41 Bất ngờ…Phập…Từ phía sau Lucy, một con dao găm ở đâu bay đến cắm ngập vào ngực người đàn ông này. Ông ta buông tay Lucy ngã vật ra sau, máu từ vết thương và từ miệng ông ta trào ra.
42 -Kei ! Kei…Rầm…. Cùng với tiếng kêu hoảng loạn, vô vọng của Lucy là cánh cửa nhà kho bị đạp tung ra. Một tên thuộc hạ của Sadis cũng bị đạp ngã lăn vào trong.
43 -Em không sao chứ Lucy ! Anh đã bảo em là đừng ra khỏi phòng rồi mà. Em đúng là cứng đầu thật. Em làm anh lo lắng quá đấy !Toàn là những lời nói không thực tâm.
44 -Anh không cần phải cám ơn. -Tôi sẽ trả công cho hai người xứng đáng. Nhưng mọi chuyện đã kết thúc rồi. Tôi không cần đến hai người nữa. Từ nay cậu không cần làm hoàng tử bảo vệ công chúa nữa.
45 -Kei ! Cậu đi đâu vậy, mọi người đâu rồi ?Lucy bước lại lo lắng khi thấy Kei đi ra từ căn phòng bên cạnh, ánh mắt sắc lẻm của cậu nhìn cô bé trở lại dịu dàng, Lucy đã thay bộ đồ bị rách bằng bộ váy ngắn xếp tầng màu xanh dương.
46 Chú Khánh đi về bằng mô tô cùng Thanh Phong, còn Kei và Lucy vẫn đi bằng xe bus như ban sáng. Giờ đã là xế chiều. Hoàng hôn nhuộm một màu đỏ lên tất cả mọi thứ.
47 Buổi sáng. Trời se se lạnh, những tia nắng đầu tiên đã lách mình qua đám sương mù trắng xóa, mấy con chim sâu chăm chỉ cũng đã ríu rít chuyền cành tạo nên những âm thanh vui nhộn, đang say sưa trong chăn ấm, Lucy nghe như có tiếng ai đó đang gọi tên mình:-Lucy ! Dậy thôi.
48 Nằm ườn trên giường. Lucy cứ suy nghĩ vẩn vơ rồi lăn qua lăn lại bên cạnh con mèo mập. Lũ học trò đúng là chúa nhiều chuyện mà. Ngày mai lên lớp thể nào tụi nó cũng không để yên cho Lucy.
49 7h00 sáng…-Nè ! Lucy-Hả ?-Hôm qua cậu nói là cậu đang để ý một ai đó hả ?-Hả ? Liên quan gì đến cậu chứ ?-Là ai thế ?-Tại sao tớ phải nói với cậu chứ ?Lucy ngậm chặt hộp sữa trong miệng nhìn Kei chằm chằm.
50 Valentine !15h00. Lớp học kết thúc. Thanh Phong và Lucy đi bộ tới một công viên giải trí ở gần trường. Đây là giây phút mà hai người chính thức hẹn hò…Nắng chiều rực rỡ, nhuộm vàng hai hàng cây bên đường, từng cơn gió nhẹ nổi lên thổi tung mái tóc xõa của Lucy ra sau vai nhẹ nhàng.
51 Còn ở một nơi khác…Trên những bậc thang vàng rực trong nhà thờ. Một bóng người đang ngồi lặng yên, cô độc. Đó là thiên thần Thanh Phong. Ngồi một mình trên những bậc cầu thang là thói quen của cậu mổi khi gặp chuyện buồn hay cô đơn.
52 Bờ sông đêm Valentine ngọt ngào. Mặt nước loang loáng ánh trăng vàng, mùi hoa xuyến chi thoang thoảng trong gió. Một không gian yên tĩnh chỉ có những tiếng dế rích rích kêu đêm.
53 Vậy là sau ngày Valetine. Lucy và Kei đã chính thức là một cặp…Nhưng những tháng ngày vui vẻ đối với Lucy trôi qua thật là nhanh. Thấm thoắt cũng đã gần đến kì thi học kì hai…Hôm nay là chủ nhật, Lucy cùng Bạch Dương đi đến nhà thờ chơi.
54 Cứ tưởng rằng việc gặp lại Hải Dương trên đường chỉ là ngẩu nhiên thôi. Nhưng sự thực không phải vậy, chiều hôm đó anh ta tới nhà chú Khánh và lần này thì còn có thêm một người nữa…-Lucy.
55 -Kei ! Sao cậu lại đứng đây ?Quay lại còn chưa bước được một bước nào, Lucy đã nhìn thấy Kei đứng dựa lưng bên bức tường nhìn mình mỉm cười. -Mọi việc ổn rồi chứ.
56 Hai tuần trôi qua là khoảng thời gian nặng nề, áp lực nhất của bốn đứa nhóc. Cả bốn đều lao đầu vào học học ngày học đêm nhằm giữ vững ngôi vị xếp hạng của mình ở học viện.
57 Lúc ra về, Nhật Dạ có tài xế riêng tới đón, cô bé vui vẻ quay sang định gọi Kei đi cùng thì đã thấy cậu và Lucy nắm tay nhau đi về trạm xe bus…Cô bé lặng yên nhìn.
58 Tung tăng trên con đường vàng rực ánh điện, Kei vẫn hớn hở khi nhớ lại nụ hôn với Lucy, bắt cô bé đi ngủ sớm nhưng xem ra có người hôm nay sẽ khó ngủ đây…Nhưng vừa về đến phòng trọ Kei đã thấy có một bóng trắng đang đứng chờ cậu.
59 Sáng tinh mơ. Một buổi sáng đẹp trời có màn sương lạnh mờ ảo. Lucy nhẹ nhàng khoác ba lô đi ra trạm chờ xe bus. Cô nhóc có vẻ rất háo hức cho buổi đi chơi hôm nay.
60 Ở một nơi khác. Cũng có người đang đau vì bị người yêu phản bội. Lucy vẫn ôm chặt Nyako nằm bẹp trên giường. Cô bé không khóc nữa, đôi mắt ráo hoảnh nhìn vào bức tường trước mặt.