61 Bỗng một chiếc Lamborghini khác dừng trước cổng công ty khiến ánh mắt của mọi người một lần nữa lại đổ dồn về một phía. Lần này cũng là một chàng thanh niên bước xuống, cậu ta cao khoảng 1m7, hàng mi cong, sống mũi dọc dừa, đặc biệt là làn môi quyến rũ nhếch lên khiến những cô gái điêu đứng ngất ngây.
62 -Hãy cùng tôi về Việt Nam-hắn-Tất nhiên là phải về rồi-Toàn nhún vai-Ngay bây giờ-hắn-Được thôi! Nói với cha một tiếng-Hắn, Toàn, Luân đều là học trò của ông Bạch.
63 -A lô?-Khanh -. . . -tên đàn em-Được rồi, khoan hãy hành động, cứ theo dõi cậu ta-Khanh khuôn mặt hơi giãn ra một tí rồi cúp máy. -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Việt Nam.
64 -Nói mau! Cô ấy đang ở đâu?-hắn gằng mạnh từng chữ-Anh nghĩ rớt xuống dốc thác thì có thể sống sao? Trừ phi cô ta mạng lớn haha-Ngọc tiếp tục cười, một nụ cười man rợ mang đầy thù hận.
65 Tại một căn phòng tối đen như mực, không một chút ánh sáng lọt vào, ở chiếc bàn giữa phòng có một người con trai ngồi tựa vào ghế. Trên tay là một điếu thuốc vừa mới tàn còn bay lên một làn khói nhỏ.
66 Nó dần dần mở mắt ra. Đập vào mắt nó là một căn nhà bằng lá đơn sơ nếu không phải nói là nghèo, thấp nhỏ và vô cùng xa lạ. Hơn nữa, cả đầu và tay nó đều cảm thấy đau ê ẩm.
67 -Mà anh là ai? Tại sao tôi lại ở đây?-nó không hề để ý tới vẻ mặt bối rối của anh chàng-A! Quên giới thiệu, tôi là Lâm Hữu Nhân, mọi người thường gọi tôi là A Nhân.
68 -Vậy thôi, con nghỉ ngơi đi để ta đi nấu cơm nhé!-bà nói rồi bước ra nhà sau-Tớ phải gọi cậu làm sao đây?-A Nhân mở lời vui vẻ-Hay là. . . cứ gọi tôi là Hân Như đi-nó nghĩ đại một cái tên-Ừ! Hay đấy! Như này, có muốn đi tham quan làng mình không?-A Nhân tỏ vẻ thân thiện-Ưm-nó liền gật đầu Thế là hai người họ vẫy tay chào mẹ rồi bước ra ngoài đi dạo.
69 Bỗng có một vài đứa trẻ chạy đến bu lấy A Nhân và nó bị đẩy sang một bên. -A Nhân đẹp trai đây rùi! Sao mấy nay không thấy mặt anh đâu vậy?-một cô bé con nũng nịu nói-Ờ! Tại mấy ngày nay anh bận-A Nhân gãi gãi đầu-A! Còn chị này là ai thế ạ?-một cậu bé reo lên khi nhìn thấy nó-Đây là bạn anh, cứ gọi cô ấy là Hân Như đi-A Nhân giới thiệu-Chị Hân Như gì đó ơi, chị có muốn chơi cùng em không?-cô bé lúc nãy lại lên tiếng.
70 Cứ thế dần dần nó cũng đã quen với cuộc sống nơi đây. Còn cô bé lần đầu nó gặp kia thì nó đã khẳng định lại rằng con bé không bị câm bởi vì gần đây con bé hay cười nói với nó.
71 Bây giờ chúng ta có thể quay trở lại với hắn được rồi Trong khi thế giới mà nó đang sống cảm thấy buồn vì thiếu vắng người thân thì trong cái thế giới kí ức mà nó đã lãng quên thì mọi người cùng đau khổ không kém.
72 Kết quả điều tra lập tức tới tay Khanh những Danh không ngờ chàng ta chỉ xem qua rồi quăng sang một bên như chẳng có gì và có thể nói là bình thản tới mức không thể bình thản hơn được nữa.
73 Hắn cho xe chạy tới địa điểm mà cô gái kia nói. Là một quán cafe nhỏ nằm bên đường dưới tán cây bằng lăng đang thi nhau khoe sắc. Bước chân vào quán, không gian ở đây khiến cho khách hàng có cảm giác ấm cúng và dễ chịu giống như ở nhà mình.
74 -Có lẽ vậy-nó-Anh sẽ cho em biết mình là ai và anh là ai-hắn muốn nhắc lại với hy vọng nó vẫn còn nhớ-Anh nói đi, tôi nghe-nó-Em chính là Nguyễn Hoàng Nguyên Vy, con gái của một ông chủ lớn và cũng là chủ tịch của tập đoàn Nguyễn Hoàng-Hắn bắt đầu kể-Nguyên Vy ư? Nguyên.
75 -Con bé đi rồi sao?-Vâng! Cô ấy đã đi từ lúc sáng- A Nhân thều thào trả lời mẹ-Con buồn?-Không ạ! Mà. . . cũng có một chút- A Nhân ngập ngừng-Con đã thích con bé rồi sao?-mẹ nhìn anh âu yếm.
76 CÒn vài người tác giả quên nhắc đến đó là Băng. Chả là thời gian của Nhi đã bị Kha giành hết nên đâm ra buồn chán. Cô bé đã xin cha và mẹ để sang Sin-ga-po du học một khóa đào tạo hướng dẫn viên du lịch-ngành mà cô đam mê nhưng vì trước kia luyến tiếc quê hương nên chưa đi.
77 Có một điều không ai có thể ngờ đến. Mẹ A Nhân chính là mẹ hắn. Bà Lan-người vợ hiện tại của bố hắn chỉ là người vợ thứ hai mà thôi. Thật ra trước kia bà Lâm ( mẹ A Nhân ý) là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp khiến bố hắn si mê rồi sau khi lấy đi sự trong trắng của bà thì lại đá bà đi một cách không thương tiếc.
78 -Em mua xong chưa?-Hôm nay hắn đưa nó đi shopping mua một vài thứ chuẩn bị ùa đông sắp tới-Vâng! Em mua xong rồi-nó vui vẻ nói và chuyển túi đồ trong tay mình cho tài xế-Chúng ta về thôi-hắn nói-Em muốn đến thăm mẹ nuôi có được không?-nó có rất nhiều chuyện muốn nói với mẹ-Tất nhiên là được nhưng không phải mẹ nuôi mà là mẹ chồng biết chưa?-hắn cốc nhẹ vào đầu nó-Á à.
79 Hắn nhìn nó, nhìn nét đáng yêu trên gương mặt nó. Thật ra hắn muốn mau chóng cưới nó để nó mãi mãi thuộc về hắn nhưng hiện tại nó đang mất trí nhớ. Điều quan trọng là phải chữa khỏi cho nó trước đã.
80 Bỗng dưng một hình bóng lúc nào cũng ở ngay trong tim nó lại hiện ra trước mắt. Cánh môi hơi nhếch lên nhưng lại nhanh chóng hạ xuống. Hình ảnh một người con gái hôn một người con trai bám lấy trí óc nó, tim nó như bị bóp nghẹn-Vũ.