141 "Bộ công tử? Ha ha, quả thật là lần đầu tiên nghe thấy có người gọi ta như vậy, ngươi cứ gọi ta là Bộ Tranh được rồi, xưng hô như thế không được quen cho lắm.
142 "Xin hỏi, ngựa tốt bán ở đâu?" Bộ Tranh đi đến trước mặt đám người còn đang ngẩn ngơ, hỏi thăm chỗ bán ngựa. "Cái đó. . . Cái đó. . . Ở. . . Bên kia. .
143 Sau khi tìm kiếm một lúc, Bộ Tranh phát hiện không còn đồ gì có thể mang theo liền rời đi, bất quá không trở lại thôn nhỏ mà là tiếp tục lên núi, đi tế bái phụ mẫu, thuận tiện thắp hương cho ông bà nội.
144 "Coi như ngươi có chút lương tâm, còn nhớ đến ta. " Tú Anh lập tức phi đến trước mặt Bộ Tranh, sau đó cướp lấy cái càn khôn trạc kia, để ở trong tay ngắm nghía, xem ra rất yêu thích.
145 "Ta kháo, ngươi ngồi siêu huyền không thuyền tu luyện à, trước kia tu vi của ngươi chỉ vẻn vẹn nhất mạch, mới hơn bốn tháng mà thôi, trực tiếp thăng liền hai mạch cảnh.
146 Bộ Tranh có chút nghi hoặc, con cún Vượng Tài này có thể tìm được phù dung mọc dưới đất chỉ là một sự trùng hợp không hề nhẹ, hay đây là bản lĩnh đặc biệt của nó?Rất nhanh, Bộ Tranh ôm theo Vượng Tài lượn một vòng trong núi để xác thực chuyện này, quả nhiên, đây không phải là sự trùng hợp mà Vượng Tài hoàn toàn có thể tìm thấy dược liệu, kể cả một số dược liệu ngay cả hắn cũng tìm không thấy thì con cún này lại có thể tìm ra.
147 ". . . , hai chữ này ta chẳng thấy có điểm nào là bí quyết cả. " Tú Anh không để ý đến câu nói này của Bộ Tranh, hiện tại nàng cảm thấy rằng sống hạnh phúc mới là quan trọng nhất, sau này nàng mới hiểu được, muốn sống hạnh phúc thì phải sinh tồn trước đã.
148 Sau khi Mã Linh Nhi nhìn thấy Bộ Tranh, lập tức hét lên một câu : "Giết tiểu tử đó!"Bộ Tranh không cần suy nghĩ, trực tiếp quay đầu ngựa vọt trở về, đồng thời hô hào với đám thôn dân đang đuổi theo đằng sau : "Các hương thân a, mau ngăn cản những người kia, bọn hắn muốn cướp đồ của ta, cũng chính là đồ của các hương thân a.
149 Chuyện này khiến cho bọn hắn thật bất ngờ, bọn hắn ban đầu nghĩ rằng Bộ Tranh coi như trốn cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của bọn hắn, nhưng hiện tại mới phát hiện bọn hắn có chút ảo tưởng rồi, bản thân thua xa người ta còn không biết.
150 "Tiếp tục!"Mã Linh Nhi lại bắn ra đạn tín hiệu. "Đ*m, còn có sao!" Bộ Tranh đang đi xuống nhìn thấy đạn tín hiệu này liền chửi thề một câu, sau đó trực tiếp phi thân lên, bay tới đồi núi đối diện, phía đó có rừng cây, có thể che khuất tầm mắt.
151 Được rồi, chỉ cần có cơ hội, chúng ta lập tức giết chết hắn. " Mã Linh Nhi nói, cùng lắm đến lúc đó quất lên thi thể hắn thêm vài roi, chung quy so với để hắn chạy thoát thì tốt hơn.
152 "Hình phản chiếu?"Âm sư huynh nhìn thấy Bộ Tranh chia thành hai nửa nhưng không có xuất hiện máu tươi, đồng thời cả người còn có điểm vặn vẹo, điều này không giống như thật thể mà là hình ảnh phản chiếu.
153 "Hử?" Âm sư huynh đột nhiên cảm giác có vật gì đang nhanh chóng tiếp cận hắn, mở to hai mắt nhìn, liền phát hiện đó lã nỏ tiễn, phản ứng đầu tiên chính là né tránh, mà khi hắn chưa kịp làm ra phản ứng thứ hai thì nỏ tiễn kia đã bắn thủng cơ thể của lôi vũ điêu.
154 ". . . " Bộ Tranh hơi nhíu mày, hắn xém đã quên, bản thân còn đang chạy trối chết, mà không nghĩ tới, đối phương không ngờ vẫn không chịu buông bỏ, cuối cùng lại bị đuổi kịp.
155 "Hắc hắc, không ra tay thì không biết mình có bãn lĩnh như vậy, sớm biết thế đã giải quyết cái tên sư huynh kia rồi. " Bộ Tranh nhìn thanh kiếm trong tay, trong lòng có chút hưng phấn, đây là lần đầu tiên hắn xuất thủ, cũng là lần đầu tiên biết được thực lực của bản thân mình, nguyên lai mình không yếu như mình tưởng, quả thật đánh rất được.
156 "Làm sao vậy, Linh Nhi?" Mã trưởng lão nghe thấy tiếng hô của Mã Linh Nhi, liền thấp giọng dò hỏi. "Hắn chính là người đã giúp đỡ Bộ Tranh trước kia, chuyện xảy ra ở vương thành Thất Tinh, chính là hắn đến xử lý.
157 "Thượng Quan? Cô chính là Thượng Quan kia mà Bộ Tranh nói tới?" Tú Anh đang có chút mơ hồ đối với tình huống hiện tại, được Hắc Hùng đưa lên một chiếc huyền không thuyền, sau đó rời khỏi Thất Tinh quốc, mà ở đây cô cũng gặp được Thượng Quan Tiểu Muội.
158 “À, đúng rồi, bây giờ là thời gian ăn tết, hắn không phải là người ở đây, về thăm nhà là rất bình thường, vậy chờ hắn trở về rồi nói sau. ” Tuy rằng Lý Trí rất muốn gặp mặt Bộ Tranh ngay lập tức, nhưng với tình huống hiện tại, ông ta cũng không có cách nào.
159 “Gâu gâu. . . ” Chó con mập mạp lắc lắc, phe phẩy cái đuôi, dùng chi trước chỉ vào thịt yêu thú mèo rừng này, bộ dáng thèm ăn. “Muốn ăn hử, ừ, cũng đến giờ ăn cơm rồi, hôm nay săn được bốn con yêu thú, có một con là yêu thú trâu, có thể ăn no.
160 Coi như không có linh mạch cũng không sao, thời gian dài những dược liệu kia cũng có được linh khí, linh khí tồn tại giữa đất trời ở thể rời rạc, giống như tinh hoa nhật nguyệt, chậm rãi bị hấp thu tiến vào trong dược liệu, từ đó linh khí ẩn chứa thậm chí còn nhiều hơn các dược liệu thông thường.