Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đô Thị Thiếu Soái

Số chương: 807
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Nhóm dịch: Hội đâm thuê chém mướnNguồn: Mê truyệnGiới thiệu:Sở Thiên, kém cỏi, tự ti, vô dụng!Nhờ có cơ duyên, được linh hồn Sở Lưu Hương phụ thể, từ đó về sau dẫn theo huynh đệ, làm thiên hạ dậy sóng.

Danh sách chương Đô Thị Thiếu Soái


Chương 379-1: Tổng Quản Đường Gia.

381 Người trung niên sau khi ngồi xuống, vỗ vai Đường Thiên Ngạo, muốn chấn an gã nhưng cuối cùng lại không nói gì. Sau khi người trung niên nhìn kỹ Tàn đao, ánh mắt cuối cùng dừng ở cánh tay trái bất động, còn có cái thanh đoạn đao kia như ẩn như hiện, khóe miệng hơi hơi giật nhẹ, giọng điệu bình tĩnh hỏi:- Tại hạ là Tổng quản Đường gia Đường Sơn Phong, thiếu gia của chúng tôi nợ các hạ một tỷ tư tiền cá độ?Tàn đao không có chút biểu tình trả lời:- Bây giờ là một tỷ ba.


Loading...

Chương 379-2: Tổng Quản Đường Gia.

382 Hai thanh dao găm lóe sáng lạnh lùng như băng, bất cứ lúc nào cũng có thể đâm trên người Phong Vô Tình. Trên mặt Phong Vô hiện lên nụ cười khó có thể diễn tả được bằng lời, nhẹ nhàng lắc đầu.


Chương 380: Cô Gái Trong Bóng Tối

383 Sở Thiên đưa Tô Dung Dung về trường, trên đường vườn trường đã thưa thớt bóng người. Bởi vì bọn Liễu Yên đều ở đây, Sở Thiên cũng không tiện triền miên với Tô Dung Dung, vẫy tay tạm biệt nhau ngay tại vườn trường.


Chương 381: Chia Hoa Hồng.

384 Ánh mắt Sở Thiên hơi trốn tránh, hắn tinh thông Phật hiệu, nhưng không phải là Phật Tổ, hắn cũng nhanh chóng kiềm chế bản thân. Dương Phi Dương đi tới, giơ tay ôm chặt Sở Thiên, dịu dàng nói:- Phi Dương đã không thể trở về được nữa, kính xin thiếu soái thu nhận và giúp đỡ, Phi Dương thật sự sự là vẫn còn trinh tiết, nếu thiếu soái không tin, kiểm tra là sẽ biết ngay.


Chương 382-1: Tạ Ơn Quốc Pháp.

385 Sau khi Sở Thiên sai Phàm Gian đi sắp xếp việc sơn trang Bạch Vân, liền một mình nán lại ở thư phòng, tỉ mỉ thưởng thức sự tinh khiết, hương thơm của Đại Hồng Bào.


Chương 382-2: Tạ Ơn Quốc Pháp

386 Lâm Ngọc Thanh lắc lắc chén rượu, không mở miệng, cũng không phẫn nộ, từ sau khi Lâm Ngọc Đình giết Chu Triệu Sâm, ông ta ít khi tức giận, thản nhiên nói:- Có việc nên làm, có việc không nên làm?Sở Thiên cúi đầu nhìn ngọn lửa ở đáy nồi, từ nội tâm khuyên bảo:- Con đường công bằng này đã định trước là lấy xương người mà xây nên, nhất định quanh co dài lâu, nhất định có người hi sinh, nếu Lâm Ngọc Thanh trong lòng kiên trì quốc pháp, như vậy sẽ chỉ trở thành một trong ngàn vạn kẻ hy sinh thôi.


Chương 383: Đao Mỏng Xuyên Ngực

387 Mấy chiếc xe tải lặng lẽ dừng ở cổng khu nhà, lập tức mấy chục người từ trên xe xuống, cầm trong tay liên nỏ, thắt lưng giắt đoản đao. Ai cũng có thể nhìn thấy bọn họ đằng đằng sát khí, nhưng bảo vệ của khu trọ thanh niên chần chừ một lát, cuối cùng lấy ra thiết côn tiến lên ngăn cản bọn họ, tiền lương của bọn họ nhiều hơn lương của bảo vệ bình thường ba lần cho nên làm việc cũng vô cùng tận tâm và trung thành.


Chương 384: Đòn Sát Thủ.

388 Đừng nói cách xa ba thước khó nhìn thấy mặt người, chính là ngồi cạnh nhau, cũng chỉ nghe thấy tiếng nói của người ta, không thấy người. Các cụ già của thủ đô thì thào tự nói: Đây là hiện tượng lạ, thủ đô xảy ra chuyện lớn rồi!Tuy rằng người trẻ tuổi đều cười nhạt, nhưng lúc nghe được tin tức, trong lòng đều lồi bộp.


