41
Vân Hi bảo Lục Châu đến Tiền viện tìm xe ngựa, kết quả Lục Châu lại như đưa đám mà quay về.
“Tiểu thư, quản sự ở Tiền viện nói là tiểu thư không có thẻ bài do đại phu nhân đưa nên không thể dùng xe ngựa trong phủ.
42 “Hi Hi, sao lại không nghe lời như vậy? Bổn vương chỉ đi đóng cửa sổ một lát thôi, vậy mà ngươi lại chạy xuống lầu. Chẳng lẽ trong phòng, bổn vương không sưởi ấm đủ cho ngươi sao? Hay là ta dịu dàng chưa đủ?” Một giọng nói dịu dàng phát ra từ trên đầu nàng, còn vô cùng cưng chiều nữa.
43 Hi Hi, sao lại không nghe lời như vậy? Bổn vương chỉ đi đóng cửa sổ một lát thôi, vậy mà ngươi lại chạy xuống lầu. Chẳng lẽ trong phòng, bổn vương không sưởi ấm đủ cho ngươi sao? Hay là ta dịu dàng chưa đủ?” Một giọng nói dịu dàng phát ra từ trên đầu nàng, còn vô cùng cưng chiều nữa.
44 “Cố Phi Mặc, bổn thiếu gia nhìn thấy một người mặc áo đen bị thương chạy đến trước phòng này. ” Bên ngoài hành lang, tam thiếu gia của Tạ phủ, Tạ Tuân đang nói với người nào đó, hai mắt lóe lên sự giảo hoạt cùng đắc ý, Tạ Vân Hi, nhất định ngươi phải chết!
Bị Cố Phi Mặc bắt gặp ở cùng thích khách, ngươi sẽ chết! Bị ta bắt được ngươi chạy ra khỏi phủ, trở về cũng bị đánh chết!
“Vậy sao?” Cố Phi Mặc giương kiếm lên, môi mỏng hơi cong cười lạnh một tiếng, trường kiếm chỉ vào phòng của Đoạn Dịch, “Phá cửa cho ta!”
“Lá gan các ngươi cũng thật lớn! Thích khách áo đen gì chứ? Bên trong là Dịch Thân Vương, các người không thể làm loạn!” Thanh Nhất đưa tay ra ngăn cản.
45
“Cố Phi Mặc, bổn
thiếu gia nhìn thấy một người mặc áo đen bị thương chạy đến trước phòng
này. ” Bên ngoài hành lang, tam thiếu gia của Tạ phủ, Tạ Tuân đang nói
với người nào đó, hai mắt lóe lên sự giảo hoạt cùng đắc ý, Tạ Vân Hi,
nhất định ngươi phải chết!
Bị Cố Phi Mặc bắt gặp ở cùng thích khách, ngươi sẽ chết! Bị ta bắt được ngươi chạy ra khỏi phủ, trở về cũng bị đánh chết!
“Vậy sao?” Cố Phi Mặc giương kiếm lên, môi mỏng hơi cong cười lạnh một
tiếng, trường kiếm chỉ vào phòng của Đoạn Dịch, “Phá cửa cho ta!”
“Lá gan các ngươi cũng thật lớn! Thích khách áo đen gì chứ? Bên trong là
Dịch Thân Vương, các người không thể làm loạn!” Thanh Nhất đưa tay ra
ngăn cản.
46 Hai tờ giấy được dâng lên, Đoạn Dịch nhìn kỹ một lượt rồi sau đó nhét vào tay Vân Hi.
Vân Hi chớp mắt mấy cái, đây là cho nàng sao? Nàng là người nắm giữ hai vạn lượng bạc đánh cược lần này sao?
Đoạn Dịch đưa tay bỏ áo khoác đang đắp trên người Vân Hi ra rồi đỡ nàng dậy, sau đó đảo mắt nhìn những người ở bên trong phòng, “Xem đi, người này không phải là người mà các ngươi muốn tìm.
47
Hai tờ giấy được dâng lên, Đoạn Dịch nhìn kỹ một lượt rồi sau đó nhét vào tay Vân Hi.
Vân Hi chớp mắt mấy cái, đây là cho nàng sao? Nàng là người nắm giữ hai vạn lượng bạc đánh cược lần này sao?
Đoạn Dịch đưa tay bỏ áo khoác đang đắp trên người Vân Hi ra rồi đỡ nàng
dậy, sau đó đảo mắt nhìn những người ở bên trong phòng, “Xem đi, người
này không phải là người mà các ngươi muốn tìm.
48 Ở bên ngoài tường rào của phòng này, Vân Hi nghe được tiếng hít thở vô cùng rõ ràng, tiếng hít thở đó lúc bên kia, lúc bên này, đương nhiên người kia đang đi dạo ở phía bên ngoài tường, rõ ràng khoảng cách gần như thế, vậy mà nàng không nghe được tiếng bước chân.
49 Ở bên ngoài tường rào của phòng này, Vân Hi nghe được tiếng hít thở vô cùng rõ ràng, tiếng hít thở đó lúc bên kia, lúc bên này, đương nhiên người kia đang đi dạo ở phía bên ngoài tường, rõ ràng khoảng cách gần như thế, vậy mà nàng không nghe được tiếng bước chân.
