41 Sáng hôm sau lên đường sớm, tuy còn bịn rịn nhưng Lục Nhi không còn nũng nịu như lúc trước nữa. Cô ôm ấp mẹ một cái rồi lên xe bố chở ra bến xe. Ba người lại quyết định đi tàu về trường.
42 >Mấy tháng sau
Mọi chuyện vẫn không có gì đáng nói lắm Lục Nhi vẫn mò mẫm đi tìm anh trai còn Thiên Hàn, phải, tên biến thái ấy cứ nhận cô là bạn gái.
43 Cả hai đều đồng thanh:
- Tại sao cậu lại ở đây?
Lục Nhi không khỏi ngạc nhiên vì cậu thanh niên tốt bụng mà cô vừa thấy là Lưu Bạch. Tên lưu manh như hắn sao có thể làm việc tốt được cơ chứ? Vậy là cô thắc mắc hỏi:
- Cậu có đúng là Lưu Bạch không đấy?
Lưu Bạch dở khóc dở cười nhìn đối phương:
- Tôi không có anh em sinh đôi gì đâu.
44 Đúng là biết đường có khác, Lưu Bạch dẫn Lục Nhi vèo một cái đã đến. Hôm nay quả thật là có hội chợ, vô cùng đông vui. Lưu Bạch dẫn Lục Nhi đi vài lối trong của hội chợ, rất đông học sinh của trường cũng đang ở đấy.
45 Thật ra thì cũng chẳng đến 10' sau, chiếc mô tô phân khối lớn đã đừng ngay trước mặt Lục Nhi. Trong khi cô còn ngỡ ngàng bàng hoàng thì đối phương đã tháo mũ bảo hiểm.
46 Đưa Lục Nhi về KTX, Thiên Hàn cũng không vào cùng mà phóng một mạch đến quán cafe gần Đường gia. Hắn vội vàng gửi xe rồi vào quán thì thấy thư khí Thành đang ngồi đấy.
47 Lục Nhi bàng hoàng, cố gắng để xác minh lại:
- Chú. . . chú nói sao? Thiên Hàn. . . Thiên Hàn tai nạn? Vậy hiện giờ anh ấy ở đâu?
- Xe cứu thương đang từ đường XYZ về bệnh viện Menrin, cô đến mau đây đi.
48 Cuộc phẫu thuật không lâu lắm, nhưng đối với người nhà bệnh nhân thì một phút cũng dài như một thế kỉ. Vậy nên trong khi chờ Thiên Hàn, ruột gan Lục Nhi như cháy hết lên, cứ cảm giác như thời gian xung quanh ngưng đọng, không chạy để Thiên Hàn khó phẫu thuật vậy.
49 Ba ngày rồi kể từ ngày Thiên Hàn được chuyển sang phòng bệnh thường, vậy mà vẫn chưa thấy hắn tỉnh dậy. Đường chủ tịch có nghi ngờ nhưng Vạn Thành dùng tài ăn nói của mình nên đã tạm thời che mắt được bà.
50 Biết tin Thiên Hàn tỉnh, mọi người đều đến bệnh viện. Thậm chí Vạn Thành còn không kiềm chế được mà lao đến ôm chầm lấy Thiên Hàn, gỡ thế nào cũng không ra.