81 - Tên thái tử này thật là có mắt không tròng , dám coi bổn Ngọc Thần ta không đáng mấy lạng bạc , lại còn tặng thêm một trăm vạn lượng cho ngươi !
Thiên Ngoan Ngọc tức tối mà gầm lên.
82 Vị mỹ nhân đó cũng là người biết điều ,quả nhiên không hét lên, thậm chí đến hừ một từ tiếng cũng không , chỉ khẽ nheo mắt nhìn Cố Mạn Phi.
Giờ đến gần thì Cố Mạn Phi mới nhìn rõ dung mạo của đối phương , trong lòng không khỏi cảm than.
83 Bởi đang là trời đêm , mặt nước rất tối , Cố Mạn Phi lặn mình vào lòng nước thì mới phát hiện ra , mỹ nhân đó vẫn còn mặc đồ trên người. . .
Y phục đỏ tươi , nổi bật trong làn nước.
84
Ngươi còn sờ cả vào người ta nữa. . .
Mỹ nhân công chúa tiếp tục kể tội Cố Mạn Phi.
Cố Mạn Phi : ". . . "
Bản thân nàng nhiều nhất cũng chỉ là dùng tay bịt miệng vị mỹ nhân này và dùng dao tì vào lưng nữa thôi.
85 Thôi kệ , thái giám thì thái giám , vị mỹ nhân này là một công chúa , từ nhỏ đã lớn lên trong sự hầu hạ của đám thái giám , bị một tên thái giám nhìn và sờ vào cơ thể thì có lẽ sẽ không phải là chuyện quá nghiêm trọng.
86 Mỹ nhân có vẻ như cũng sợ Cố Mạn Phi nổi điên mà lấy mạng mình nên rất phối hợp , mặc nàng trói tay lại.
Cố Mạn Phi trói người cũng đầy chuyên nghiệp , mỹ nhân bị trói vào chiếc ghế rất chắc chắn, về cơ bản là không thể cử động được.
87 Hơn nữa , nàng còn chưa học được cách sử dùng lò luyện đơn của thời kì này nữa.
Ánh mắt vị công chúa nhìn chằm chằm vào chiếc bình ngọc trên tay Cố Mạn Phi , ánh mắt lấp lánh , lấp lánh , dường như muốn nói điều gì , nhưng hiềm một lỗi miệng đã bị bịt lại.
88 Mọi thứ lại hồi phục vẻ tĩnh lặng như ngày thường. . . .
. . . vị mỹ nhân công chúa ngồi trên chiếc ghế đá , khóe môi ánh lên nụ cười nhàn nhạt , khẽ cử động một chút , những mảnh vải trói trên người nàng , trong phút chốc đã biến thành bụi tàn.
89 Nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất , Tây Môn Hàn có nằm mơ cũng không thể ngờ rằng , người mà mình đang khổ sở tìm kiếm lại đã chọn chính lãnh cung trong phủ của mình để làm địa điểm hoạt động lí tưởng nhất.
90 - Không nhận chủ sao ?
Cầm Thiên Ngoan Ngọc trên tay , xoay xoay vài vòng :
- Vậy ta cũng không cần ngươi nữa. . .
Giơ tay quăng chiếc vòng về phía giường hàn ngọc.
91 Mình mới biết truyện này đã có dịch giả dịch xong từ trước nên xin phép được ngưng dịch tác phẩm này tại đây.
Mình sẽ tìm truyện mới để dịch và gửi tới bạn đọc.
92 Không gian?
Ánh mắt Cố Mạn Phi lóe sáng còn hơn ánh sao trên trời cao.
Kiếp trước nàng cũng đã xem qua không ít tiểu thuyết huyền huyễn, nhân vật chính trong truyện thường mang trong người " không gian ",trong " không gian" đó có thể trồng cây thuốc, nuôi linh sủng, lại còn có nguồn linh khí dồi dào giúp con người có thể ở trong đó mà tu luyện, thậm chí còn có thể tẩy cốt luyện thể, khiến cho võ công tiến bộ vượt bậc trong thời gian ngắn, trở thành tuyệt thế võ công cao thủ.
