đó, cô mới phát hiện 12 cặp mắt ngây người vẫn đang dõi theo bóng lưng anh bằng ánh mắt vô cùng khao khát và ngưỡng mộ, khiến cô phải ho khan vài tiếng mới đưa hồn bay phách lạc của các cô trở về.
44 Chiếc Cadilac màu đen sang trọng bắt đầu rời khỏi thành phố Phnom Pênh, bon bon tiến về hướng Siêm Riệp trong nhiều giờ. Cơ sở hạ tầng ở Campuchia vẫn còn quá nghèo nàn và hạn chế, làm xe gập ghềnh liên tục suốt cả một chặng đường dài.
45 KÉT. Tiếng xe thắng gấp làm Nga thu hồi lại lý trí và trở về với hiện tại. Lục thắng gấp khiến cô ngã nhào về phía trước, xém chút nữa đầu đã đập vào hàng ghế phía trên.
46 Hung hãng ném bịch băng vệ sinh vào buồng Nga đã vào, Andrew hùng hổ tiến nhanh ra bên ngoài. Không còn thiết che đi gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ ban đầu, giờ máu đã dồn lên đến tận não.
47 Thấy Nga liều lĩnh làm đau thân xác mình. Người tài xế hoảng hốt can ngăn cô lại nhưng cô vẫn một mực đòi quay lại chỗ Andrew. Sau một hồi khuyên giải hết lời, anh đành bất lực thở dài quay đầu xe lại.
48 Vệt máu đỏ tươi trên chiếc áo sơ mi trắng của Andrew khiến Nga vô cùng sợ hãi. Cô hốt hoảng một tay che miệng lại, một tay run rẩy giơ về phía anh nhưng lại ngập ngừng rút lại.
49 A! Thì ra chỉ là một câu đố mẹo từ nội dung truyện. Kiểu này thì Nga dù có đoán ra cũng sẽ không dám nói. Nga vừa nghe xong câu trả lời của Andrew thì thở mạnh một cái vì tức, cô nhanh chóng cung tay đánh một phát ngay chỗ vết thương của Andrew khiến anh la hét chói tai.
50 “Không…Không. . !!!!”Tiếng hét hoảng hốt của Nga như một loại âm thanh chấn động, làm tê liệt mọi thứ ồn ào, bát nháo xung quanh. Thời gian này đang là giờ cao điểm, xe cộ đông đúc liên tục qua lại hai bên đường, tiếng động cơ, tiếng xe cứu thương, tiếng còi cảnh sát… hòa vào nhau tạo thành một loại tạp thanh vô cùng hỗn loạn.
51 Người ta vẫn thường bảo rằng, bất cứ nỗi đau nào rồi cũng sẽ dần được xoa dịu bởi dòng thời gian, bất cứ vết thương nào dù lớn hay nhỏ cũng sẽ cần năm tháng để được liền da.
52 Nga chẳng hiểu Vi nói gì. Sau vài phút ngây người nhìn cô bé, Nga sực nhớ đến chàng trai, người mà cô đã gặp vài ngày trước đây khi anh ta đến rước Vi đi chơi.
53 Khách sạn Paradise,Ngày 9 tháng 9 năm 1999. 5 giờ chiều ngày Thứ Bảy, Nga đã có mặt ở khách sạn này. Cô làm phục vụ trong quán bar hạng sang ở đây thông qua sự giới thiệu của Cam Thảo, người bạn mà cô quen được lúc bà Nguyệt nằm viện.
54 Dòng chữ đơn giản đó, cái tên tiếng Anh vô cùng quen thuộc đó khiến đầu óc Nga nhanh chóng xây xẩm, nỗi lo sợ mơ hồ lại ồ ạt ập đến. Cây nến nhỏ trong tay vì hơi chấn động mà chạm cả lên mặt bánh khiến Thảo đang đứng bên cạnh cô phải đẩy cây nến trong tay cô ra ngoài.
55 Bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc lúc 1 giờ đêm. Nga thở phì mệt mỏi, nhanh tay thay bộ đồ tạp vụ của khách sạn Paradise để tiếp tục công việc thứ hai tại đây.
56 Trong khi Andrew còn đang lấy tay xoa xoa khu vực mà anh vẫn luôn mồm mép PR là size XXL chứ chẳng chơi, trong lòng bất an lắm vì cứ lo của mình bị thương.
57 “Tiệp không nói gì với anh sao?”Ánh mắt buồn bã nhìn Nga, Andrew hạ giọng nói. “Có…”“Vậy sao còn lếch xác vào đây làm gì? Anh định giở trò gì nữa đây? Đây là đám tang nha.
58 “Em ăn đi…”“Đừng cố công bắt ép tôi sang Thái Lan có được không?”“Em không thích ở Thái thì về Sundance…” Andrew trả lời trớt quớt. Andrew vẫn thờ ơ nói, giống như là mọi việc đều đã được xếp đặc, Nga chỉ mỗi việc nghe theo mà thôi.
59 “Đồ biến thái! Anh nghĩ ai cũng như anh hả?” Nga gào lên. “Thôi được rồi!” Andrew xua tay, bước chân dài tiến đến gần trước mặt Nga hơn, hai tay thân mặt đặt lên vai cô vô cùng tự nhiên cười cười nói.
60 Ca làm việc đêm nay của Nga ra trễ cả tiếng đồng hồ vì bị trì hoãn trong tủ và đôi co với Andrew. Lúc Nga ra đến đại sảnh của Paradise thì đồng hồ cũng đã điểm 5 giờ sáng rồi.