Chương 385: Buổi Trưa Canh Ba

389 Hôm nay, Hắc Long Tower nghiễm nhiên trở thành nơi mà người dân toàn kinh thành chú ý tới nhất. Rất nhiều năm trước đây, triều đình phong kiến có cách gọi “Chém đầu răn chúng”, người đương quyền thường kéo kẻ gian ác hay phạm tội khắp các đường phố để bị dân chúng bêu riếc nhục mạ, rồi sau đó mới đem chém đầu, sau khi chém đầu còn bị treo ở cổng thành để răn đe dân chúng về kết cục của những kẻ gian ác, bất lương.


Chương 386: Giữa Trưa Canh Ba

390 Thời điểm đám Phong Vô Tình ẩu đả với hòa thượng trung niên kia, giữa sân đột nhiên lại xuất hiện hai hòa thượng trẻ tuổi khác, mắt thấy hòa thượng trung niên kia bộ dạng thảm hại như vậy liền rút súng lục giảm thanh bên hông ra.


Chương 387: Bạch Vân Trang Chủ

391 Ánh chiều tà hắt qua đỉnh núi đỏ như máu!Sở Thiên đang cầm nửa bình Trúc Diệp Thanh. Gần đây hắn ít uống rượu hơn là vì chị Mị không còn nấu nhiều Trúc Diệp Thanh nữa, hiện tại tâm tình chị Mị không tốt, cho dù hai tay có linh hoạt khéo léo thế nào đi nữa thì cũng không làm ra được rượu ngon.


Chương 388: Cảnh Sát Giao Thông Kỳ Quái

392 Ánh chiều tà dần nhạt đi!Từ cửa kính xe nhìn ra, chỉ có thể nhìn thấy ánh nắng chiều còn sót lại. Sở Thiên tựa vào ghế xe, thở ra một hơi thật mạnh, mang theo vài phần thoải mái, nói:- Đã giải quyết xong bọn Rắn đuôi chuông rồi, xem ra chúng ta nên đánh thẳng vào sào huyệt của tổ chức Đột Đột rồi, mong là có thể xử lý sạch Nặc Đính, cũng coi như là một câu trả lời thỏa đáng cho các lão đại ở Trung Nam Hải!Phong Vô Tình bỗng nhiên mở miệng nói:- Nặc Đính, tao tới đây.


Chương 389: Có Con Chồn Bước Lang Thang

393 Sơn trang Bạch Vân đã chìm trong ánh hoàng hôn. Tất cả các ngọn đèn đều tỏa sáng lấp lánh khoe vẻ phồn vinh của nó. Đình hóng mát trên hồ có diện tích vào khoảng hai mươi mét vuông, cách hai bên bờ khoảng chừng năm mét, chỉ có con đường rộng vẻn vẹn hai mét dẫn thẳng vào đình.


Chương 390-1: Biến Cố Hàng Châu

394 Đèn bỗng sáng lên. Toàn bộ đình hóng mát như một bóng đèn bụi bặm bị bỏ quên đã lâu, nay được người ta dùng vải lau sạch, trở nên bóng láng. Đường Sơn Phong đang chuẩn bị phát lệnh, nhưng cánh tay phải vừa được giơ lên thì đèn bật sáng, đành giữ nguyên ở đó không thể hạ xuống.


Chương 390-2: Biến Cố Hàng Châu

395 Lão Yêu xoay người, chậm rãi đi về phía sau, nhàn nhạt nói: - Đi đi!Sở Thiên từ đầu tới cuối vẫn giữ nguyên bộ mặt bình thản, nghe lời Lão Yêu nói, khẽ phất tay.


Chương 391: Tránh Mũi Nhọn Sắc Bén

396 Sáng sớm, ánh sáng mặt trời đầu tiên mới nhô lên!Sở Thiên thức dậy vặn eo xoay cổ, ở trong chăn là thân hình mềm mại ấm áp của Tiêu Tư Nhu, dung nhan mỹ lệ thoáng hồng có vẻ thỏa mãn.