93 Vị mỹ nhân công chúa ấy nếu như có linh lực thâm sâu khó lường như vậy thì sao có thể chịu ngoan ngoãn như một chú thỏ non cho nàng uy hiếp như vậy được chứ?
- Hay nàng ta cũng là một phế nhân, phế tài như ta?
Cố Mạn Phi rút ra kết luận.
94 Ngay khi mà Cổ Vân Đàm và Tây Môn Hàn còn bận rộn bắt côn trùng độc ở trong lãnh cung thì Cố Mạn Phi đã dùng thuật hoán dịch vị mà trở về tới khuê phòng của mình trong tướng phủ.
95 Càng nghe Thiên Ngoan Ngọc nói thì sắc mặt nàng lại càng tệ. . .
Nàng nếu như muốn giúp cho cái cơ thể nhỏ này loại bỏ được thể chất phế tài thì quả thật không đơn giản, còn khó hơn là tìm đường lên trời.
96 Hái dược thảo chính là con đường kiếm tiền nhanh nhất đối với nàng trong thời điểm hiện tại.
Và thế là Cố Mạn Phi đã quyết định chọn con đường hái dược thảo để mong phát tài.
97 Nàng đố kị mà nhìn " ca ca " chia quà cho mọi người xung quanh, duy chỉ không có phần của nàng, đứa trẻ non nớt đã hiểu thế nào là bị tổn thương.
Cố Thiên Triều vô tình quay đầu lại phát hiện Cố Mạn Phi đang dùng đôi mắt mọng nước mà nhìn hắn, có thể chính ánh mắt đáng thương ấy đã khiến Cố Thiên Triều động lòng trắc ẩn chăng? Hắn liền tùy tiền móc trong tay áo ra một chiếc kẹo, vất về phía " muội muội ":
- Ê này, quà của ngươi!
Tuy chỉ là một viên kẹo không chút giá trị nhưng đó lại là món quà đầu tiên trong cuộc đời Cố Mạn Phi nhận được, ánh mắt cố chủ khi ấy đã sáng rực lên vì sung sướng.
98 Tất cả tiểu thư trong phủ đều có mặt đông đủ, duy chỉ có Cố Mạn Phi là không.
Cố Tạ Thiên không khỏi nhíu mày, nhìn sang phía Lãnh Hương Ngọc :
- Không cho người báo tin đến tai Mạn Phi sao?
Trong lòng Lãnh Hương Ngọc không khỏi oán than, trước kia mỗi lần con trai bà ta về phủ, con nha đầu xấu xí kia sẽ lập tức có mặt, nhưng lần này không hiểu sao lại ngoại lệ.
99 Cố Thiên Triều không khỏi nhíu mày khó chịu nhìn về phía chiếc xích đu, ánh mắt thoáng nét lạnh.
Con nha đầu xấu xí mà hắn vốn coi thường từ nhỏ, giờ đang khoác trên người bộ váy áo màu đỏ, đứng trên chiếc xích đu, xích đu đang bay bổng qua lại trong không trung, váy đỏ tựa hỏa xé ngang góc trời, cùng mái tóc đen nhánh dài mượt bay thướt tha trong gió.
100 Cố Thiên Triều: ". . . "
- Khốn nạn!
Cuối cùng Cố Tạ Thiên cũng kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra,ông ta giận muốn phát điên lên.
Ra một chưởng đủ khiến Cố Thiên Triều bị đẩy lùi ra xa mấy bước, rồi cởi chiếc khoác bào của mình xuống mà đắp lên trên người Lãnh Hương Ngọc, để tránh cho bà ta khoe thân xác giữa thanh thiên bạch nhật này.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43