Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đôi Mắt Ác Quỷ Trắng

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 33
Cập nhật cuối: 8 năm trước
“aaaaaaa, ba ơi không phải con, không phải con mà, ba đừng đánh nữa con đau lắm, con không đẩy Uyển Nhi con không đẩy, không phải con mà ba ơi. . . ” tiếng một đứa bé tầm 3-4 tuổi hét lên khàn khàn chắc là do la hét nhiều.

Danh sách chương Đôi Mắt Ác Quỷ Trắng


Chương 23: Vòng Luẩn Quẩn

21 "nói dối" hắn khăng khăng bắt nó nhận

". . . "

"thôi được rồi, tôi sẽ không hỏi nữa, nhưng nếu việc cậu khóc là do tôi thì tôi. . . xin lỗi" kể từ khi biết nhận thức, ngoài Uyển Nhi ra thì tuyệt đối chưa có ai nhận được lời xin lỗi từ hắn, có lẽ do quá khứ chẳng mấy tốt đẹp gì của hắn.


Loading...

Chương 24:

22 "này, bây giờ em đi đâu, về nhà với anh đi, dù sao em cũng đã tìm được nhà đâu" Tuấn Phong xách chiếc vali của nó ném vào xe rồi mở cửa chỉ chờ nó bước vào

"sao anh không đi cùng bọn họ" nó đánh trống lảng

"không cùng đường" cộc lốc

"vậy cho em ra sân bay Tân Sơn Nhất đi" nó nói như mệnh lệnh với anh

"em định đón ai à?" anh tò mò về gần 6 năm bên Mỹ nó đã làm những gì, đã quen những ai, việc nó quen Hoàng, thậm chí là con nuôi của chùm mafia khiến anh shock và không yên tâm về nó.


Chương 25: Giọt Nước Mắt Thật Sự

23 nó mệt mỏi, lao đến chiếc giường king size, uể oải ngả lưng một chút, trong lòng nó cảm thấy thiếu đi thứ gì đó, phải chăng là tình cảm. nhắm mắt lại, nó nhớ đến hắn, con tim rung mạnh trong lồng ngực, lúc hắn nhìn nó, ánh mắt vô cảm nhưng sâu trong đó nó tìm thấy được điều gì đó buồn lắm, người có tất cả, quyền lực, tương lai vững chắc như hắn mà còn buồn sao, làm sao hắn hiểu việc vật lộn với xã hội ngài kia khó khăn như thế nào chứ, nó cố gạt phăng cái suy nghĩ ấy đi nhưng càng cố tránh né thì nó càng nghĩ đến đôi mắt buồn mà bình yên đó, nó tìm kiếm sự bình yên ấy suốt hơn 10 năm sau khi mẹ nó mất rồi.


Chương 26: Mờ Nhạt Như Làn Sương

24 "bác Lý, con cảm thấy cơ thể con lạ lắm" nó nhắm mắt lại tự cảm nhận

"???"

"không có gì đâu ạ, bác mang bưu phẩm đến đây hộ con nhé"

"con có thật là không sao chứ" ông quản gia già lo lắng cho nó vì từ nhỏ đến giờ, nó chưa một lần biểu lộ cả xúc và vấn đề của mình cho bất cứ ai vậy mà hôm nay nó lại trở nên mềm yếu, nó thay đổi nhiều quá, không biết là tốt hay xấu

"dạ, bác cứ ra đi ạ, à mà hôm qua Tuấn Phong có đến không bác?"

"à, nửa đêm hôm qua cậu Tuấn Phong có đến đây, ta bảo cháu ngủ rồi nhưng cậu ấy vẫn khăng khăng lên đây xem cháu ngủ như thế nào"

sau khi ông Lý ra khỏi phòng, nó đặt tay lên ngực trái, đếm nhịp đập của con tim nó, Tuấn Phong có đến, tại sao nó không cảm nhận được???.


Chương 27: Chú Quạ Trắng Mất Cánh

25 "anh. . . " hoàng ngập ngùng trước câu hỏi của nó vì thật sự anh cũng chẳng biết câu trả lới của mình nữa. trước giờ, khi nó hỏi anh có thương nó không, có yêu nó không thì anh chẳng cần phải suy nghĩ mà trả lời ngay "đương nhiên" trước đôi mắt mở to trông chờ của nó nhưng hôm nay anh lại ngập ngượng, lại sợ hãi trước đôi mắt ấy, hay vì màu mắt nó trở lên tối sầm đi làm anh bị cuốn sâu vào đó.


