Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đỗ Lương Dạ

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 35
Chương mới nhất: Chương 35: Chương 16.4
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Là một trong những truyện ngôn tình sắc nổi bật, truyện Đỗ Lương Dạ của Thẩm Thương My xoay quanh cái gọi là những năm tháng tuổi trẻ, thực chất chỉ là tro bụi của thời gian.

Danh sách chương Đỗ Lương Dạ


Chương 21: Chương 9.3

21 Cảm Chân đã đi ngủ rồi, lại khoác áo vào ra ngồi bên cửa sổ tiện để chăm sóc tiểu thư.

Mấy năm trước, nàng thấy tính tình tiểu thư có chút kỳ lạ, lần này sau khi trở về lại càng kỳ lạ hơn, hoàn toàn không giống một cô nương gia, đã hai mươi tuổi rồi mà không đi lấy chồng, lão gia cũng không vội, thật là.


Loading...

Chương 22: Chương 10

22 Mộ Dung Thu Thủy hộc một ngụm máu phun lên bức tường màu đen, máu bắn khắp nơi, giống như một đóa hoa tường vi tuyệt vọng.

Hắn biết nước mắt của Đỗ Lương Dạ có ý nghĩa gì.


Chương 23: Chương 11

23 Đỗ Lượng Dạ không đi bảo hộ Phạm đại nhân tuần thành mà đi thẳng về nhà ngủ.

Thứ nhất, nàng thấy trong người khó chịu, đầu choáng váng nóng rực; thứ hai, nàng biết căn nguyên bên trong của vị Phạm đại nhân này, vả lại hộ vệ cũng rất nhiều, hơn mười đội, nàng thật sự không muốn sắm vai kẻ ngu ngốc nữa.


Chương 24: Chương 11.2

24 Bát nước gừng bắt đầu có tác dụng, Đỗ Lương Dạ vừa tỉnh dậy thấy toàn thân nhẹ nhõm rất nhiều. Vô Song đã không còn nằm bên nữa, chỉ có trên gối còn lưu lại vài bông hoa mai, ánh tà dương bên ngoài cửa sổ chiếu vào, ở góc lầu phía tây là một cây bạch quả bị ánh nắng chiếu qua song cửa sổ giống như một bức tranh.


Chương 25: Chương 12.1

25 Mặt trời tắt hẳn bóng, mặt trăng vẫn chưa mọc lên. Vì vậy, lúc này là thời điểm ngày và đêm luân chuyển, vạn nhà ở thành Lạc Dương bắt đầu sáng đèn dầu, một lần nữa lại mang đến ánh sáng cho màn đêm tối, làm cho nàng có một cảm giác yêu mị đặc biết khác hẳn với ban ngày.


Chương 26: Chương 12.2

26 Một đêm vô cùng đặc biệt và khác thường làm cho Đỗ Lương Dạ lại một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn. Mái tóc dài của nàng đen mượt buông thả trên vai, dung nhan nàng dưới ánh nến mỹ lệ, đôi mắt sáng như ngọc, rực rỡ làm người khác ngạt thở.


Chương 27: Chương 13

27 Đứng ở một nơi nào đó cao nhất quan sát thành lạc Dương trong đêm, cảm giác hoàn toán khác biệt.

Vạn nhà trong thành đèn dầu lít nhít nhỏ như đom đóm trong bụi cỏ, lại như ngôi sao nhỏ rơi xuống trần thế.


Chương 28: Chương 14.1

28 Mộ Dung Thu Thủy kéo hai vạt áo xuống rồi cúi xuống băng bó vết thương trên chân Khúc Lan, ngón tay chưa chạm vào áo ông ta, trên mặt liền “chát” một tiếng trúng một chưởng, âm thanh vang dội trong xe ngựa yên lặng càng làm tăng thêm hiệu quả của âm thanh đó.


Chương 29: Chương 14.2

29 “Rốt cuộc ngươi có ý gì?” Ôn Lương Thần đóng cửa lại không kiềm chế được liền hỏi luôn, thái độ không kiên nhẫn.

“Ý gì là ý gì?” Vô Song lạnh nhạt đáp lời, cũng không nhìn nàng, chỉ mải cúi đầu quan sát hai ống tay áo rộng thùng thình.


Chương 30: Chương 15

30 Đỗ Lương Dạ rất có ấn tượng với Mãnh Trì, từ lịch sử đến câu chuyện xưa “tương tương hòa”. Đấy là lúc nàng còn bé, phụ thân giảng một trong những câu chuyện xưa cho nàng, lúc đầu nghe thì rất hứng thú, sau này nghe nhiều, càng lúc càng chán.


Chương 31: Chương 15.2

31 Mặt trời đã lặn, những trên bầu trời vẫn sáng mờ mờ, trên đường phố bên ngoài không ồn ào bằng khách điếm, thị trần hẻo lánh, người đi đường ít. Khúc Lan vừa đuổi theo ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một bóng người lờ mờ ở góc đường phía Tây.


Chương 32: Chương 16.1

32 Sau này thực tế chứng minh, ngày đó quả thực không phải là một ngày lành.

Bởi vì trong hoàng lịch viết mọi việc không thích hợp. Nói như vậy, loại hoàng lịch này, chỉ có nàng là không tin.


Chương 33: Chương 16.2

33 “Ta đã nói rồi, bất kể xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ ở bên ngươi. ” Vô Song hái một bông hoa hải đường xuống, xoay người lại, mỉm cười bổ sung thêm một câu:”Hơn nữa, ta không thu bạc của ngươi.


Chương 34: Chương 16.3

34 Hôm sau tỉnh dậy, tuyết đã ngừng rơi.

Vô Song nằm trong ghế dựa, trên người đắp một chiếc chăn mỏng, chỉ để hở ra khuôn mặt. Sau tuyết rơi, ánh nắng xuyên qua chiếu lên mặt hắn, lộ ra gương mặt trắng nõn như tuyết, mỹ lệ đến mức làm người khác sợ hãi, sợ vẻ đẹp đó không có thực mà sẽ tan rã bất cứ lúc nào.


Chương 35: Chương 16.4

35 Sau mấy ngày tuyết rơi thì trời nắng, bầu trời cao trong xanh, thuần khiết không một tia tạp chất, đám mây cũng rất trắng. Với thời tiết này, Đỗ Lương Dạ đã gặp lúc ở quan ngoại.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Truy Tìm Ký Ức

Thể loại: Trinh thám, Ngôn Tình

Số chương: 103


Đại Mạc Đao

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Công Chúa Dã Man

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 23


Người Chồng Tuyệt Vời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Điều Bác Sĩ Muốn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 129


Thâu Tâm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20