50 Tạ Vân Lam cảm thấy trước mắt choáng váng. Đúng vậy, làm sao mà nàng ta biết được? Chẳng lẽ nói là nàng sai người làm chú ý đến Hi Viên?
“Rõ ràng trong phòng chỉ có tam muội của ngươi, ngươi lại nói trong phòng nó có nam tử xa lạ, ngươi cố ý hãm hại nó đúng không?” Giọng nói nghiêm nghị của Tạ lão phu nhân quát lên, “Bây đâu, mời đại phu nhân đến đây, để nó giáo huấn lại con gái cho tốt vào!”
Tạ Vân Lam lập tức khóc ròng, “Lão phu nhân, cháu không hãm hại tam muội đâu.
51
Tạ Vân Lam cảm thấy
trước mắt choáng váng. Đúng vậy, làm sao mà nàng ta biết được? Chẳng lẽ
nói là nàng sai người làm chú ý đến Hi Viên?
“Rõ ràng trong phòng chỉ có tam muội của ngươi, ngươi lại nói trong phòng nó có nam tử xa
lạ, ngươi cố ý hãm hại nó đúng không?” Giọng nói nghiêm nghị của Tạ lão
phu nhân quát lên, “Bây đâu, mời đại phu nhân đến đây, để nó giáo huấn
lại con gái cho tốt vào!”
Tạ Vân Lam lập tức khóc ròng, “Lão phu
nhân, cháu không hãm hại tam muội đâu.
52 Cửa phòng bị người ta phá vỡ “rầm rầm” mấy tiếng, An thị mang theo một nhóm người hung dữ xông tới, thấy vẻ mặt Vân Hi bối rối, bà càng thêm chắc chắn chuyện đã thành công, “Lục soát cho ta!”
“Vâng, đại phu nhân.
53
Cửa phòng bị người ta phá vỡ “rầm rầm” mấy tiếng, An thị mang theo một nhóm người hung dữ
xông tới, thấy vẻ mặt Vân Hi bối rối, bà càng thêm chắc chắn chuyện đã
thành công, “Lục soát cho ta!”
“Vâng, đại phu nhân.
54 Trên hóa đơn của đồ cưới, vốn gồm 100 rương đồ, cộng thêm năm vạn lượng bạc trắng, một trăm mẩu ruộng đất, thế mà hôm nay lại bị lão phu nhân thay đổi, chỉ còn 50 vạn lượng bạc trắng, ruộng đất hay của hồi môn đều bị hủy bỏ tất cả.
55 Trên hóa đơn của đồ cưới, vốn gồm 100 rương đồ, cộng thêm năm vạn lượng bạc trắng, một trăm mẩu ruộng đất, thế mà hôm nay lại bị lão phu nhân thay đổi, chỉ còn 50 vạn lượng bạc trắng, ruộng đất hay của hồi môn đều bị hủy bỏ tất cả.
56 Lập tức Vân Hi cảm thấy tức giận, lông mày nàng dựng lên, cười lạnh: “Dường như Vương gia vô cùng thích xà nhà của tiểu nữ, hay là tiểu nữ chặt xuống rồi đưa tới phủ của Vương gia, ngài thấy thế nào?”
Đoạn Dịch vừa mới nhảy xuống xà nhà, còn chưa biết nên lựa tư thế nào cho thoải mái, nghe vậy đành phải nhảy xuống.
57
Lập tức Vân Hi cảm
thấy tức giận, lông mày nàng dựng lên, cười lạnh: “Dường như Vương gia
vô cùng thích xà nhà của tiểu nữ, hay là tiểu nữ chặt xuống rồi đưa tới
phủ của Vương gia, ngài thấy thế nào?”
Đoạn Dịch vừa mới nhảy
xuống xà nhà, còn chưa biết nên lựa tư thế nào cho thoải mái, nghe vậy
đành phải nhảy xuống.
58 Vân Hi đỡ ma ma bị đánh ngất một bên dậy, sau khi tỉnh, hai chủ tớ vội vàng lạy tạ Vân Hi.
“Ngài là bằng hữu của biểu ca sao? Là ca ấy bảo ngài tới sao?” Liễu Tình Nhu nhìn Vân Hi hỏi.
59
Vân Hi đỡ ma ma bị đánh ngất một bên dậy, sau khi tỉnh, hai chủ tớ vội vàng lạy tạ Vân Hi.
“Ngài là bằng hữu của biểu ca sao? Là ca ấy bảo ngài tới sao?” Liễu Tình Nhu
nhìn Vân Hi hỏi.
60 Kiệu hoa kia giống như cho người nghèo, đoàn rước dâu lẻ tẻ vài người, chú rễ lại bày ra gương mặt lạnh lùng như thế, Tạ Vân Lam ngồi trong kiệu tự nói với mình, nhất định là mơ, không phải là lễ cưới của nàng, không phải vậy, tuyệt đối không phải!
Kiệu hoa đến Tấn Vương Phủ, tấm bảng trước cửa có ghi ba chữ thật rõ ràng “Tấn Vương Phủ” thật to đập vào mắt nàng, chứng tỏ nàng không hề nằm mơ, đây là sự thật.