21
Evelyn bắt đầu từ năm mới năm 1993 luôn không ngừng gặp phải ác mộng.
Trong mơ luôn có một vài hình ảnh như thật quen thuộc, nhưng mỗi khi cô tựa hồ có một chút đầu mối, lúc tỉnh mộng, những hình ảnh kia và dấu vết của chúng giống như hòn đá chìm dưới đáy biển, ngay cả gợn sóng cũng không hề xuất hiện lại.
22 Một nhà ba người Rick sau khi Jonathan vào trong phòng thì về đến nơi. Evelyn và Rick sau khi về đến nhà liền kích tình ôm hôn nên họ không chú ý đến hành lý của Jonathan, mà Alex thì lại phát hiện được chúng, vui vẻ chạy vào phòng của Jonathan nhưng lại phát hiện không có một bóng người.
23
“Vòng tay của Tử thần, vòng tay của Anubis, vòng tay mà Vua Bọ Cạp từng đeo!” Evelyn cố sức nói.
“Vậy thì nhất định không thể để rơi vào tay bọn họ!” Sắc mặt của Adalbert có chút thận trọng, thế quái nào mà chỉ cần gia đình này kích động dính dáng tới một chút, sự việc lại trở nên phức tạp đến mức thế giới lại sắp bị hủy diệt vậy…
Alex cẩn thận che chắn chiếc rương trong tay, bước đi thật cẩn thận ngay giữa hai phe đang chém giết nhau, khi nào thấy mẹ mình hoặc cái người áo đen tên là Adalbert kia có chiêu thức gì đặc sắc thì liền lớn tiếng reo hò trợ oai.
24 Chiếc xe bắt đầu khởi động, Jonathan và Alex ngồi ở ghế sau, Rick tự mình lái xe, còn Adalbert thì ngồi trên chiếc ghế phụ. Một khi đã biết được đích đến, Rick liền bắt đầu lái cái xe bay nghiệp dư của anh.
25
“【Tôi nghĩ, lễ vật tiếp theo mà chúng tôi chuẩn bị cho ngài, ngài nhất định cũng sẽ thích!】” Annika kiều mỵ cười.
Imhotep gật đầu, viện trưởng viện bảo tàng bảo người áo đỏ mở đường ra, Imhotep liếc mắt liền thấy được Evelyn đang bị trói chặt tay chân.
26
“Nhưng đây không phải là heo!” Alex hô lên.
“Quan tâm nhiều như vậy làm gì, lên đi, cháu ngồi phía sau, cậu tuyệt đối không thể để cháu ngồi gần cậu nữa đâu!” Jonathan khó được khi khí thế thiết huyết.
27 Jonathan đã lâm vào hôn mê, chuyện xảy ra sau đó, hắn đương nhiên chả biết gì xấc. Hắn không biết là mình và cậu cháu trai quỷ súc của mình đều bị bắt cóc, không biết sự tức giận và hoảng hốt của Evelyn và Rick khi thấy người thân ngay trước mắt mình bị trói đi mất, không biết cả tâm trạng mất mát lo lắng của Adalbert.
28 Cho nên, Alex bị xách đến một khoang tàu khác. Mà Jonathan lúc này thì đang uống sữa tươi, nhai bánh bao, trông chừng phía trước hắn là một tên áo đỏ.
29 Alex bị Lockner mang đi hiển nhiên không được đãi ngộ tốt như ông cậu của nhóc rồi, dù sao nếu muốn triệt nhau, cho dù đối tượng có thuận mắt đi nữa thì cũng phải coi tuổi tác có thích hợp không chứ ha? Đối mặt với Lockner khối băng đen sì âm ngoan như vậy, Alex chẳng hiểu tại sao lại được nâng ý chí chiến đấu lên.
30
(tác giả đặt khóa nên không biết tên chương là gì)
Nói về ba người bọn Rick, bọn họ chảy thẳng đến phi trường chỗ ông bạn tốt Izy của anh, dù sao thì trong xã hội không phải là « Thời Đại Thần Thoại » thì máy bay nhất định là phương tiện giao thông nhanh nhất.
31 “Ngươi nghĩ nhiều rồi. ” Phế sài mặc dù đang chìm đắm trong sự vui sướng của thân thể, nhưng suy nghĩ vẫn rõ ràng như trước, “Tắt hệ thống giọng nói nhắc nhở.
32 Trời còn chưa sáng, Imhotep đã bảo viện trưởng viện bảo tàng tập trung đội ngũ lên đường chạy về phía thần điện Philae. Imhotep không để Jonathan làm người hầu thiếp thân nữa, như vậy khiến cho phế sài dễ chịu hơn rất nhiều.
33 Thì ra đám người Rick sau khi bị cơn bão táp tạo thành từ nước sông do Imhotep biến ra một đường đuổi theo, thế mà chó ngáp phải ruồi bị đuổi rồi chính xác bay vào trong con đường dẫn đến ốc đảo Ahm Shere.
34 Lockner ổn định lại cái tay bị đau do trúng đạn của mình, giễu cợt nhìn Adalbert mặt không chút thay đổi: “Lời như vậy, ta cũng tặng lại cho ngươi. Ngươi cho rằng hôm nay ngươi còn chạy thoát được sao?” Vừa dứt lời, Lockner liền khua thanh đao sắc bén triển khai giao phong hướng về phía Adalbert.
35 Imhotep đẩy Anck Su Namun ra, không hề để ý đến việc cô đang điên cuồng giữ y lại, kiên quyết không chút do dự bước vào nơi ngủ say sáng rực ngọn đuốc của Vua Bọ Cạp trong truyền thuyết.
36
Cùng thời điểm đó, bên trong đại mạc cát vàng đầy trời ngoài Ahm Shere…
Adalbert mặc một bộ đồ đen cưỡi trên con tuấn mã màu trắng, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía trước.
37
Bị bi thương tuyệt vọng lây lan bên cạnh Evelyn và Anck Su Namun còn có Jonathan. Hắn dùng sức vò dụi cái mặt mình, nếu như Rick chết, hắn được nhiên sẽ đau lòng khó chịu, nhưng nếu Imhotep ngoẻo như vậy, thế thì, hắn, chẳng phải là… Nhiệm vụ qua cửa của hắn phải làm sao đây?
Jonathan nhìn Kim Tự Tháp đang chao đảo lắc lư, nhìn những hòn đá không ngừng rơi xuống từ trần nhà, đột nhiên đưa ra một quyết định.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nói cho cùng đó chỉ là tưởng tượng của ngươi.
39 Lời nói của Anubis không ngoài dự liệu của Thư Địch, chỉ là đến sớm hơn so với tưởng tượng của hắn. “Aish, kết thúc của truyện cổ tích không phải là hoàng tử và hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi sao?” Thư Địch nhìn Anubis bi thương nồng đậm ra vẻ thoải mái mà nói.
40 Trong truyền thuyết, ở phương Đông cổ đại có một quốc gia thần bí mà cổ xưa, tên là Trung Quốc. Tại đất nước này thật lâu trước đây có một thời kỳ mà người ta gọi là Chiến Quốc, Tề Sở Tần Yến Triệu Ngụy Hàn, do bảy nước này tạo thành.