21 Chương 21: Nếu là em, em sẽ không thể…!Hai hôm sau, Diệu Phương, Hạ Lâm đưa Bảo Anh về nhà. Bảo Anh trong khá hơn rất nhiều, mặc dù bác sĩ bảo ở lại kiểm tra thêm nhưng Bảo Anh muốn về vì ở bệnh viện ngột ngạt.
22 Chương 22: Xin lỗi vì tất cả…Diệu Phương đến căn nhà lúc trước anh ở, đúng thật anh vẫn ở đó. Anh dẫn cô lên phòng Tuấn Anh đang nằm nghĩ ngơi. Tuấn Anh trong gầy đi hẳn, một vài vết bỏng còn rãi rác ở cánh tay và chân.
23 Chương 23: Trót yêu…-Diệu Phương, em lên xe đi!Người nói là Tuấn Anh. Diệu Phương lên xe, cô ngồi ghế sau, hai ghế trước là anh và Tuấn Anh, cô rất lạnh.
24 Chương 24: Việc làm mới…Sáng hôm sau, vừa mở mắt ra Diệu Phương thấy Hạ Lâm tay cầm điện thoại khóc nức nở. Cô vội tỉnh giấc, lao đến Hạ Lâm khóc đến sắp ngã khuỵ.
25 Chương 25: Người của anh…?!-Diệu Phương à? Cô gái này là ai?Ngọc Yến hỏi Khắc Huy khi anh mới vừa bước lên phòng Chủ tịch. -Cô ấy là ai cũng không đến lượt cô quan tâm đâu, cô Jenny Yến!Khắc Huy hỏi nhếch môi, anh bước đến chiếc ghế Chủ tịch, thông thả ngồi xuống xem văn thư không hề liếc Ngọc Yến đang ngồi trên ghế sofa dù chỉ là một lần.
26 Chương 26: Cho em…-Hạ Lâm bận, tôi chở em về!-Khắc Huy ngước mắt ra ngoài nhìn Diệu Phương, kính cửa sổ được hạ xuống. -Cảm ơn anh, Âu tổng!-Diệu Phương rặng ra một nụ cười tươi.
27 Chương 27: Người thứ ba…!? (1)Sáng hôm sau, Diệu Phương vừa chia tay với Hạ Lâm ở cổng, một người bước đến gần cô. Cô giật mình, người này không đến không sao, nhưng đến cứ như hoạ đến.
28 Chương 28: Người thứ ba…!? (2)-Chị Phương Thảo?-Cô gái cầm đầu hốt hoảng. -Các người dừng lại!Là Phương Thảo, nghe một đám đàn em lớp dưới nói hôm nay có người sẽ bị đánh vì giúp Phương Thảo đòi lại công bằng gì đó.
29 Chương 29: Sự cố…Trưa cô gửi đồ của Khắc Huy cho Bảo Anh thì nghe nói là anh vừa bay sang Mỹ đi công việc. Cô nghĩ ngay đến Tuấn Anh. -Chị, mấy tháng đầu chị có bị nghén không?-Cũng không! Đứa nhỏ này ngoan lắm!-Bảo Anh cười cười.
30 Chương 30: Dấu ấn. . . Cô đến Royal, bảo vệ cho cô vào, đi thang máy đến tầng 20, đến trước phòng làm việc của anh, cô khẽ hít một hỏi rồi gõ cửa. Không nghe thấy tiếng trả lời, cô đánh cược bước vào.
31 Chương 31: Từ bỏ…Anh và cô vào một quán ăn, đến bây giờ cơn nóng trong người anh mới hạ xuống. Quán ăn cũng khá bình dân, điều đặc biệt là món ăn ở đây rất ngon.
32 Chương 32: Khinh bỉ…?!Cô được anh đến đón, chở cô đến biệt thự gần bờ sông. Cô cũng đã vào đây vài lần. Vừa bước vào, cô bắt gặp ngọn nến lung linh trước mặt.
33 Chương 33: Anh sợ mất em…Diệu Phương vào phòng Bảo Anh, cô nghe người làm Tập đoàn nói có một người phụ nữ đứng tuổi đến tìm Bảo Anh. Thấy Bảo Anh dựa vào sofa khóc.
34 Chương 34: Mất tích…Tối đến, Khắc Huy về căn biệt thự sớm bình thường, có lẽ anh muốn gặp cô, muốn nhìn thấy cô. Điện thoại reo lên. -Alo…-“Âu tổng, Trần Phó tổng đã có dấu hiệu sẽ tỉnh dậy!”-Anna nói, giọng gấp gáp.
35 Chương 35: Vị trí nào…??Anh im lặng một hồi. -Cậu gặp chị cậu? Vào lúc nào?-Chiều nay!-Cách trả lời tỏ rõ thái độ địch thủ. -Mấy giờ?-Anh không có thời gian để đôi co với cậu nhóc này.
36 Chương 36: Không thoát…Tờ mờ sang khoảng 2 giờ. Diệu Phương đã chạy hơn 2 tiếng, chạy mãi nhưng vẫn không ra được đường chính, nơi cô đang đứng như một cái hẽm mê cung giữa vùng quê.
37 Chương 37: Giải cứu. . . Bến cảng lúc khoảng 9 giờ. Cánh cửa phòng mở toang ra. Diệu Phương ngửi thấy mùi nước, cô đoán mình đang ở bến cảng nào đó trong thành phố.
38 Chương 38: Mang thai. . . ??-Diệu Phương đừng lớn tiếng, không tốt cho đứa nhỏ trong bụng đâu!-Bá Thông đi đến khoác vai cô, tay kia xoa xoa bụng côĐứa nhỏ? Nghe hai từ này, anh sững người, cô và Bá Thông yêu nhau qua lại lén lút và có thai với nhau.
39 Chương 39: Về với anh…Những giấy tờ này không phải do Dương Thắng làm, Dương Thắng chỉ làm bảng chuyển nhượng cho Nhật Hào, khi cầm lên xem có phần bất ngờ.
40 Chương 40: Là của anh. . Bảo Anh và Phương Thảo vẫn sống cùng nhau ở căn hộ của Tuấn Anh. Hôm nay, nhìn Phương Thảo rất lạ, Bảo Anh có thể thấy rõ. -Từ lúc về, cậu kì lạ quá! Cậu có chuyện gì vậy?-Không…-Này, nhìn mình!-Bảo Anh nắm vai Phương Thảo để hai người nhìn vào mắt nhau.