141 Edit : Dung CảnhLúc ban đầu, khi chính mình vẫn còn là tiểu điêu , vào đêm trăng tròn sẽ hóa thân thành hình người. Mà lúc này đây, nàng đã hóa thành hình người, cũng không biết tối nay, thân thể này có phát sinh biến hóa gì hay không?Có thể lại hóa thành tiểu điêu lần nữa hay không!?Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc lại là chờ mong, lại là sợ hãi, tâm tư đầy phức tạp.
142 Nhìn thấy khuôn mặt bầu bĩnh của Tiểu Quế Tử có vài phần buồn bã không thích hợp với hắn ,trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cũng không vui. Không muốn Tiểu Quế Tử tiếp tục buồn, nàng không thể làm gì khác hơn là động viên tinh thần cho Tiểu Quế Tử.
143 Lúc ban đầu, khi chính mình vẫn còn là tiểu điêu , vào đêm trăng tròn sẽ hóa thân thành hình người. Mà lúc này đây, nàng đã hóa thành hình người, cũng không biết tối nay, thân thể này có phát sinh biến hóa gì hay không?Có thể lại hóa thành tiểu điêu lần nữa hay không!?Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc lại là chờ mong, lại là sợ hãi, tâm tư đầy phức tạp.
144 Edit : Angelina YangÁnh trăng sáng tỏ, như làn nước nhẹ nhàng chiếu xuống, bao phủ khắp cả mặt đất. Tiểu thái giám trước mắt đang đắm chìm trong ánh trăng êm dịu kia.
145 Edit : Thuc QuynhVừa nói dứt lời, Đồng Nhạc Nhạc chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất. Tuy nhiên, bởi vì thời gian quỳ gối quá lâu, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy hai chân đã tê rần, cả người liền mất đi thăng bằng ngã về phía trước.
146 Bố công công vừa mới dứt lời ,liền dừng một chút ,rồi lại tiếp tục mở miệng nói. "Mọi người khẳng định đang nghi hoặc, hôm nay tại sao Tô công công và Thuận công công lại vắng mặt.
147 Nghe được lời Bố công công nói, lại nghe tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng yếu của hai người Thuận công công , mọi người cảm thấy dựng ngược tóc gáy, một mực cung kính vội vàng trả lời "Vâng".
148 Đến khi Đồng Nhạc Nhạc mặc xong, đứng ở trước cái gương đồng nho nhỏ vừa soi, lập tức có cảm giác mới mẻ!Chỉ thấy thiếu niên trong gương đồng , mặc trên người một bộ trường sam trắng tinh, trang phục phi thường vừa với người, đã tôn lên vóc người thon thả.
149 Tiểu Quế Tử kéo Đồng Nhạc Nhạc lại, giật mình la lên nói. Nhìn Tiểu Quế Tử mày xiết chặt, nhíu lại, dáng vẻ mặt mày căng thẳng, Đồng Nhạc Nhạc liền cảm thấy buồn cười.
150 Mặc dù không hề nói rõ, Đồng Nhạc Nhạc cũng hiểu được. Lão chưởng quỹ khẳng định là đang đánh giá quần áo của nàng, đồng thời đánh giá vòng tay giá trị liên thành này là do nàng ăn trộm.
151 Nghe vậy,lão bản của tơ lụa phường đầu tiên là cứng đờ mặt, lập tức mở miệng nói:"Vị công tử này, những gấm vóc mới nhập này của chúng ta là bán đã không tính mắc, nhà chúng ta đây là cửa hiệu lâu đời, cho tới bây giờ đều là già trẻ thật không có lừa dối, bằng không ngươi có thể đi ra phường tơ lụa khác bên ngoài đi.
152 Ngược lại Tiểu Quế Tử, lớn như vậy, chưa bao giờ tiến vào nơi cao cấp như thế, cho nên ngồi ở nơi này, như ngồi trên bàn chông, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc một phen buồn cười.
153 Nhưng mà, Đồng Nhạc Nhạc tuy rằng kích động, không có nghĩa là không có đầu óc. Nghe lời Tiểu Quế Tử nói mới rồi, biết được đó là con trai Tri phủ, phía sau còn có hai người gia nhân đi theo!Nếu như chỉ là hai người bọn họ, đấu với ba người bọn hắn, nàng cũng sẽ không liều đánh nhau, sẽ chỉ có bọn họ chịu thiệt mà thôi.
154 Edit : Tử Ngân Màn đêm buông xuống, các ngôi sao sáng nhàn nhạt, một mảnh mây đen, đã hoàn toàn che đi vầng trăng sáng tỏ kia, chỉ để lại chút tia sáng nhạt nhòa chiếu khắp nơi, khiến cho cả một nơi, đều có thêm vài phần vô cùng thần bí!Bên trong Ngự Thư Phòng, đèn đuốc sáng choang.
155 Đầu tiên là đứng dậy từ bãi cỏ, đôi mắt cảnh giác nhìn bốn phía chung quanh. Sau mấy lần xác định nơi này ngoài mình ra thì không có ai khác, Đồng Nhạc Nhạc liền bắt đầu cởi quần áo ngay tại chỗ.
156 Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được, liền hắt hơi một cái. Mặc dù nàng đã lấy tay che mũi gắt gao, tuy nhiên vẫn không cẩn thận mà phát ra âm thanh. Cùng lúc tiếng hắt hơi của nàng vang lên, đột nhiên, một đạo tiếng nói trầm thấp khàn khàn, phút chốc vang lên:“Ai ở nơi này? Đi ra.
157 “Tại sao ngươi lại ở đây?”Nam nhân mở miệng, trong giọng nói, không hề che dấu sự phiền não và chán ghét. Dù sao, đây cũng là nơi hắn và Phượng Hoàng Điêu thích ở lại nhất, hắn không muốn người khác tới nơi này, làm dơ bẩn nơi này, đặc biệt là nữ nhân trước mặt này.
158 Chiều nay, nhìn qua là cuộc gặp gỡ tình cờ, kì thật là nàng dùng tiền mua chuộc tiểu thái giám điện Dưỡng Tâm, biết được Hoàng thượng thường xuyên đến đây tản bộ một mình.
159 Nghe nói, sắp đến sinh nhật mười tám tuổi của Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong. Bên trong hoàng cung, dần dần bắt đầu giăng đèn kết hoa. Tuy nói Huyền Lăng Phong đã có phủ đệ riêng của chính mình , nhưng mà, sinh nhật hàng năm , hắn vẫn sẽ tổ chức ở bên trong hoàng cung.
160 Trong lòng nghĩ thế, Đồng Nhạc Nhạc vừa ngẩng đầu nhìn một cái, thấy đối diện với nàng là bóng dáng nam nhân cao lớn không biết từ khi nào đã đứng chắn trước mặt mình.