61 "Nói như vậy nghĩa là bà ta coi con trai của ta thành con trai của chính bà ấy hay sao?" Trương Vân Nguyệt cau mày, đây cũng là chuyện có thể xảy ra, chỉ là nàng cảm thấy chuyện bà vú này không phải đơn giản như vậy, lúc đó ánh mắt của bà ta rất tỉnh táo, Trương Vân Nguyệt từng học qua thuật thôi miên, nàng biết một người tỉnh táo và một người không tỉnh táo khác nhau ra sao.
62 “Lá gan nàng thật không nhỏ, lại dám cho trẫm giả bộ ngu?" Triệu Khải Hâm cũng không phải là ngu ngốc, nơi nào dễ dàng như vậy bị lừa gạt?Trương Vân Nguyệt nghe Triệu Khải Hâm nói như vậy không tự nhiên phải dám tiếp tục, chỉ là trong lòng lại bĩu môi, nàng không giả bộ ngu có thể như thế nào à? Quy củ cái gì nàng tự nhiên là không có quên, nhưng mà bây giờ không phải ở cữ sao? Ở cữ không phải muốn nằm ở trên giường sao? ( nàng hiển nhiên quên mới vừa nàng vẫn còn ở oán trách người vẫn nằm ở trên giường đem thể cốt yếu mềm đi )“Hoàng thượng, ngài còn có chuyện gì sao?" Trương Vân Nguyệt nhìn Triệu Khải Hâm hỏi, giọng nói coi như là cung kính vẻ mặt lại mơ hồ có chút mong đợi.
63 Trương Vân Nguyệt nghe ra ý cười trong lời nói của Triệu Khải Hâm, chỉ cảm thấy uất ức hơn, ngươi nói xem nàng như vậy là vì ai chứ? Không phải đều vì nam nhân trước mắt sao? ? Mặc dù nàng rất rõ ràng Triệu Khải Hâm là hoàng đế, là một người không dựa vào được, nhưng, hiện tại nàng không dựa vào Triệu Khải Hâm thì còn có thể dựa vào ai chứ?Cho nên, khóc? Dùng sức khóc dữ dội, nhất định phải truyền hết sự uất ức và đáng thương của mình lại cho hắn, ít nhất cho hắn biết, mình không có năng lực tự vệ!Triệu Khải Hâm thấy Trương Vân Nguyệt thật sự khóc rất đau lòng, nhưng cũng đành bó tay vì bây giờ mình không có kinh nghiệm dụ dỗ người khác, bảo cung nữ ma ma phía ngoài đi vào thì hình như lại có chút mất mặt, cho nên Triệu Khải Hâm chỉ có thể lúng túng mặc cho người khác rơi lệ ướt áo trước ngực mình.
64 Dĩ nhiên Trương Vân Nguyệt cũng không phải thật sự nói không lại con trai bảo bối của nàng, chỉ là thói quen của nàng là mỗi khi nói chuyện với nhi tử thì suy nghĩ cũng rất trẻ con, đáng tiếc ngụy nhi đồng so với nhi đồng chân chính là không thể so sánh được.
65 "Sao lại thế này? Vừa rồi tay của ta sao không điều khiển được?" Trương Vân Nguyệt nghi hoặc nói, chỉ là nàng nói những lời này với một vẻ mặt không chút biểu tình thật sự là làm cho người ta không sao tin nổi.
66 "Muội muội đang nói chuyện gì náo nhiệt như thế? Quý Phi đại điện mọi người cười hỏi. "Quý Phi tỷ tỷ, bọn muội đang thỉnh giáo Thuần sung viện muội muội về bí truyền sinh con? Muội muội thật sự là rất muốn có một đứa bé, cho nên muốn thỉnh giáo Thuần sung viện muội muội.
