41 Người phụ nữ kia khựng lại không phản kháng được, cô ta cũng chỉ biết giậm chân để thể hiện thái độ.
" Cô là ai mà có thể vào đây chứ? "
Giọng nói nghe qua có chút khó chịu, nhưng Dương Hiểu Tình không để ý đến.
42 Đầu dây chỉ là tiếng thở, xung quanh là âm thanh ồn ào của cuộc sống.
Dương Hiểu Tình châm điếu thuốc mới, thân nhiệt cô trở nên ấm nóng hơn hồi đầu.
43 Bầu không khí lặng xuống, suy nghĩ nông cạn của người thiếu nữ bị người đàn ông bóp chặt. Anh ta chỉ dùng 1 ánh mắt, một giọng nói lạnh ngắt đâm sâu sự lạnh lẽo của bản thân vào tâm can cô.
44 Dương Hiểu Tình bắt đầu lặng dần đi, cô không nghe rõ anh nói gì. Trước mắt với cô gần như là mệt mỏi, sự tê cứng của thân xác trước cái lạnh. Hóa ra ở đời người vẫn có cái tình yêu nghe qua có vẻ chỉ toàn gây tổn thương, nhưng đối phương lại cần nhau như vậy.
45 Phần 45 : Không Phải Tôi Không Thương Em [ Hồi 3 ]
Giọng nói người đàn ông yếu dần, thứ còn sót lại để người thiếu nữ cảm nhận có lẽ là sức nặng của cơ thể anh.
46 Dương Hiểu Tình đứng dậy, tự chỉnh trang lại bản thân mình đôi chút rồi nhìn lên chiếc đồng hồ treo trước mắt. Ánh mắt cũng lấy làm muộn phiền đưa xuống nhìn chiếc túi xách.
47 Phần 47 : Tôi Về Rồi Cô Gái !
Cuối tuần, trời đổ cơn mưa khiến không gian trở nên ồn hơn thường. Căn phòng vẫn đem chút trầm lắng, chỉ là không khí thoáng ra hơn khi tấm rèm được mở ra.
48 Phần 48 : Lần Này Là Người Của Công Chúng.
Bước chân Dương Hiểu Tình dừng lại trước một căn phòng trống, ngoài tiếng gió không có gì làm phiền. Cô bắt đầu cụp đôi mắt sắc lạnh xuống, cất giấu nó vào một nơi vào đó.
49 Câu nói Trần Mặc Cảnh buông ra không có chút nào lọt tại nhưng có thể coi đã có sự nể tình trong đó. Bước chân anh ngay sau đó cũng rời khỏi khu vực đại sảnh rồi ra thẳng xe.
50 " Cả người đàn ông, tính mạng của cô. Tôi sẽ không để chừa lại một thứ. " Dương Hiểu phẫn nộ đến mức bàn tay mảnh mai dồn hết sức bóp chặt lấy chiếc cằm.
51 " Vậy mà cô ta năm lần bảy lượt tha cho anh một mạng. Nói ra có bị cô ta đâm anh vẫn đứng yên. " Lục Khương Thâm phanh gấp trước lối ra vào chính của bệnh viện, miệng cũng không quên nói thêm câu.