Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đừng Nhắc Em Nhớ Lại Chương 7: Chương 2.2

Chương trước: Chương 6: Chương 2



Thời cấp ba, Trần Minh Lệ là hoa khôi toàn trường. Cô ấy thích mặc váy trắng, thích buông mái tóc đen dài, dáng vẻ thanh tao như nữ chính trong những bộ phim thần tượng. Số người theo đuổi cô ấy nhiều không đếm xuể khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa ganh tị. Chẳng có đứa con trai nào thích tôi, bọn họ đều coi tôi là ‘huynh đệ’ tốt!

Bắt đầu từ khi ấy, tôi trở thành một cô gái mơ mộng, hằng ngày đều bắt trước Trần Minh Lệ, đọc danh ngôn của Trương Ái Linh, Diệc Thư, đọc truyện của Vương Tiểu Ba, Annie Bảo Bối… Cũng từ khi ấy, tôi bắt đầu nuôi tóc dài cho giống với rong biển như ngòi bút của Annie Bảo Bối từng miêu tả.

Trần Minh Lệ là đại diện của trường lên phát biểu sau khi Trình Tử Lương diễn thuyết xong. Bài phát biểu do cô ấy tự viết rồi được giáo viên chỉnh sửa. Cô ấy đã tham gia nhiều cuộc thi hung biện nên giọng nói trầm bổng du dương rất có khi thế. Ngày hôm đó, Trần Minh Lệ đã gây ấn tượng sâu sắc với Trình Tử Lương. Sau buổi diễn thuyết, ban lãnh đạo trường mở tiệc mời Trình Tử Lương. Trần Minh Lệ được yêu cầu đi cùng, lúc trở về, cô ấy cứ suýt xoa khen Trình Tử Lương phong độ, nào là anh ta đã kéo ghế giúp cô, gọi cô là ‘sư muội’, ánh mắt dịu dàng, nụ cười thân thiện,… Tôi nghĩ, cả đời này tôi cũng không thể gặp được một bạch mã hoàng tử như Trình Tử Lương, người sẽ gọi tôi là ‘sư muôi’, sẽ kéo ghế giúp tôi, sẽ nhìn tôi trìu mến.

Tôi thực sự rất ngưỡng mộ Trần Minh Lệ. Về sau, cô ấy thi đỗ một trường đại học tốt, còn tôi chỉ đỗ trường nguyện vọng ba, còn đào khoét của mẹ một khoản tiền lớn để đóng học phí. Những tưởng cả đời này tôi sẽ không được gặp nhân vật kiệt xuất như Trình Tử Lương, thế nhưng trong kì nghỉ hè, tôi nhận được điện thoại của Trần Minh Lệ. Cô ấy nói: “Mai anh Trình mời khách, cậu có đi không?”

“Anh Trình nào cơ?”

“Trình Tử Lương chứ còn ai nữa! Anh ấy hứa sẽ mời tớ ăn cơm sau kỳ thi đại học.”

Tôi không ngờ Trần Minh Lệ còn thường xuyên liên lạc với Trình Tử Lương, hơn nữa, còn được anh ta mời ăn cơm. Càng nghĩ, tôi càng ghen tị.

“Tớ đi làm gì chứ? Anh ấy có mời tớ đâu.”

“Nhưng đi một mình tớ ngại lắm!” Trần Minh Lệ ngượng ngùng nói.

Thiếu nữ mười tám đôi mươi đi đâu cũng lôi kéo bạn thân đi cùng, tôi thường xuyên trở thành đối tượng rủ rê của Trần Minh Lệ. Chúng tôi cùng nhau đến trường, cùng nhau tan học, cùng nhau chạy bộ… dường như đã hình thành thói quen dính lấy nhau như hình với bóng.

“Thôi, tớ không đi đâu, cậu với anh Trình hẹn hò riêng, tớ đi không tiện lắm.”

Có thể là vì câu nói của tôi mà Trần Minh Lệ lại càng căng thẳng, nhất quyết lôi kéo tôi đi bằng được, như muốn chứng minh rằng quan hệ giữa cô ấy và Trình Tử Lương chỉ là bạn bè bình thường.

Thời con gái, ai mà chẳng như vậy!

Thế là, tôi bị Trần Minh Lệ lôi đi làm kì đà. Ở trước mặt người khác giới, Trần Minh Lệ luôn tỏ ra nhã nhặn, dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ. Các món ăn hôm đấy đều rất ngon, tôi không chen được câu nào vào cuộc trò chuyện giữa hai người họ nên chỉ có thể cắm đầu ăn.

