81 Hoàn cảnh khẩn chương xung quanh yên tĩnh lại, cảm quan của người trở nên dị thường linh mẫn, Thủy Dạng Hề nghe rất rõ ràng tiếng bước chân rất nhỏ đang dần dần tới gần chỗ nàng.
82 Thủy Dạng Hề không tình nguyện xuống xe ngựa, cung trang với quần lụa mỏng thật dài kéo qua cửa cung, lưu lại một phiến sắc hương hoa cỏ. Ánh mắt có chút phiêu ly, không yên lòng theo hướng phượng nghi cung mà đi.
83 Mang thai? Trong lòng Thủy Dạng Hề là kinh, là hỉ, đã không rõ. Nàng thế nhưng mang thai. Có chút mơ hồ mà bước lên xe ngựa, tay không tự giác xoa bụng, không có gì biến hóa, như trước bằng phẳng như lúc ban đầu.
84 Thiên mị vương triều tháng năm Khai Nguyên năm thứ ba mươi sáu, tam hoàng tử phi đương triều trụy nhai, sinh tử không rõ. Tam hoàng tử từ đó bệnh không dậy nổi.
85 Thiên mị vương triều từ ngày Cảnh Hề đế lên ngôi, so với trước kia càng thêm yên ổn giàu có. Kinh đô cũng so với vài năm trước càng thêm phồn thịnh. Không thể không nói, Cảnh Hề đế quả thật là hoàng đế khác biệt.
86 Nữ tử áo tím một đường đi theo người ăn mặc rách rưới kia, sở dĩ không có giết hắn, là dự đoán hắn chắc chắn sẽ đi tìm người sau màn này. Tuy rằng trong lòng đã khẳng định tám phần là Thái Hậu gây nên, nhưng thấy hắn ăn mặc thành như vậy, nên không thể quang minh chính đại vào cung đi.
87 Hoàng hôn như máu, bao phủ cung điện lặng im, cổ kính mà thiếu sức sống. Từng mãng ánh sáng vàng rơi ở trên tầng tầng nóc nhà, hết nơi này đến nơi, nhàn nhã tự tại, như không người hỏi thăm.
88 "Thúc thúc thật đẹp " ánh mắt của Tuyền Tuyền trợn tròn , con ngươi kinh ngạc trong veo như nước nhìn chằm chằm Nam Cung Ngự Cảnh, trong hai mắt đã không thấy ánh mắt cao ngạo mà mọi người thường nhìn thấy, còn lại chỉ là kinh ngạc như phát hiện được một điều vô cùng mới mẻ.
89 Thủy Dạng Hề lúc này không rảnh bận tâm hai tên tiểu quỷ đang dính sát vào người kia, tay nàng nhanh chóng bay xẹt qua trên người Nam Cung Ngự Cảnh, điểm nhanh những huyệt nơi đại mạch của hắn, làm cho độc tố ở trong cơ thể không thể chạy nhanh.
90 Thời gian lơ đãng, chỉ trong chớp mắt đã qua đi. Chẳng mấy chốc thu đi đông đến, trong cung ngày càng im ắng, như mây bàn thổi qua. Bởi vì vẫn đối với bên ngoài giấu diếm, cho nên cuộc sống của cả nhà Thủy Dạng Hề thật sự là quá bình tĩnh cùng nhàn nhã.
91 Đi vào bên trong sân, lại càng hoang vu, dựa theo bố cục lớn nhỏ của toàn bộ sân cũng mơ hồ có thể tưởng tượng ra, lúc trước nơi này huy hoàng như thế nào.
92 Tòa nhà này nguyên bản là một nơi cực kỳ phi thường náo nhiệt, vị trí tọa lạc trên đường cũng được xem là nơi trọng yếu, chỉ sau một đêm đó liền suy sụp đến tận bây giờ, bị mọi người coi là điềm xấu.
93 Niệm Hề năm thứ tư tháng mười một, thoáng cái đã gần đến cuối năm, Thủy Dạng Hề sống lại trở về đã hơn hai tháng. Trong cung khắp nơi mai vàng nở rộ, tuyết trắng thành đôi, một mảnh thế giới lạnh lẽo.
94 Ngoài Thừa Kiền Điện, độ ấm chợt lạnh xuống dưới, ngay cả trong không khí cũng nổi lơ lửng một tầng băng khí dày, hít vào trong mũi, liền thấy đau đau, Thủy Dạng Hề toàn thân đông lạnh đến phát run.
95 "Ai? Là ai ở sau lưng ám toán bản nội các?" Nam tử trung niên có chút hoảng sợ nhìn quanh bốn phía. Thủy Dạng Hề đối với Nam Cung Ngự Cảnh cười: " Phượng ấn của Thái Hậu, cầm lấy mà không có chút ích lợi nào sao?.
96 Thủy Dạng Hề mang theo một mạch nam tử trung niên đầu bạc kia chân không chạm đất một đường trở lại Thừa Kiền Điện, mấy người kia cả kinh nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng đối người trong tay nàng mang theo đều tràn ngập tò mò.
97 Tuyết, rốt cục đã ngưng. Ngoài phòng thỉnh thoảng truyền đến từng trận tiếng nhánh cây gãy lốp bốp, một mảnh trắng noãn theo tiếng gãy kia rì rào rơi xuống, vì cuối cùng cũng bị quá trọng lượng.
98 "Hề Nhi không thể. . . ""Tỷ tỷ không thể. . . ""Nương. . . "Vài cái thanh âm đồng thời vang lên với theo thân ảnh hai người biến mất trong nháy mắt, vài cái hồng y nữ tử như tên rời cung nhanh chóng bay đến vách đá, đồng thời ném dây lụa mang bên người thẳng đuổi theo người vừa rơi vào trong vực.
99 Đông Ly Hạo hiển nhiên đã có thói quen trừ hắn cùng Thủy Dạng Hề ra thì đối với những người khác thái độ hoàn toàn bất đồng, thong dong tiến lên từng bước đem tình hình trong cung kể lại cho hắn nghe.