381 Trương Dương, tao sẽ cho mày biết nỗi đau khi mất đi người mình yêu. Mày thích ai nhất?”“Tiêu Di Nhiên, Đỗ Tuyết?” “Không phải bọn họ, không phải. . .
382 Tốc độ hấp thu năng lượng của Ngân Mị càng lúc càng nhanh, giống như một chiếc máy đang điên cuồng chuyển động. Trương Dương cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn.
383 Nhìn pháo đài không trung khổng lồ đó, Trương Dương cảm thấy mình như đi vào ngõ cụt. Dụng cụ. Tại sao mình nghĩ đó là dụng cụ?Đột nhiên, tim Trương Dương đập mạnh, hắn nghĩ tới một khả năng không muốn xuất hiện.
384 Mắt Trương Dương sắp rơi ra. Thân hình Ngân Mị không ngừng đổi hướng trong không trung, điều này đã không còn trong quy luật vật lý, tốc độ của Ngân Mị trong không trung đã đạt đến cực đại, chỉ có thể thấy vô số đường nét màu bạc trong không trung, chuyển động cực nhanh như vậy mà Ngân Mị có thể chuyển hướng.
385 Máy tính bật lên, rất nhanh đã lên mạng. “Tiểu hòa thượng”“Tiểu hòa thượng”Trương Dương điều chỉnh âm tần, dựa theo phương pháp trước kia không ngừng gọi Tiểu hòa thượng.
386 “Là tôi, là tôi. . . . ”Trương Dương nghe được giọng nói tang thương của Tiểu hòa thượng, hắn gần như có thể tưởng tượng được đó là khuôn mặt đẫm lệ. “Tôi gọi ông sao không được?” Trương Dương hỏi.
387 Có chuyện gì quan trọng hơn đại hán áo giáp vàng?Mọi người nhìn nhau, sau đó ngồi xuống. Đợi ba người ngồi xuống hết, Trương Dương mới nói. “Bây giờ, chúng ta nói đến vao n công của mình.
388 “Chúng ta là anh em đồng cam cộng khổ” “Ô. . . . ” Tiểu Lý Tử cũng chạy tới, nắm tay ba người, rơi lệ. “Khụ khụ, Tiểu Lý Tử, sao mày lại khóc?” Lưu Bưu khó thể tin nhìn Tiểu Lý Tử.
389 Lý. . . Lý Sư phụ”Đôi mắt Lưu Bưu mở to như chuông đồng, kinh ngạc nhìn thằng mặt mày bầm dập, quần áo tả tơi đang nằm trên mặt đất. “Bưu ca, là em. .
390 Nhìn một đám lưu manh cầm vũ khí trong tay, Điêu Ca có cảm giác cưỡi trên lưng hổ. Bây giờ hắn rốt cuộc cũng biết được cảm giác ngồi trên ngôi cao như miếng băng mỏng.
391 Trên đường đi Liễu Ám không ngừng nói cho Trương Dương biết nên làm như thế nào. Trương Dương chỉ có thể không ngừng gật đầu. Chỉ khổ cho lái xe taxi.
392 “Trương Dương, tôi không thích người nói dối. Cậu tới thì là khách của nhà chúng tôi. Chúng ta vui vẻ ăn bữa cơm rồi thôi. Nhà tôi mặc dù nghèo nhưng mắt sáng như tuyết.
393 Ăn ở phòng khách, phòng khách chính là phòng ăn. Rất nhanh một chiếc bàn nhỏ được kê ra, các món được bưng lên. Liễu Ám và Liễu phụ cũng cởi tạp dề ngồi xuống bàn.
394 Cô chú, mấy bạn cháu rủ nhau đi Quất Tử Châu chơi, không biết. . . . ”“Đi đi, cháu nhìn con bé kia kìa, không đợi được nữa rồi” Liễu mẫu nhìn thoáng qua vẻ mặt mong đợi của con gái, thở dài một tiếng.
395 Một người nói mình có mười tỷ nhân dân tệ không làm cho người ta rung động mấy. Nhưng nếu như một người có tiền cùng lúc huy động mười xe con đắt tiền, hai mươi vệ sĩ, đó là chuyện vô cùng rung động.
396 Thông qua những giao dịch gần đây tìm được trên internet, Trương Dương cảm thấy như lọt vào sương mù. Trương Dương mặc dù kế thừa một ít ký ức tinh anh.
397 Loài người trên trái đất bây giờ không ngừng xảy ra chiến tranh. Nhưng hầu hết chỉ là chiến tranh cục bộ. Iraq, Afghanistan, Kosovo, Somalia chỉ là chiến tranh cục bộ.
398 Đúng, trình độ thư pháp của Trần Hành Trường rất cao, đã đạt đến cấp đại sư. Nếu như Trần Hành Trường lấy Thái Kinh làm vật dẫn, lấy Nhan Chân Khanh làm xương, tôi nghĩ Trần Hành Trường dù là làm quan hay làm người, hoặc là thư pháp đều có thể đạt đến cảnh giới đại sư.
399 Trương Dương cảm thấy bàn tay nóng rực. Trương Dương từ từ buông tay ra, bảy đầu đạn xuất hiện. “Vương đại tiểu thư, em không sợ bắn chết anh à?” Trương Dương lau mồ hôi trán, vừa nãy đúng là hắn khá sợ, tim còn đang đập mạnh.
400 Nếu như Trương Dương là Liễu Hạ Huệ, như vậy đã không có danh hiệu “Vua nhìn trộm”, không trở thành người mà Lưu Bưu sùng bái. Trên thực tế Lưu Bưu quen với Trương Dương bởi vì cho Trương Dương là một người đàn ông chân chính.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26