21 CHƯƠNG 21
Phía sau ngự thư phòng có một tòa thiên nhiên bể, quanh năm nhiệt khí mù mịt, nước ấm áp mà không bỏng. Từ xưa đến nay là thánh địa chỉ để đế vương tắm gội.
22 CHƯƠNG 22
Bên trong Dịch quán
[ Khấu khấu]
Tiếng đập cửa khiến cho Giang Phong đang bị vây trong trạng thái hốt hoảng lấy lại tinh thần.
“Tiến vào.
23 CHƯƠNG 23
Giết Mẫn Đức vương. ’
Đây là nhiệm vụ mà hoàng thượng đã giao cho hắn.
Hắn trăm triệu không nghĩ tới Mẫn Đức vương lại là Vô Cực, mà giờ đây hắn… phải giết Vô Cực.
24 CHƯƠNG 24
===
Một màn nóng bỏng luôn, ta chạy đi tiếp máu đây, chúc các nàng ở lại ‘bình an’ =]]
===
Giang Phong hài lòng cố sức hôn lên hai phiến hoa thần, “Vô Cực, ta hảo yêu ngươi!” Hắn vân vê nhu ấn hoa thần, ý đồ tham nhập lại đột nhiên bị Bạt Thác Vô Cực ngăn lại.
25 CHƯƠNG 25
Hiển nhiên không phải chỉ có một lần.
Bạt Thác Vô Cực mệt đến ngủ say, chính xác thì phải nói là làm đến không biết lần thứ mấy thì té xỉu.
26 CHƯƠNG 26
Bạt Thác Vô Cực cũng không cho rằng câu hỏi như vậy có cạm bẫy gì, vẻ mặt tự nhiên gật đầu “Đúng vậy. ”
“Thân sinh sao?”
“Đương nhiên.
27 CHƯƠNG 27
Nằm ở trên giường mấy ngày sốt cao hết lui lại khởi, tới tới lui lui lặp lại mười ngày, Thanh nhi không khỏi lo lắng đứng ngồi không yên, trước kia chỉ cần hai ba ngày sốt cao sẽ lui, không nghĩ tới phong hàn lần này lại làm cho Bạt Thác Vô Cực nằm ở giường bệnh dài đến mười ngày.
28 CHƯƠNG 28
Uy Bạt Thác Vô Cực uống dược xong, sốt cao rốt cục cũng lui xuống, mọi người lúc này mới dỡ được tảng đá lớn trong lòng, Giang Phong để Thanh nhi cùng Bạt Thác Thứ Cô trở về nghỉ ngơi, một mình canh chừng bên cạnh Bạt Thác Vô Cực.
29 CHƯƠNG 29
Gió thu bắt đầu thổi vào mang theo chút hiu quạnh.
Bạt Thác Vô Cực nằm ở chỗ có gió, gió làm cho mái tóc dài của hắn phiêu tán, hắn co người ngồi ở ngự hoa viên nhìn hoa sen héo úa dưới hồ.
30 CHƯƠNG 30
Buổi tối hôm đó Giang Phong hiếm có không đến tẩm cung, hắn trở lại dịch quán, lập tức triệu kiến hai thuộc hạ, hắn lấy ra mệnh bài tướng quân, nghiêm túc nói: “”Hoàng Ngu, Lâm Tề, hai người nghe lệnh.
31 CHƯƠNG 31
Tám ngày sau, Thanh nhi lần thứ hai đi vào trong cung.
Thanh nhi ở trong cung tìm một vòng, cuối cùng ở bên cạnh ngự hoa trì tìm được Bạt Thác Vô Cực.
32 CHƯƠNG 32
Bạt Thác Vô Cực mỉm cười, đứng dậy gọi công công vào cửa, “Tiểu Lâm, ngươi truyền hộ vệ Trần Võ lập tức đến Từ An cung gặp trẫm”.
“Vâng”.
33 CHƯƠNG 33
Bạt Thác Vô Cực ở Bàn Long điện ngồi một ngày, chờ khi hắn lấy lại tinh thần thì ngày đã tối, không ai thắp đèn, trong cung lại tối đen thêm vài phần.
34 CHƯƠNG 34
” Khởi bẩm tướng quân, khi thuộc hạ đánh vào, Mẫn Đức vương đã ở bên trong đại điện, trên đại điện còn có một nữ nhân và một thiếu niên”.
Giang Phong không hề nhiều lời, một đường xông thẳng đến Bàn Long điện, khi hắn vừa vào Bàn Long điện là lúc binh lính đem ba người bao quanh, mà Lâm Tề lại đang khống chế Bạt Thác Vô Cực, hai người còn lại cũng bị binh lính kiềm chế.
35 CHƯƠNG 35
Sau khi xác định Thanh nhi rời đi, Bạt Thác Vô Cực bỗng nhiên đánh một kích thật mạnh lên cổ Bạt Thác Thứ Cô, Bạt Thác Thứ Cô lập tức té xỉu trên mặt đất.
36 CHƯƠNG 36
Hoàng đế chọn mi, “Ái khanh, ngươi đây là muốn cùng trẫm đàm điều kiện?”
“Thần không dám. ”
“Ngẩng đầu. Hảo, trẫm nghe lời ngươi thỉnh cầu”.
37 CHƯƠNG 37
Trong kinh thành mỗi tháng có một lần họp chợ cố định, chợ quy mô lớn bao phủ vài phố, thường là náo nhiệt vài ngày mới tán.
Giang Phong ra khỏi biệt viện, đến chợ mua đồ ăn cùng vật dụng cần dùng cho cuộc sống.
38 CHƯƠNG 38
Giang Phong trái lại làm ra vẻ không sao cả cười cười, ” Vô Cực, ta đây là tốt cho ngươi”.
Nghe vậy Bạt Thác Vô Cực cười nhạo. “Tốt với ta?”
Khi quốc gia diệt vong, Giang Phong chỉ một câu vì hắn hảo liền tiêu diệt quốc gia của hắn, thiện ý mang cả Cô nhi đi, cũng là một câu ‘vì hắn hảo’ liền tùy ý mang hắn đi, mặc kệ làm chuyện gì, lý do của Giang Phong bao giờ cũng chỉ một câu ‘vì hắn hảo’, mà Giang Phong luôn luôn tùy hứng, nói là vì hắn hảo kỳ thực căn bản chính là Giang Phong hảo, Giang Phong chưa từng đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ.
39 CHƯƠNG 39“KHÔNG CÓ, NGẪM LẠI HỌC Y THUẬT CŨNG KHÔNG TỆ, SAU NÀY NẾU SINH BỆNH CŨNG KHÔNG MƯỢN TAY NGƯỜI KHÁC GIÚP. GIANG PHONG NGƯƠI SẼ DẠY CHO TA CHỨ…”
Trông trộm Bạt Thác Vô Cực cầu xin hắn như vậy, trong nháy mắt tâm tình Giang Phong chuyển biến tốt đẹp.
40 CHƯƠNG 40
Bạt Thác Vô Cực chịu không nổi lườm hắn một cái, “Thê tử ngươi đâu? Hài tử ngươi đâu?”
Hắn lúng túng nói: “Ách… Ta có một hài tử nhưng cũng không phải là ta thân sinh”
Bạt Thác Vô Cực khó hiểu.