Chương 392: Thành Hàng Châu

397 Nặc Đính là được Đường gia cho mượn mười triệu?Sắc mặt Sở Thiên khẽ biến, nhưng lại không quá tin tưởng, chậm rãi nói:- Dù thế nào thì Đường gia cũng là danh môn vọng tộc, có địa vị xã hội và kinh tế chính trị ảnh hưởng rất lớn, bọn họ còn đi thông đồng với phần tử khủng bố?Phàm Gian khẽ nở nụ cười, ý vị thâm trường nói:- Phàm Gian cũng không biết tin đồn là thật hay giả, có điều dùng những lời mà Thiếu soái thường xuyên nói, và sửa lại một chút, không có lập trường vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh viễn!Sở Thiên cười lên một cách sảng khoái, sau đó thu lại nụ cười, ánh mắt mang theo vài phần nghiêm nghị nói:- Xem ra, đêm nay sau khi chuyện thành công, tôi phải đến Vân Nam rồi!Hắn muốn tự mình đi tìm Oánh Tử Tử, cũng muốn thuận tiện tiêu diệt Nặc Đính!Chu gia tiểu viện!Chu Long Kiếm vuốt vuốt hai khối ngọc thạch, có ánh sáng long lanh, bóng loáng đẹp đẽ! Lý Thần Châu và Châu Vinh đều đứng bên cạnh!Một lát sau, khóe miệng Chu Long Kiếm mới giương lên một nụ cười, nhàn nhạt nói:- Vinh, hai khối ngọc phỉ thúy này nhẵn nhụi bóng loáng, thanh tú tao nhã, đẹp đẽ, tinh khiết không tì vết, là ngọc tốt khó tìm, giá cả tuyệt đối là xa xỉ!Trên mặt Châu Vinh rất cung kính, nhẹ nhàng nói:- Lão gia thích là tốt rồi, Đường gia nói, nếu hai khối ngọc phỉ thúy này ở trong tay ông ấy thì đó chính là sự chà đạp, không chừng một ngày nào đó sẽ ném xuống ao mất, nhưng khi ở trong tay lão gia, mới là bảo ngọc!Chu Long Kiếm cười mấy tiếng sảng khoái, ý vị thâm trường nói:-T ính nết của lão Đường vẫn không thay đổi!Châu Vinh nắm bắt thời cơ tỏ rõ cõi lòng của Đường Đại Long, nói:- Đường gia vẫn luôn cảm thấy, lão gia là người mà ông ấy kính trọng nhất!Chu Long Kiếm cười cười không nói gì, vẻ mặt có chút chuyển biến, ngữ khí lạnh như băng nói:- Vậy thì, biến cố tối hôm qua ở Hàng Châu giải thích thế nào đây?Trên mặt Lý Thần Châu trở nên khẩn trương, ánh mắt quét qua Châu Vinh, cảm thấy lo lắng thay cho gã!Châu Vinh Phát nhìn ánh mắt uy nghiêm của Chu Long Kiếm trong lòng không ngăn được run nhẹ, liền cẩn thận từng li từng tí nói:- Đây chỉ là sự hiểu lầm, Đường gia đã giải thích rõ ràng với Thiếu soái, Thiếu soái cũng đã nhận hậu lễ của Đường gia rồi, sự việc cũng đã qua rồi, về sau nhất định sẽ không xay ra việc như thế này nữa! Xin lão gia yên tâm.


Chương 393: Nước Mắt.

398 Hơn một nghìn người đằng đằng sát khí, chính là đội quân tinh nhuệ của Soái quân!Phong Vô Tình trên vai khoác áo choàng đen, sừng sững ở giữa, nhìn súng ngắn đang bắn tỉa ở tường thành, lạnh lung nói:- Xạ thủ áp chế!Đám người tiến công lập tức phân ra hai nhóm, cũng dùng súng ngắn từ hai bên bắn trả, đồng thời yểm trợ những người ở giữa tiếp tục tiến lên!Đã có xạ thủ áp chế, gần một nghìn anh em Soái quân ở giữa càng tiến nhanh hơn, mặc dù có không ít người ngã xuống trên đường xung phong, nhưng càng có nhiều người hơn thấy chết không sờn tiếp tục tiến lên.


Chương 394: Ẩn Dấu Sát Cơ

399 Sương mù dày đặc, sáng sớm lạnh, cây cối tàn lụi. Sáng nay rõ ràng có sương mù. Sương mù ở trên không khí, ở cây cối trong nội viện, ở lầu các của Chu Gia, càng quấn vào trong lòng Chu Long Kiếm.


Chương 395: Đến Biên Giới.

400 Côn Minh - Vân Nam!Bốn mùa như mùa xuân! Phong cảnh như tranh vẽ!Sở Thiên vừa xuống máy bay đã thích ngay khí hậu và cảnh sắc của thành phố này!Không có cái giá rét của phương bắc, cũng không có cái ẩm ướt của phương nam.


Loading...

Truyện cùng thể loại






Trên Hành Tinh Khỉ

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 38



Chư Thiên Tế

Thể loại: Tiên Hiệp, Khoa Huyễn

Số chương: 16


Bạch Nhật Y Sam Tận

Thể loại: Ngôn Tình, Khoa Huyễn

Số chương: 72


Điệp Vương Hoặc Ái

Thể loại: Ngôn Tình, Khoa Huyễn

Số chương: 50