Chương 28: Mong Manh

26 "tỉnh lại đi" tiếng nói như vọng về từ cõi xa xăm nào đưa cô bé đang lưng chừng cái chết quay về đời thực.

mở mắt ra đã thấy một ánh mắt mệt mỏi và lo lắng của chàng trai hách dịch hôm qua mình gặp làm tinh thần có chút lung lay

"cô chịu tỉnh lại rồi à? làm tôi mệt muốn chết, tôi kêu người chốc nữa mang cháo lên rồi đấy, cô cố dậy mà ăn, tôi phải đi ngủ đây, trông cô cả buổi tối rồi" anh chàng tên Hoàng càm rãm chẳng khác gì bà cô già rồi quay lưng định đi ra ngoài:

"này anh, cho tôi hỏi đây là đâu" giọng nói mệt mỏi và cô đơn cất lên

"cô còn dám hỏi sao, đây là phòng tôi, là cô ngất đi vì lạnh khiến tôi phải cho cô nằm ở phòng tôi đấy" anh bực mình vì gặp phải phiền phức này khiến anh lo lắng cả đêm chờ người con gái kia tỉnh

"mà bác sĩ khám cho cô rồi, nói chỉ hạ thân nhiệt đột ngột thôi, mà ai lại mùa đong chỉ mặc 3 cái áo mỏng ra đường chứ, đúng là 1 loại tiểu thư vô dụng cả" đã định bước đi nhưng thấy bực mình quá anh lại quay lại nói.


Chương 2: Hận Thù

27 Nó dìu bà từng bước nặng nhọc trên vỉa hè, gió lạnh cộng thêm dạo này bà không khỏe làm cho bệnh lao của bà ngày càng nặng, nó đỡ bà vào bên hiên 1 nhà hàng đã đóng cửa.


Chương Một Mảnh Kí Ức Mang Tên "tuổi Thơ"

28 8 năm liệu nó có đủ dài để quên đi một tuổi thơ bất hạnh?

8 năm liệu nó dài để chuẩn bị cho một cuộc sống mới?

nhưng nó đủ để một công chúa Hoàng Uyển Nhi bảy tuổi trở thành nữ hoàng của mọi đàn ông trên thế gian này.


Chương 12: Tổn Thương

29 hôm nay là thứ 3, ngày đầu tiên nó đi học trong tuần, tuần đầu nội trú.

mở đầu ngày mới là tiếng hét "đáng yêu" của nó, mở mắt sau giấc ngủ chợp choạng, chẳng mấy khi giấc ngủ yên bình đến với nó dễ dàng cả, qua hàng mi dày , tất cả những gì nó nhận thức được bây giờ chỉ là một dáng lưng to và vững trãi quen thuộc mờ ảo, Tuấn Phong- người anh cả đời nó mang ơn , là người mở ra trong cuộc đời nó một bước ngoặt, chẳng rõ đen tối hay tươi sáng, chẳng rõ đúng hay sai nhưng con đường chứa đầy hận thù và giả dối này là do nó chọn và gây dựng, giờ đây nó có muốn quay đầu lại, trở về một cô bé Hải Băng trong sáng ngày xưa cũng không thể nữa, điều duy nhất bây giờ nó có thể làm tất cả chỉ là bước tiếp, bàn tay tiếp tục nhuốm máu, ánh mắt ngây thơ bị bao phủ một mầu đen tăm tối của cuộc đời nghiệt ngã, Phong và Hoàng, điều 2 người anh yêu thương của nó có thể làm là đứng sau nó, bảo vệ, che chở, chỉ có thể làm chỗ dựa cho nó, không thể gánh đi nổi đau cả thể xác và tâm hồn của một cô bé mà giờ đây nhơ nhớp hận thù quá khứ, tất cả những gì nó muốn bây giờ là đến ôm chặt lấy bóng lưng đơn độc, lạnh lẽo kia, hít hà hơi ấm yếu ớt nhưng vừa đủ để sưởi ấm trái tim nó như ngày xưa, nhưng bây giờ hình như hơi sớm thì phải, nén nhịn cơn lạnh trong tim, nó bật dậy, hất thẳng Hoàng -từ lúc nào đã leo lên nằm cùng nó sang một bên.


Chương 13: Sự Thật Của Nỗi Ám Ảnh

30 tiếng gọi ngọt như mật muốn níu kéo người con trai ở lại nói chuyện nhưng nó đâu phải con trai, một mực bước thẳng vào lớp

"cậu mệt sao" vẫn giọng nói của cô công chúa quyền lực vang lên

"cậu không nên làm lơ một người con gái chỉ vì cậu đẹp đâu" dòng mật chảy có chút dữ dội hơn tỏ hơi oán trách đấng "nam nhi" vô tâm

"rầm" tiếng chiếc ghế gỗ trầm hương va đập mạnh trên nền đá cẩm thạch đen thể hiện sự tức giận vượt giới hạn của nó

"xong chưa" tiếng nói như gió lạnh vang trong phòng

"à.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Bởi Vì Anh Là Đồ Đầu Gấu!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36



Đời Callboy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16


Tiểu Thư Đi Học

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 8



Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Gọi Tao Là Anh Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 54


Bé Ngốc !!!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Phép Thuật Nguyên Thủy

Thể loại: Khoa Huyễn, Truyện Teen

Số chương: 106


Hương Vị Cà Phê

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 13