67 Bảo bảo bĩu môi bị Lý Ma Ma ôm vào Thọ Khang cung, nhìn xuyên qua bả vai Lý ma ma, cho đến khi không xác định được phương hướng cửa chính Thọ Khang cung, bảo bảo mới đột nhiên nói: “Mẹ.
68 ". . . . . . " Thái hậu không nói gì, nhưng ánh mắt kia lại hiện lên một cỗ tử khí làm cho lòng người kinh hãi. "Bà nội, không, khóc khóc, phụ hoàng, không, khóc khóc" Bảo bảo ngồi ở giữa Triệu Khải Hâm với Thái hậu, cái đầu nhỏ quay qua quay lại, thấy nét mặt phụ hoàng khổ sở trong lòng cũng có chút khó chịu, khuôn mặt mềm non cũng nhíu lại.
69 "Tốt. Trẫm đi trước tắm rửa, ái phi cần phải chuẩn bị sẵn sàng chờ trẫm nha. " Nói xong, Triệu Khải Hâm cúi đầu xuống cổ Trương Vân Nguyệt nhẹ nhàng hít một hơi, trên mặt một vẻ trầm mê nhàn nhạt.
70 "Vậy sao? Nếu như Bổn cung nhớ không lầm, nhịhoàng tử là buổi sáng mới đến chỗ Thái hậu. Hơn nữa đi rồi sẽ trở về, cũng cứ như vậy được mấy tháng nay rồi, trước kia không thấy Thuần sung viện muội muội nhớ nhi tử, hôm nay lại.
71 Triệu Khải Hâm nghe Lý ma ma nói xong, sắc mặt một cân đen như đáy nồi, hắn chẳng thể nghĩ tới nữ nhân hậu cung thế nhưng đem bàn tay đến bên cạnh mẫu hậu của mình? Mình thật là chủ quan?"Mặc dù chuyện hôm nay cũng không phải là lỗi của các ngươi, trẫm hôm nay nhưng cũng không thể dễ tha các ngươi?" Triệu Khải Hâm nói qua, mấy người Lý Ma Ma quỳ trên mặt đất, lại thấy họ đối với mình cũng không có bao nhiêu oán khí, bộ dạng ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
72 "Vậy Hà thái y cần phải cẩn thận chút. " Cung nữ lại nói. "Được rồi, ta biết rồi, ngươi đừng quấy rầy ta nấu thuốc. " Hà thái y cau mày lạnh lùng đuổi người, ánh mắt của ông vẫn không có rời đi ấm thuốc, phải biết hiện tại mệnh nhị hoàng cùng ông không sai biệt lắm là hoàn toàn liên hệ với nhau rồi, ông cũng không muốn bởi vì nhất thời sơ sót mà hại nhị hoàng tử.
73 Hoàng hậu đột nhiên cười một tiếng "Ngươi nói vận số của Trương thị là đặc biệt tốt hay là đặc biệt không tốt đây? Chuyện thần kỳ hiếm có như vậy lại có thể để ột người như nàng ta gặp phải.
74 Bảo bảo được Lão sư mặc cũng không phải là Hán phục, mà là taya trang! Lúc ấy. . . . . . Cũng chính là buổi sáng hôm nay, lại nói hôm nay Bảo bảo đi học ngày đầu tiên.
