201 Thời gian trôi đi, ván cờ càng về sau càng trở nên gay cấn, lĩnh ngộ mà Bộ Tranh thu được theo đó càng nhiều thêm, nhất là hắn lại lĩnh ngộ đạo của cờ vây, hiện tại dù để hắn lên đánh cờ thì trình độ của hắn không khéo có thể so được với vua cờ.
202 "Bộ Tranh!"Tần Sương tiến vào phòng luyện đan, phát hiện bên trong không có người, căn bản không nhìn thấy cái bóng của Bộ Tranh, chỉ chứng kiến lò luyện đan vẫn nằm trơ trọi ở đó, hiện trường không có dấu vết đánh nhau, cũng không có vết máu nào.
203 Tần Sương lập tức đứng dậy, bay vọt đến viện tử bên cạnh, nàng nhìn thấy Bộ Tranh đang ngồi giữa sân, xung quanh được bao bọc bởi một vài trận pháp, mà làm cho nàng cảm thấy kinh ngạc chính là, những trận pháp này thậm chí cần đến linh thạch để khu động.
204 "Chẳng qua hắn gặp may mắn được nàng thu lưu vào đây mà thôi, nếu như không có nàng, hiện tại hắn vẫn phải lăn lộn trong tiểu thế lực bất nhập lưu gì đó.
205 Ngày kế tiếp, sau khi Tần Sương rời gường rửa mặt trang điểm chải chuốt xong xuôi liền trèo lên tường ngó về viện tử của Bộ Tranh thì phát hiện hắn vẫn còn đang luyện chế lò luyện đan.
206 "Luyện khí gặp sự cố ư? Con không bị làm sao chứ!" Tần Thông lập tức hỏi han. "Không sao cả, chỉ là khí trường bạo tạc chút thôi, cũng không vấn đề gì.
207 "Nhưng mà. . . " Mặc dù Tống Lục Châu không tin tưởng lắm, nhưng cũng không tìm được điểm gì chứng minh Lục Tiểu Dạ đang lừa gạt mình, bản thân mang theo kỳ vọng của ca ca mà đến, không thể làm hắn thất vọng được.
208 "Lần này khẳng định không phải con! Con không có khả năng phóng thí một phát liền có thể hủy đi một tiểu lâu. " Tần Thông nói. "Phụ thân! !" Tần Sương bó tay, sao cứ nhai đi nhai lại cái từ phóng thí này chứ.
209 Mấy ngày sau, Bộ Tranh ghé thăm đúc kiếm phường bài danh hạng nhất tại Linh Đô, đúc kiếm phường này là cửa hàng của một đại gia tộc ở Linh Đô, mà gia tộc này lấy đúc kiếm làm chủ, hoàn toàn khác biệt với Tần gia.
210 "Phương thiếu gia, thấy thế nào, cần ta qua hỗ trợ hay không?"Người kia lại bắt đầu cất tiếng châm chích Phương thiếu gia. "Ngươi cút sang một bên đi, cẩn thận xếch mắt chó của ngươi lên mà xem !" Phương thiếu gia lạnh lùng nói, sau đó thân hình đột nhiên biến đổi, trở nên nhanh nhẹn hơn rất nhiều, đồng thời mỗi động tác của hắn làm cho người khác thấy được từng tầng tàn ảnh, tốc độ này tuyệt đối nhanh đến mức không tưởng.
211 Tuyệt trần bộ (bước đi không dính hạt bụi), đây là một môn khinh công tuyệt học cấp lục tinh rất hiếm thấy, có thể đề cao tốc độ thân pháp trong nháy mắt, kéo dài liên tục trong một đoạn thời gian nhưng trong bao lâu thì phải tùy vào công lực.
212 "Hắn là ai?" Phương thiếu gia chỉ vào Bộ Tranh hỏi Lục Tiểu Dạ. "Bộ Tranh đó. " Lục Tiểu Dạ trả lời. "Ngươi có thể nói cho rõ ràng hay không, ta nào biết Bộ Tranh.
213 "Song sinh nhất định phải giống nhau sao? Với lại, gọi ta là Phương thiếu gia thì ta nhất định là họ Phương hử, ta họ Lục, Lục Tiểu Phương. " Phương thiếu gia, cũng chính là Lục Tiểu Phương nói.
214 Bộ Tranh được đưa vào một căn phòng, nếu như hắn mường tượng đúng thì căn phòng này hẳn là nằm bên trên phòng tinh phẩm, ở nơi này có gắn một cái trận khí giám thị, chắc là để theo dõi phòng tinh phẩm bên dưới.
215 "Ừ đó, thế nào, bây giờ không còn cảm thấy người ta ngu xuẩn nữa chứ?" Lục Tiểu Dạ gật đầu nói. "Nếu người ấy chỉ mới tiếp xúc được mấy ngày thì đích xác không phải ngu xuẩn mà là thiên tài, thiên tài trong thiên tài, nhưng tồn tại người như thế sao?" Liễu tiền bối cau mày, rất hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Lục Tiểu Dạ.
216 "Bộ Tranh, ngươi chỉ vì một chút việc nhỏ mà bỏ qua tiền đồ của mình là rất không sáng suốt đó. " Lục Tiểu Dạ góp lời. "Sáng suốt hay không ta tự biết, ta phải tự mình làm chuyện này, mà gia nhập thế lực cấp huyền nhị phẩm thì ta tin tưởng ta sẽ làm được, không cần phải gấp gáp nhất thời.
217 "Tiểu tử, ngươi rất hợp khẩu vị của ta, không cần phải che che giấu giấu, nếu ngươi mà muốn chạy trốn, thì phải xem vào bản lĩnh của ngươi! Tốt lắm, hiện tại thì ngươi rời đi với ta!" Liễu tiền bối cười nói.
218 "Đều cút qua một bên cho ta, chỉ cần các ngươi hoàn thành yêu cầu của ta thì có thể trở thành đồ đệ của ta!" Liễu Nhất Kiếm phất phất tay áo, nói. "Nhưng mà yêu cầu của thúc công quá khó khăn đi, chúng ta cũng không phải là môn phái đúc kiếm, nếu như hoàn thành yêu cầu của ngài, võ công của chúng ta sẽ bị trượt dài a.
219 "Hử, hắn đang tu luyện? Một quyển sách cũng chưa đọc?" Khi Liễu Nhất Kiếm đi vào lần thứ hai, nhìn thấy Bộ Tranh đang ngồi trên mặt đất tu luyện, mà kệ sách vẫn nguyên vẹn như cũ, một quyển cũng không xê dịch, lão không phát giác ra mới là lạ.
220 Một đêm này, Bộ Tranh ngửa mặt nhìn lên sao trời, mà lúc này hắn đang tắm, hôm nay hắn đặt bồn tắm thẳng dưới cửa sổ ở mái nhà, hiển nhiên là không sợ bị người khác nhìn lén.