1 Buổi chiều 6h, mặt trời mùa hè còn chưa hoàn toàn lặn xuống, ánh nắng cuối ngày chiếu xuống các tòa nhà óng ánh xinh đẹp. Trong số đó, một tòa văn phòng treo bản hiệu thật to “ Ma thông toàn cầu đầu tu”.
2 Ba ngày sau, Tu Lập Hành lần nữa tới “ Tiệm sửa xe Mãn Phúc”, vừa vào cửa, Tiểu Trần đã nhanh nhạy ra đón, đồng thời trí nhớ thật tốt không chờ hắn báo tên đã nhận ra ngay.
3 “Răng rắc” một tiếng vang nhỏ, thang máy của một toà cao ốc dừng lại, cửa một căn hộ được nhẹ nhàn đẩy ra khiến phụ nhân đang ngồi trên sa lon chú ý. “Lập Hành, con về rồi!” Tuổi thật năm mươi lăm tuổi, nhưng bởi vì được bảo dưỡng tốt nên xem ra chỉ bốn mươi, mẹ của Tu Lập Hành-Tu Tú Dung ôn uyển xinh đẹp, khuôn mặt tràn đầy nụ cười vui mừng, giống như bao người làm mẹ trong khắp thiên hạ, thấy con trai trở về liền quan tâm thăm hỏi: “ Đói bụng rồi sao? Mẹ đi xào cá cơm cho con…” Vừa nói xong vừa đứng dậy đi về hướng phòng bếp.
4 Đứng trước cửa rạp chiếu phim, Giang Tâm Hồng sờ sờ tóc, lại kéo kéo y phục, trong lòng khẩn trương không nói nên lời. Cho tới bây giờ, nàng vẫn chưa rõ vì sao Tu Lập Hành hẹn nàng đi xem phim, nhưng mà kẻ vốn cẩu thả như nàng thế nhưng cũng đứng trước tủ quần áo phiền não hồi lâu vẫn không quyết định được là sẽ mặc âu phục hay sơ mi – quần jeans, cuối cùng cũng thuận theo bản tính chọn quần jeans đơn giản, gọn gàn.
5 Lại đến ngày thứ hai chán nản đi làm, anh em sinh đôi cũng không có giống người khác luyến tiếc ngày nghỉ, trái lại thần thái sáng láng cười toét ra miệng, vào công ty liền hướng góc bàn làm việc của Tu Lập Hành giết tới—“Ta nói huynh đệ a, tiền quá nhiều tùy thời thông báo một tiếng, chúng ta giúp ngươi tiêu a!” Giang Hâm Kỳ nụ cười tà ác, bởi vì hôm qua chơi khăm người quá thoải mái, hôm nay không tránh được đến trước mặt kẻ “tiêu tiền như rác” hát xướng một chút.
6 Hôm sau đi làm, “Kỳ Nhạc huynh đệ” vừa đến công ty liền đi tìm Tu Lập Hành sát phạt—-“Họ Tu! Ngươi hôm qua lại lén hẹn Tiểu Mân nhà ta ra ngoài có đúng không?” Hai anh em đồng thanh đồng khí tung chưởng đạp xuống bàn làm việc, khí thể kinh người khởi binh vấn tội.
7 “Tu tiên sinh, xin hỏi xu thế này…”“Tu tiên sinh, xin hỏi chỉ số trên biểu đồ này…”“Tu tiên sinh, xin hỏi đồ thị này…”Trong công ty, từng đoạn âm thanh giòn ngọt vang lên, phụ tá mới Vương Di Trăn rất biết tận dụng thời cơ hướng món ăn yêu thích của nàng—- Tu Lập Hành thỉnh giáo này nọ, chẳng qua là nhiều lần như thế, cũng không biết là học hỏi thật, hay là mượn cơ hội thân cận.
8 “Ô…lỡ như Tiểu Hồng bị nam nhân xấu lừa bắt mất…. ”Mấy ngày nay, Giang Mãn phúc tâm tình rất không tốt, ngoại trừ vừa nhìn thấy con gái bảo bối liền hết lời phê bình nam nhân bên ngoài có bao nhiêu hư đốn, có bao nhiêu tật xấu, cũng không quên ở bên tai vợ khóc lóc kể lể, hi vọng tìm được đồng minh.
9 Hôm nay không khí trong nhà họ Giang rất khẩn trương—-trong nhà, Giang Tâm Hồng ở trong phòng khách đi tới đi lui, thỉnh thoảng nghiêng đầu ngóng dài ra cửa sổ; ngoài cửa, một con gấu đen sắc mặt dữ tợn tay trái cầm chổi quét nhà, tay phải cầm gậy bóng chày, khí thế hung hăng canh giữ, dọa cho bọn nhỏ tan học về ngang khóc mếu máo, cũng dọa luôn một đám chó lớn hàng xóm nuôi.
10 Bên trong tòa án, không khí trầm trọng nghiêm túc, một người đàn ông trung niên ăn mặc cũ rách ngồi ở chổ nguyên cáo, ánh mắt phiêu hốt lóe lên, thỉnh thoảng chột dạ nhìn về phía nam nhân thần sắc trong trẻo lạnh lùng đang thẳng lưng ngồi tại vị trí bị cáo.