1 Trong quán bar tiếng nhạc đập hoảng loạn, 1 con bé trẻ danh mang đậm phong cách tomboy đang ngồi thu mình lốc đến ly rượu witki thứ 18.
2 Tỉnh dậy nó thấy đầu đau nhức. Thực ra đêm qua đã sảy ra chuyện gì? Sao nó chẳng nhớ cái quái gì thế này? Sao nó lại ở đây? Đang cố gắng vật lộn với hàng tá câu hỏi thì cửa phòng bật mở, hắn bước vào trong bộ đồng phục của trường.
3 Căn biệt thự vẫn thế ko có gì thay đổi. Đã 2 năm trôi qua kí ức vẫn vẹn nguyên. Nơi này là nơi từng cho Thu Phong bao tiếng cười tuổi thơ nhưng cũng ko ít máu và nước mắt.
4 Một tuần với đôi chân bó bột cuối cùng cũng trôi qua. Giờ thì Phong có thể đi lại bình thường mà ko phải trống lạng. Vừa sáng ra nó đã vôi vã lao xuống nhà ko quên nhìn về phía căn phòng đóng kín cửa.
5 Minh đã dọn về ở cùng Tphong tại ngôi biệt thự nằm ở vùng ngoại ô với 1 lí do đơn giả là cậu ko muốn xa dời nó dù chỉ là 1 phút.
6 Minh điên tiết đánh mấy ông bảo vệ để phá cửa vào trong đó tìm Thu Phong nhưng chưa kịp phá thì cánh cửa bật mở. Minh ngỡ ngàng nhận ra người phụ nữ giả ma hồi nãy và 1 vị khách đang ẵm phong trên tay.
7 Trở về căn biệt thư, Thu Phong ngồi thu mình trong 1 góc nơi tăm tối nhất của căn phòng vốn dĩ luôn được khép kín. Nơi đây nó đã từng kết thúc 1 tuổi thơ, từng chính tay giúp mẹ mình kết thúc nỗi đau.
8 Thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi đi như 1 một quy luật khắc nghiệt. Phong vẫn thế vẫn bình yên trong bão tố. Nó càng ngày càng đẩy Minh ra khỏi cuộc sống của nó.
9 Lại 1 đêm nữa tôi thức trắng để nhớ về người con gái tôi yêu. Kể từ khi em bắt đầu trò chơi trốn tìm tôi gần như phát điên đi tìm kiếm em.
10 4 Năm sau tại đại sảnh của công ty sacne. - Thưa ngài lễ cưới của ngài với con gái chủ tịch tập đoàn Avia dự định bao giờ sẽ tổ chức ạ? - Phóng viên1 - Ngài và cô Tâm Nhi kết hôn xong sẽ có tuần trăng mật ở đâu ạ? - Phóng viên 2 Hàng ngàn câu hỏi xoay quanh 1 chủ đề cùng với ống kính máy ảnh nháy lia lịa đến nỗi loá cả mắt nhưng ko hề có câu trả lời nào cả.
11 7h30' tôi tại nhà hàng Staha, Minh vẫn ngồi đợi với hi vọng cô sẽ đến đã trễ 30' rồi hi vọng ấy càng trở lên mỏng manh. Chiếc kim đồng hồ cứ nặng nề nhích từng chút 1.
12 Bản hợp đồng vừa được kí kết mở màn cho sự kết thúc. Phong đặt bút đứng lên bắt tay Minh và Nhi. - Mong rằng hợp tác sẽ thành công.
13 Phong trở về nhà với bộ dạng thẫn thờ lộ rõ sự mệt mỏi. Jack lo lắng lao ra đỡ cô ngồi lên chiếc ghế sôfa. - Julya! Em sao vậy? Phong nhìn Jack nước mắt đầm đìa.
14 1 năm sau. - Minh! Em đến thăm anh rồi này. Em còn mang cả món anh thích nhất nữa này. Cũng đã 1 năm rồi anh nhỉ. Nhưng sao anh vẫn chưa tỉnh lại? Chắc là còn giận em phải ko? 1 năm qua cứ thế ngày nào Phong cũng ghé qua đây trò chuyện cùng Minh chỉ mong anh sẽ tỉnh lại.