Rất lâu, rất lâu về sau, Trình Tử Lương nói với tôi rằng, anh chưa bao giờ thấy cô gái nào ăn khỏe đến thế. Lúc đó, tôi vẫn còn trẻ, nghe Trình Tử Lương nói vậy liền nhéo cổ anh. “Anh dám nói nữa không!”

Trình Tử Lương cười lớn, kéo cánh tay tôi lại và hôn. “Anh lại thích con gái ăn khỏe!”

Có những chuyện không nên hồi tưởng, hễ hồi tưởng là thấy lòng cô quạnh. Thời điểm một tình yêu bắt đầu, có lẽ cũng chính là lúc nó được định trước kết cục. Tôi còn quá non nớt để nhìn thấu lòng người, mẹ tôi thì khác, mẹ nói: “Con và Trình Tử Lương sẽ chẳng đi đến đâu cả.”

Tôi không nghe lời mẹ. Khi đó tôi còn ngốc lắm, thích một người là cho rằng cả đời không thay đổi, gắn bó dài lâu sánh cùng trời đất. Tôi không biết rằng thế sự vô thường, có rất nhiều tình cảm chỏ trong chớp mắt đã đứt đoạn. Trên đời đâu có nhiều nàng lọ lem đến thế, truyện cổ tích chỉ được bịa ra để lừa gạt người.

Hoàng tử liều mình giết rồng đen cũng là để cứu công chúa, cho dù không có rồng đen, thì hoàng tử cũng đã tự mình thay đổi chủ kiến.

Lúc tôi được ra viện, Hướng Tinh vẫn chưa được ra. Tô Duyệt Sinh đến thăm Hướng Tinh, trùng hợp gặp tôi chuẩn bị ra về nên cho tôi đi cùng.

Tôi từ chối. “Không sao, tài xế đang trên đường tới rồi, anh ở lại thêm với Tinh Tinh đi!”

“Anh có chuyện cần nói!”

Chẳng mấy khi Tô Duyệt Sinh nói chuyện nghiêm túc với tôi. Thực tế là tôi rất ít gặp anh, anh có một nơi ở khác, mặc dù trong căn hộ của tôi có một phòng ngủ riêng cho anh, nhưng số lần anh đến không nhiều.

Tô Duyệt Sinh im lặng suốt dọc đường, mãi đến khi về nhà, tôi rửa trái cây đem ra gọt, anh mới mở miệng: “Trình Tử Lương đến gặp em rồi à?”

Tôi tập trung gọt trái cây, không ngẩng đầu lên. “Không, Tề Toàn đãi khách ở Lotus, đúng lúc em phát bệnh nên họ đưa em đi viện. Sau đó thì anh ta không đến nữa.”

Cuộc sống đâu phải phim kịch, chia tay là chia tay, làm gì có mấy tình tiết mập mờ không rõ. Tôi thực không hiểu vì sao Tô Duyệt Sinh lại đột nhiên hỏi đến Trình Tử Lương, xưa nay anh vốn không phải người nhiều chuyện.

“Anh đã gây rắc rối cho Trình Tử Tuệ, cứ tưởng Trình Tử Lương đến tìm em trả thù thay chị anh ta chứ?”

Tô Duyệt Sinh nhếch môi cười khẩy, tôi lại thầm nghĩ điệu cười của anh thật giống bị trúng gió.

Tôi thở dài. “Đừng để em liên lụy là được!”

“Dù sao em cũng là người của anh, cháy thành vạ lây, em khó tránh lắm!”

Tôi giơ ngón tay lên đếm, sau đó lắc đầu.

Tô Duyệt Sinh tò mò hỏi: “Thái độ gì thế? Tính cái gì thế? Làm thầy bói đấy à? Học từ bao giờ thế?”

“Không phải. Em vừa tính ra, năm nay chúng ta chung giường được có một lần, hôm đó là lễ Tình nhân, anh uống say mềm. Em cũng là hữu danh vô thực, lần này cháy thành vạ lây quá oan uổng!”

Loading...

Xem tiếp: Chương 8: Chương 2.3

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Thái Tử Phi Có Một Không Hai

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Liêu Trai Chí Dị

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 148


Dụ Hương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Một Giây Thành Thiên Vương

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Số chương: 59