61 Đêm càng khuya. . . .
Hộ vương phủ. . . .
Sau cái chết thảm của con trai , vài ngày ngắn ngủi, mái tóc cùa Hộ vương đã bạc đi phân nửa. . . . lại một đêm mất ngủ.
62 Gặp ma sao ?
Ông ta lập tức mở cửa lao ra ngoài :
- Người đâu !
Ẩn sĩ canh gác xung quanh phủ cùng lúc hiện thân , bao vây quanh ông ta.
- Vương gia !
- Các vị khi nãy có nhìn thấy một kẻ nào đó chạy ra từ phòng của ta không ?
Hộ vương khẽ lên tiếng.
63 Nàng viết ra hàng chữ đó vốn cũng chả hi vọng sẽ nhận được câu trả lời. Chẳng qua chỉ coi đó như một lời cảnh cáo hoặc ép đối phương ra mặt. . .
Đâu ngờ nét chữ cuối cùng vừa viết xong , thì trong không trung lại chầm chậm hiện ra dòng chữ được dùng hàn băng viết thành.
64 Thấy trời đã hửng sáng ,Cố Mạn Phi nhếch môi cười , nhanh tay viết lên không trung :
- Các hạ không tin thì ta cũng hết cách. Các hạ nếu vẫn cho rằng có thù với ta thì cứ đến mà báo thù , ta sẽ tiếp hết ! Nếu là nhận nhầm người thì xin các hạ đừng có bám lấy ta nữa , ta không có hứng chơi trò mèo vờn chuột với các hạ đâu ! Tạm biệt ! Không , tốt nhất là vĩnh biệt đi !
Viết xong mấy câu đó , không chút chần trừ , quay người , biến mất khỏi nơi đó ,rồi dùng thuật hoán dịch vị dời đi.
65 Những người lính khác nghe thấy tiếng động thì cũng đều quay nhìn sang hướng đó nên tất nhiên cũng nhìn thấy cảnh đó , người người đều sợ hãi , thất kinh.
66 Người hầu kẻ hạ trong phủ làm sai sót điều gì thì đều sẽ bị trừng phạt rất nặng , cũng đã không ít kẻ đã bị hạ lệnh hành hình cho tới chết.
Thế nên mọi người trong phủ đều rất sợ ông ta ,nhìn thấy ông ta thì đều sợ hãi như chuột gặp phải mèo vậy.
67 - Mạn Phi , phụ thân không trách con và cũng không trách phạt thị nữ của con. Con nói đúng , bọn họ không có tội mà thậm chí còn có công. Người đâu ! Thưởng cho mỗi thị nữ này 30 lượng bạc !
Cận vệ nhận lệnh rồi đến ngân khố lĩnh tiền để thưởng cho đám thị nữ.
68 Ông ta lần này đến đây là muốn dặn dò con gái , thời gian này bên ngoài không được yên ổn cho lắm ,binh lính trong thành đang lục soát truy tìm một quái nhân mặc y bào đen.
69 Lúc mới bị phái đến hầu hạ Cố Mạn Phi , trong lòng họ dường như đã hoàn toàn tuyệt vọng. Cứ nghĩ rằng địa vị của mình sẽ càng ngày càng thấp kém hơn và sẽ lại tiếp tục bị hành hạ đánh đập.
70 - Lãnh Hương Ngọc !
Cố Tạ Thiên bỗng gọi cả tên cả họ của bà ta , giọng nói lạnh tựa băng sâu ngàn trượng :
- Ngươi coi lão phu là kẻ ngốc sao ? Ngươi cho rằng những việc ngươi đã làm , cả đời này đều che mắt được ta sao ? Hôm đó ta vì giữ thể diện cho tướng quân phủ nên mới không tính toán với ngươi.
71 Trừ cái thân phận chính thất phu nhân này ra thì bản thân bà ta cũng đâu còn lại gì ?
Cái tên Mộ Dung Khánh Lam là một cái tên bị cấm nhắc đến trong tướng phủ , trước giờ không ai dám nhắc tới , không ngờ hôm nay Lãnh Hương Ngọc lại dám gọi thành tiếng.
72 Tiểu viên này chính là nơi năm đó "giam giữ " Mộ Dung Khánh Lam. . . sau này ,khi Mộ Dung Khánh Lam nhảy xuống vực sâu thì tiểu viên bị niêm phong lại , không ai được phép bén mảng tới đây.
73
Người đó hiện là niềm hi vọng duy nhất của chàng. . .
- Thái tử gia , tứ hoàng tử chưa hề bắt được người đó , người của chúng ta đang theo sát thuộc hạ của tứ hoàng tử.
74 Khóe môi nàng khẽ nhếch lên ,xoay xoay chiếc vòng trên tay :
- À đúng rồi ! Ngươi làm sao không phát sáng nữa vậy ? Hỏng rồi ? Hay bị ngấm nước nên bong màu rồi ?
Thiên Ngoan Ngọc : ".
75 Nếu như đổi là một người khác cầm tay chàng như này thì sớm đã bị đánh bay ra ngoài hàng dặm rồi. Nhưng đối mặt với Cố Mạn Phi , cái kẻ
" nam nhân " có dáng người nhỏ bé này thì không hiểu sao chàng lại có cảm giác tin tưởng đến vậy.
76 Hắc Hồ nhíu mày , Thái tử đâu có bị thương ở ngoài da ? Cởi y phục để làm gì ?
Trong phòng. . .
Tây Môn Gia Khánh cũng có chút do dự , giọng của vị " tiên sinh "đã có chút mất kiên nhẫn :
- Nam tử hán đại trượng phu mà lại sợ cởi y phục sao ? Cởi áo !
Hắc Hồ lấy tay xoa xoa mũi ,ở phương diện này , Thái tử vô cùng bảo thủ , thường ngày , ngay cả những kẻ tâm phúc thân cận còn không nhìn thấy cả cái bắp tay của Thái tử hình dạng ra làm sao.
77 Cánh cửa sổ vốn đang đóng im ỉm bỗng mở toang ra , Tây Môn Gia Khánh khuôn mặt lạnh băng đứng sau khung cửa nhìn tên thuộc hạ thân cận của mình :
- Đứng đây nghe rất thoải mái phải không ? Có cần vào trong này xem cho rõ không ?
Giọng trầm trầm mà lạnh tựa ngàn mũi dao giữa trời đông băng giá.
78 Một tiếng động cực mạnh , chiếc giá sách vốn vô cùng vững chắc được bày trong thư phòng của Tây Môn Gia Khánh đã biến thành đống đổ nát.
Tiếng động quá lớn khiến cho Hắc Hổ vốn đang đứng bên ngoài cổng , hết sức chú ý đến động tĩnh trong gian phòng này vội vàng lao tới :
- Điện hạ !!!
Bụi bay khắp phòng , trong đống giấy vụn bay mù mịt thấp thoáng một bóng người.
79 Tây Môn Gia Khánh hết sức kinh ngạc trước con mắt quá tinh tường của vị công tử trẻ tuổi , ngập ngừng chút nhưng cũng không phủ nhận :
- Cái này. .
80 Tây Môn Gia Khánh khẽ búng ngón tay , một tia lửa phát ra , trang giấy bốc cháy , trong nháy mắt thiêu đốt luôn cả " Thiên mệnh trùng " đang bị găm chặt trên chiếc kim.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Nữ Cường
Số chương: 17
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 39