75 "Nương nương, người thật sự phải làm như vậy?” Trương ma ma âm thầm lo lắng nhìn Huệ phi, quần lụa hồng mỏng kia nhưng là Huệ phi nương nương thích nhất, cũng là nàng mặc lên đẹp mắt nhất hay sao?Nhìn Huệ phi bây giờ hành động không cần nghĩ cũng biết nàng là muốn từ cung Dao Hoa đem hoàng thượng cho cướp lại, nhưng là, Huệ phi nương nương làm sao lại quên, người của Thuần sung viện cung Dao Hoa hiện tại nhưng có một Nhị hoàng tử khỏe mạnh, hoàng thượng trong ngày thường coi như không đi cung Dao Hoa đi ngủ cũng sẽ ở thời điểm ban ngày đi xem Nhị hoàng tử một cái?Mà hôm nay ban ngày hoàng thượng không có đi xem qua Nhị hoàng tử, như vậy buổi tối nhất định sẽ đi? Trương ma ma rất khẳng định Huệ phi lần này là sẽ không thành công , hơn nữa rất có thể chuyện lần này sẽ làm Huệ phi trở thành trò cười cho hậu cung đi?"Thế nào? Ngươi cũng cảm thấy Bổn cung không bằng nữ nhân kia sao?" Huệ phi lạnh lùng nhìn Trương ma ma, ánh mắt hung dữ kia đem lão nhân Trương ma ma này ở bên người Huệ phi hầu hạ nhiều năm dọa cho là không nhẹ?"Không có, nương nương, người bại bởi không phải Trương thị, mà là nhi tử của Trương thị, người quên, hoàng thượng hôm nay nhưng là không đi xem qua Nhị hoàng tử đâu, người chính mình mới vừa còn đang tại nghi hoặc a?" Trương ma ma trong lòng mặc dù có chút không quá cao hứng, nhưng là Huệ phi vẫn luôn là nàng hầu hạ, bên cạnh cũng không còn những ma ma khác tin được rồi, nếu như nàng cũng mặc kệ Huệ phi, chỉ sợ Huệ phi thật sự là xong rồi?Mà thân là ma ma được cưng chiều nhất bên người Huệ phi, Huệ phi xong rồi, nàng cũng đừng nghĩ dễ chịu?"Lời này của ngươi là có ý gì?" Huệ phi mặt lạnh hồ nghi nhìn Trương ma ma, chẳng lẽ Trương ma ma thật sự bị Trương thị kia mua chuộc rồi? Cũng đúng "ai bảo Trương thị cũng họ Trương đâu" không chừng bao nhiêu năm trước là một nhà a.
76 "Nói rõ ràng. " Triệu Khải Hâm cau mày nhìn Vương Kỳ. "Trên mặt Tịch mỹ nhân mang theo nụ cười vô cùng xinh đẹp, trên da mặt cũng không phải mềm mại bình thường, liền, làn da trên người cũng thế.
77 "Trẫm cũng chỉ là cảm thấy nàng ở đây chăm sóc đứa bé, phương diện tương đối lành nghề, cho nên mới mang theo nàng đi trước thôi, để cho nàng chăm sóc Đại hoàng tử cùng nhị hoàng tử biết không? Về phần hoàng hậu bọn họ, đợi đến bên kia sắp xếp xong xuôi, trẫm tự nhiên sẽ an bài người trở về đón người.
78 “Ai nói, mẫu hậu tất nhiên phải nghe lời phụ hoàng của con rồi. "“Vậy tại sao, lại bảo nhi thần, không nghe lời phụ hoàng nói? Bại hoại?" Bảo bảo nghiên đầu suy nghĩ rồi nói với hoàng hậu, sau khi trực tiếp nói thẳng một câu bại hoại này, thì liền bập bẹ đạp chân chạy trở về bên cạnh mẫu thân mình.
79 ". . . . . . " Khóe miệng Trương Vân Nguyệt không nhịn được giật giật. "Con trai, ta nói, thụ thụ bất thân là nói người bên ngoài, không phải nói con và ta.
80 Khóe miệng An vương phi có chút co quắp, nàng phát hiện, Trương thị Thuần sung viện trước mắt này, thật rất không biết điều? Cứ nghe lời này của nàng ta, đây là có ý gì? A, nàng muốn trông thấy con trai nàng ta lại thành người giáo hư con trai nàng ta sao?"Chẳng lẽ nhị hoàng tử điện hạ mỗi ngày đều học bài? Chưa từng nghỉ ngơi hay sao?" An vương phi kinh ngạc nhìn Trương Vân Nguyệt, ánh mắt mang theo khiển trách, giống như đang nói.