1 Nghe tiếng xe nổ phành. . . phành. . . ngoài cổng, bà vú già nhanh chân chạy ra. . . Khẽ gật đầu, Nó rồ ga chạy thẳng vào giữa sân. Vứt chìa khóa xuống bàn, với tay lấy chai rượu mạnh làm một cốc rồi ngồi gục đầu như người vừa trở về sau cuộc chia tay với bồ.
2 Sáng nay trời lạnh thật ! Cô nhỏ - tạm gọi là Băng nhé ! Một ngày như mọi ngày, Băng vẫn chọn ngồi ở cái góc ấy, cái bàn ấy và uống loại nước đen ngòm đắng chát ấy !! Từ ngày đầu tiên đặt chân lên đất Sài Gòn, định mệnh vô tình đưa Băng đến quán này trong một buổi tối lang thang vô định.
3 Nhỏ không đến nổi xấu đến mức chẳng ai dám yêu. Nhưng nhỏ chẳng muốn yêu ai, nhất là cánh con trai Sài Thành miệng trơn như bôi mỡ ! Nhớ có lần sếp nó tỏ tình.
4 Chẳng hiểu sao từ khi chia tay Bảo trở về, Băng không tài nào ngủ được ! Cái gục đầu nức nở của Bảo khiến từng tảng băng trong Băng tan chảy đi. . . Một con người đang cần có những con người.
5 Chiều còn vương nắng để gió đi tìm. Vết bước chân em qua bao nhiêu lần. Lời ru đan ngón tay buồn Ngàn năm cho giá băng hồn Tuổi gầy nồng lên màu mắt. .
6 - Không cần đâu ! Khi nào cần em sẽ gọi ! Àh, máy anh có tin nhắn đó ! Ra ngoài và đóng cửa dùm em, em không muốn ồn ào ! Bảo lờ mờ đoán ra được chuyện gì xảy ra khi Băng có thái độ như thế.