Độc Nữ Lệ Phi Chương 28: Chương 28
Chương trước: Chương 27: Chương 27
Ở một góc trong Hạ Viên, Lưu ma ma đáng quát Thu Quế.
“Thu Quế! Hai vật này ngươi có được từ đâu? Mau nói thật!” Lưu ma ma là người làm thân cận bên cạnh An thị, nhị tiểu thư là bảo bối của An thị, bởi vậy bà phải làm cho rõ ràng, “Có phải ngươi trộm hay không? Nói, ngươi trộm vòng tay của tiểu thư lúc nào?”
Thu Quế vội ngẩng lên, “Nô tỳ không có trộm, là nhị tiểu thư thưởng cho nô tỳ.”
“Thưởng cho ngươi sao? Ngươi chỉ là một nha đầu tam đẳng, nàng ấy là tiểu thư, làm sao thưởng cho ngươi được? Còn là chiếc vòng quý như vậy nữa? Thu Quế, ngươi không nói thật phải không?” Lưu ma ma kéo Thu Quế đứng dậy, lôi nàng ta đến trước mặt An thị.
Trước cửa nhà chính của Hạ Viên, Vân Hi vẫn quỳ trên đất, vô luận Tạ lão phu nhân và An thị la mắng nàng như thế nào, nàng chỉ rơi lệ mà không nhận lỗi. Hạ Ngọc khuyên nhủ nàng đến mức giậm mạnh chân.
Lúc này, Lưu ma ma kéo Thu Quế tới, “Lão phu nhân, đại phu nhân, nô tỳ phát hiện Thu Quế trộm đồ của nhị tiểu thư.” Nói xong còn lấy chiếc vòng tay ra, “Trong tay nàng ta còn có ngọc ban chỉ, thoạt nhìn cũng rất quý giá, không biết là của người nào, có lẽ cũng là trộm được.”
“Trộm sao?” Tạ lão phu nhân nâng mi mắt nhìn Thu Quế, trong phủ chưa từng nghe có ai mất đồ, “Trộm của ai? Không nói thì ta sẽ dùng gậy đánh chết.” Ngọc ban chỉ này là noãn ngọc thượng hạng, phú hộ cũng chưa chắc mua nổi.
Thu Quế vội vàng giải thích, “Lão phu nhân, đại phu nhân, không phải nô tỳ trộm được, ngày nào nô tỳ cũng giữ ở cửa hậu viện, nhị tiểu thư thấy nô tỳ canh cửa ban đêm, có xuất phủ mấy lần nên thưởng cho nô tỳ. Còn ngọc ban chỉ là một vị quý nhân nào đó tặng cho nô tỳ để cảm ơn vì nô tỳ truyền tin hộ ạ.”
“Nói bậy!” An thị bị hù dọa đến sợ hãi, nữ nhi bà yêu thương nhất lại xuất phủ ban đêm sao? Trong lúc tức giận bà vươn tay tát Thu Quế một cái, “Ngươi đã lấy trộm đồ còn dám nói xấu tiểu thư, bây đâu, mang người này xuống đánh chết!”
Nhưng Thu Quế cũng không ngu ngốc, nàng ta ôm mặt khóc ròng, “Đại phu nhân có đánh nô tỳ cũng phải phân rõ phải trái đúng không? Người làm ở đây đều có thể làm chứng, nha đầu Ngọc Chi của nhị tiểu thư, nàng ấy không đến tìm nô tỳ chỉ một lần đâu, người ở trong viện đều gặp nàng ấy rồi.”
An thị lảo đảo như muốn ngã nhào xuống đất, nhị nữ nhi Tạ Vân Dung của bà, nữ nhi thông minh thuần khiết lại gặp mặt nam nhân vào ban đêm? Bọn hạ nhân cũng biết sao? Nàng lại là người biết trễ nhất? Không…
“Lão phu nhân.” Vân Hi rũ mi xuống, mặt hiện lên nét oan ức, “Cháu cũng phát hiện Thu Quế kia luôn lén lút, làm việc bất chính, nên mới tìm cơ hội giết nàng ta, không để cho nàng ta vu oan nhị tỷ, ai ngờ đại nương lại hiểu nhầm là cháu đoạt quyền, cháu nào dám…”
“Ngươi…” An thị giận đến nói không nên lời, lúc này mới biết bà đã tự chui vào kế của nữ tử kia, bà che chở cho người làm, không để ai phạt, không phải đó là hành động chứng tỏ bà đang bao che cho nhị nữ nhi Vân Dung sao.
“Ngăn miệng những người đó lại! Trộm đồ còn dám vu khống chủ tử! Một người cũng không cho sống! Dùng trượng đánh chết hết cho

Xem tiếp: Chương 29: Gặp Nhau