1 Thứ 3, 2:17 a. m
Samantha Jellicoe thắc mắc là ai, chính xác là ai, đã đưa ra cái luật là một tên trộm đột nhập vào bất cứ nơi đâu lớn hơn một cái túi giấy đều phải trèo tường.
2 Thứ 3, 2. 46 a. m
Richard Addison tỉnh lại khi một bác sĩ cấp cứu vạch mi mắt anh, rọi một luồng sáng vào mắt trái. “Rời ra khỏi tôi ngày lập tức,” anh gầm gừ, đẩy vị bác sĩ ra khi anh vật lộn đứng lên.
3 Thứ 3, 6:15 a. m
Tom Donner gập điện thoại lại. “Myerson Schmidt khẳng định họ không thuê người kiểm tra hệ thống an ninh. Nhưng họ rất mong tiếp tục mối quan hệ với cậu.
4 Thứ 5, 9:08 am
“Điều này thật kỳ quặc,” Richard Addison nói, cúp máy sau cuộc nói chuyện với cảnh sát trưởng sở cánh sát Palm Beach. ”Đã hai ngày chết tiệt trôi qua rồi, và tất cả những thứ họ nói vẫn chỉ là họ có một vài manh mối nhưng không thể nói với tớ.
5 Thứ 6, 8:27 am
“Dante đã đưa cậu bản báo cáo thiệt hại chưa?” Richard hỏi, tựa lưng vào tấm nệm da mềm trong chiếc limousine.
Donner trèo vào ngay sau anh.
6 Thứ 6 4:33 pm
“Tôi sẽ không chui vào trong cái ô tô đó với anh đâu. ” Khi họ đứng ngoài cửa trước của cửa hàng Meissen, Samantha nhận ra mình đã sai khi nghĩ Addison sẽ kém hấp dẫn hơn vào ban ngày và khi có nhân chứng bên cạnh.
7 Thứ 6, 6:18 p. m
Samantha đã quan sát đủ những tên doanh nhân quyền lực, giàu tự trọng để biết rằng đây chỉ là một trò chơi đối với Richard Addison - đặc biệt là những gì liên quan tới cô.
8 Thứ 6, 8:03 p. m
Addison đã nói đúng một điều. Anh nướng bít tết ngon tuyệt.
Khi trời bắt đầu ngả bóng, đèn ven hồ bơi bật sáng, theo sau là những dãy đèn dọc những thảm hoa và tán cọ quanh hồ.
9 Thứ 7, 6:54 a. m
Samantha thức dậy khi nghe giọng đàn ông thì thầm bên cạnh. Hé mở một mắt, cô nhìn thấy những tấm màn tối màu ngay trước mặt. “Màu xanh lá,” cô lầm bầm vào chiếc gối mềm mại, cố nhớ xem mình đang ở nơi quái quỉ nào.
10 Thứ 7, 10:39 a. m
Tom Donner và 4 tin nhắn thoại đang đợi trong văn phòng khi Richard quay về. Anh đưa Samantha đi cùng, phần lớn bởi vì anh không muốn cô trốn đi Butterfly World mà không có anh.
11 Thứ 7, 1:18 p. m
“Chúng ta sẽ không đi chiếc limousine đâu. ” Samantha khoanh tay trước ngực.
Cố nhịn cười, Richard đứng bên cô trên bậc thang trước nhà và quyết định không hỏi tại sao cô lại có định kiến với chiếc limousine của anh như vậy.
12 Thứ 7, 6:15 p. m
Kiên nhẫn là một đức tính tốt, nhưng đó không phải là thứ mà Richard có kinh nghiệm hay hứng thú với. Anh muốn câu trả lời. Samantha đã từ bỏ chiếc đài trên xe, và chiếc loa phát ra tiếng nhạc Haydn du dương khi họ tiến về phía Bắc.
13 Rating H
Thứ 7, 9:21 p. m
Miệng khóa vào nhau trong một cái ôm, Rick nhượng bộ khi Sam kéo anh lên bậc thềm trước cửa. Khi cô thò tay vào túi quần anh tìm chìa khóa, ngón tay cô lướt qua con gà trống đang căng lên trong quần bò anh làm anh nảy lên.
14 Chủ nhật, 10:36 a. m
“Chào buổi sáng, ngài Addison. Hi vọng ngài không phiền tôi vào thẳng đây, bảo vệ của ngài nói ngài ở đây. ” Thám tử Castillo bước qua cánh cửa đôi rộng lớn ở trước gara.
15 Chủ nhật, 11:54 a. m
Ronald Clark đã được chuyển sang làm ca ngày sau vụ đột nhập, và anh đang ngồi tại vị trí của mình, trước hệ thống màn hình video và máy vi tính khi Richard đưa Samantha vào phòng an ninh.
16 Chủ nhật, 1:30 p. m
“Anh nên gọi cho Tom,” Rick nói, dù anh không di chuyển.
Samantha lau đi dòng nước mắt bất ngờ. Có lẽ là tại adrenaline; cô vẫn run lên với năng lượng còn lại trong cơ thể.
17 Chủ nhật, 2:15 p. m
Frank Castillo im lặng khi ngồi xem cuốn băng quay gara, cho tới hết cảnh Rick và Sam lấy đồ từ cốp chiếc SLK và nói chuyện với ông.
18 Chủ nhật, 3:21 p. m
Samantha quan sát Hans cắt đi viền chiếc sandwich dưa chuột hoàn mĩ. “Ông đúng là nghệ sĩ,” cô tuyên bố, chống hai khuỷu tay lên quầy bếp.
19 Chủ nhật, 5:48 p. m
Samantha có thể nghe thấy tiếng xột xoạt cha cô đang cựa mình trong mộ. Không bao giờ trí tưởng tượng phong phú của Martin Jellicoe có thể nghĩ tới hình ảnh con gái ông chuẩn bị cho một cuộc hẹn với Richard Addison - và còn ở nhà một tên luật sư nữa chứ.
20 Chủ nhật, 7:50 p. m
Samantha không nhớ được lần cuối mình từng ở trong một ngôi nhà bình yên đến vậy. Nếu ai đó miêu tả nó cho cô, theo kinh nghiệm hạn chế của mình, cô sẽ nghĩ nó tẻ nhạt đến chết.