41 Lâm Thâm Thâm suy nghĩ rất thấu đáo, toàn bộ sự việc vốn không hề có sai sót, nhưng cô lại không hề phát hiện ra rằng, lúc Tôn Diễm trút cái túi giấy đựng đầy thư đó ra thì một lá thư rơi xuống gầm xô pha và cô đã không kịp mang lá thư đó đi cùng với những lá thư khác.
42 Văn phòng của anh vẫn rộng rãi, sáng sủa như trước, Quách Thiển Thiển đứng bên cạnh chiếc bàn làm việc bằng gỗ lim to rộng, ngón tay cô chạm vào mặt bàn sạch sẽ.
43 Lúc này, ở một nơi cách xa Quách Thiển Thiển, Cố Trạch Nặc, Tôn Diễm, Vương Chuẩn và Sử Khải hơn hai nghìn kilomét, Lâm Thâm Thâm và Đường Minh Hồng đang ngồi trên chiếc xe du lịch.
44 Thời gian dần trôi, mùa hạ của một năm nữa sắp đến nhưng thời tiết rất nóng bức, ngột ngạt. Quách Thiển Thiển và Tôn Diễm đã bật quạt suốt đêm để bớt nóng, tuy nhiên cả hai vẫn cẩn thận đắp một cái chăn mỏng ngang bụng.