21 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Cứ chạy liền một mạch như vậy, sắc trời cũng đã đứng bóng, Mộ Dung Bác điều khiển cỗ xe đến một nhà nông dân thì dừng lại.
22 Edit+beta: Tàn Tâm
Toàn bộ khu rừng rậm như vậy, đến cùng nơi nào mới an toàn?
Hương Hương không biết, nàng tiếp tục thay đổi một chỗ trốn khác. Lý Lâm cũng không thừa bao nhiêu nhân thủ để đuổi theo nàng, chỉ phái hai tên lính đi vào rừng cây xem xét một chút.
23 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Lúc Hương Hương tỉnh lại, trong phòng đã không có ai. Đi ra ngoài, nàng thấy Hàn Tục đang thổi bếp lò trong tiểu viện. Hàn Tục mặc một bộ trường sam văn sĩ màu xám tro, dùng một chiếc khăn lam búi tóc lên theo kiểu thư sinh.
24 Edit+beta: Tàn Tâm
Ngày thứ hai, Hương Hương rời giường từ rất sớm. Nàng đẩy cửa ra, thấy Hàn Tục kê cái bàn đặt trước cửa. Bản thân hắn thì ngủ trên bàn, bàn gỗ cứng như thế mà hắn cũng không chê bai nửa lời.
25 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Hàn Tục dẫn Hương Hương đi, bởi vì khuôn mặt của hắn quá quen thuộc nên không dám đi đến chỗ mua ngựa. Cứ trốn tránh như vậy đi đến trạm gác.
26 Edit+beta: Tàn Tâm
Bên ngoài Bình Độ quan là một mảnh sa mạc, băng đá ở núi tuyết phương Bắc hòa tan thành dòng chảy qua nơi này, để trên sa mạc mọc ra một ốc đảo.
27 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Mộ Dung Bác và Mộ Dung Lệ triệu tập quân đội, hiện tại, phía Tây Đại Kế Thành do quân của Mộ Dung Lệ đóng chiếm, còn phía Đông vẫn là thế lực của Thái tử.
28 Edit+beta: Tàn Tâm
Chu Trác và Nghiêm Thanh đều tìm một cô nương để chơi bời, Nhiễm Vân Chu cũng ở lại, nhưng Hàn Tục không muốn nán lại chỗ này. Đám Chu Trác cũng tán thành: “Vậy ngươi về sớm một chút, giúp chúng ta điểm danh buổi sáng.
29 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Sau bữa điểm tâm, Hàn Tục đi gặp Mộ Dung Lệ, lúc này Mộ Dung Lệ đang cùng Mộ Dung Bác thương nghị lộ tuyến khởi binh, thấy hắn qua, chỉ hỏi: “Chuyện gì?”
Hàn Tục mím môi quỳ xuống, quyết định nói: “Mạt tướng muốn tự mình làm quân tiên phong trong trận chiến này, thỉnh hai vị vương gia ân chuẩn!” Mộ Dung Bác nghe vậy, chỉ nhìn Mộ Dung Lệ, nếu bàn về chính sự thì hắn còn có khả năng.
30
31
32 Edit+beta: Tàn Tâm
Quốc đô của Đại Yến, thành Tấn Dương, tường thành cao dày, thế nhưng trong vòng ba canh giờ lại bị Mộ Dung Lệ phá thành tiến vào.
33 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Tốn Vương không phải là người thích hao tổn tâm trí, có một số việc không nghĩ ra, hắn liền không muốn nghĩ nữa.
Thái y Chương Văn Hiển đưa thuốc vào, thấy Hương Hương ở đó thì không khỏi ngẩn ra.
34 Edit+beta: Tàn Tâm
Trong phòng không xông hương liệu, mùi thuốc Đông y không cách nào tản đi. Hương Hương cúi đầu, đây là lần đầu tiên nàng ngắm nhìn kỹ thân thể này giữa ban ngày.
35 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Hương Hương đợi đến khi Mộ Dung Lệ ngủ hẳn mới rời đi, nhưng thực ra khi nàng vừa đi Mộ Dung Lệ đã tỉnh dậy. Cho dù hắn bị thương cỡ nào, chỉ cần không chết thì tính cảnh giác vẫn không lúc nào lơi lỏng.
36 Edit+beta: Tàn Tâm
Mộ Dung Lệ vẫn mở mắt đến tận lúc hừng đông, hắn đột nhiên lại hi vọng nàng tỉnh giấc. Thật kỳ lạ, hắn cảm thấy nằm một chỗ cũng không phải chuyện hỏng bét gì bởi vì có nữ nhân này bên cạnh để hạ hỏa.
37 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Buổi tối, sau khi dỗ Huyên Huyên xong, Hương Hương quay lại Thính Phong Uyển, ngủ trên chiếc giường nhỏ ở gian phòng bên ngoài.
38 Edit+beta: Tàn Tâm
Hai người đang ăn cơm, Hương Hương cảm thấy bức rèm lưu ly trong điện khẽ bị nâng lên. Nàng giương mắt nhìn qua, chỉ thấy bóng người thấp thoáng sau rèm.
39 Edit: Olivia
Beta: Tàn Tâm
Mộ Dung Bác và Mộ Dung Lệ đích thực đang cùng bàn bạc với Phái Quốc công về chuyện Vương phi, mà nhìn sắc mặt tái mét của Mộ Dung Lệ, Mộ Dung Bác dở khóc dở cười, vẻ mặt của Phái Quốc công cũng vô cùng bất đắc dĩ.
40 Edit+beta: Tàn Tâm
Hương Hương chỉ cảm thấy mắt cá chân bên phải đau nhói, còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể đã rời khỏi mặt đất. Mộ Dung Lệ ôm ngang eo nàng lên, nhanh chân trở lại Tẩy Kiếm các, tiểu Vương phi Bệ Cẩm Bình kia vẫn còn ở đó, thấy thế thì sợ hãi lùi vào trong bóng tối, chỉ hy vọng mình biến thành vô hình luôn, để hắn không nhìn thấy bản thân.