261 Toàn hội trường phải khiếp sợ.
Không sai, chính là toàn hội trường phải khiếp sợ.
Trong hội trường, bất kể là phóng viên, các nhà đầu tư hay các vị lãnh đạo, không ai là không tán dương Liễu Kình Vũ.
262 Đám đông ở đây ai cũng không nghĩ tới, Liễu Kình Vụ đạt thành tích kiếm được về gần một tỷ vốn đầu tư, thế mà vẫn bị người ta nói thành kẻ vô công rỗi nghề.
263 Liễu Kình Vũ chủ trì cuộc họp báo lần này, tuy có xuất hiện chút chuyện ngoài ý muốn nhưng cuối cùng vẫn là thành công tốt đẹp.
Thành phố Nam Bình thông qua cuộc họp báo này đã gây ảnh hưởng lớn, chứng minh đây là một Đại hội giao lưu kinh tế vô cùng thành công.
264 Thấy điện thoại do Lý Đức Lâm gọi tới, Liễu Kình Vũ không khỏi sửng sốt.
Lúc này Lý Đức Lâm gọi điện thoại đến làm gì vậy, hiện tại còn chưa đến giờ họp mà.
265 Lúc Liễu Kình Vũ đang vội vã tới nơi tổ chức hội nghị, đồng hồ chỉ đúng 20h10’.
Liễu Kình Vũ không đến muộn, nhưng cũng không đến sớm.
Lúc Liễu Kình Vũ đi vào phòng họp, liền thấy khuôn mặt tươi cười của rất nhiều người.
266 Thân phận của Vương Trung Sơn không giống với Liễu Kình Vũ.
Ở trước mặt Lý Đức Lâm, dù Liễu Kình Vũ có làm to chuyện chỉ sợ Lý Đức Lâm cũng không để ý tới.
267 Hội nghị do Vương Trung Sơn chủ trì.
Ngay đầu hội nghị, bằng giọng trầm thấp, Vương Trung Sơn trực tiếp đem chuyện đã qua đơn giản nói một chút:
- Các vị, các đồng chí, đồng chí Lý Đức Lâm đề nghị việc phối hợp, tôi không đồng ý.
268 Vương Trung Sơn đầy áy náy và tự trách nói:
- Đúng vậy, chỉ sợ lần này làm cho cậu thất vọng rồi. Tôi vốn cho là mình đã nắm chắc phần thắng, nhưng không biết Lý Đức Lâm vận động như thế nào khiến cho hai ủy viên thường vụ đáng lẽ nên ủng hộ tôi lại lựa chọn bỏ phiếu trắng làm cho tôi vô cùng bị động.
269 - Cái gì, đơn từ chức?
Trâu Hải Bằng nhìn tờ đơn trước mắt, ánh mắt lập tức liền mở to.
Trong lòng Trâu Hải Bằng đã từng nghĩ tới rất nhiều phương án của Liễu Kình Vũ, thậm chí cũng đã nghĩ tới khả năng Vương Trung Sơn ép đến tỉnh ủy tỉnh Bạch Vân rồi, nhưng mà lại không hề nghĩ tới việc Liễu Kình Vũ sẽ từ chức.
270 Giờ phút này, đối với việc điều chỉnh nhân sự của quận Tân Hoa và thành phố Thương Sơn, Liễu Kình Vũ không hay biết gì cả. Bởi vì hắn đã giao di động cho Đường Trí Dũng, để Đường Trí Dũng quản lý, còn chính mình ngồi lên chiếc ghế trên bờ đập chứa nước Quan Sơn, trong tay mang theo cần câu, híp mắt hưởng thụ.
271 Nghe thấy Liễu Kình Vũ bảo mình quay về xem trò vui, Đường Trí Dũng chính là sửng sốt.
Gã không rõ Liễu Kình Vũ đây rốt cuộc là có ý gì. Xem trò vui? Có cái gì hay mà xem đây?
Tuy nhiên thân là đàn em, Đường Trí Dũng biết rằng từng hành động của Liễu Kình Vũ đều có thâm ý sâu sắc đấy, gã lập tức đưa di động trả lại cho Liễu Kình Vũ, sau đó đón xe quay về thành phố Thương Sơn.
272 Trịnh Hiểu Thành có chút kinh ngạc nhìn Lưu Tiểu Phi, trong ánh mắt tràn đầy sự bất mãn:
- Tổng giám đốc Lưu, khu đất này chúng tôi đã lựa chọn hết sức cẩn thận, không chỉ có thể xây dựng thủy điện và cơ sở hạ tầng dễ dàng, ngay cả điều kiện giao thông cũng vô cùng thuận lợi, là nơi tốt nhất để xây dựng nhà máy.
273 Liễu Kình Vũ sau khi nghe xong, cười gật gật đầu nói:
- Ừ, không tệ. Xem ra Lưu Tiểu Phi và Trần Long Bân đúng là hai người hết sức đặc biệt.
Đường Trí Dũng sau khi nghe xong chính là sửng sốt, có chút không hiểu hỏi:
- Đại ca, chẳng lẽ hai người Lưu Tiểu Phi và Trần Long Bân không điện thoại cho anh để hỏi han à?
Liễu Kình Vũ cười nói:
- Đương nhiên là không, bọn họ sao có thể gọi điện thoại cho tôi.
274 Trịnh Hiểu Thành rất không cam lòng
Y cho rằng Lưu Tiểu Phi và Trần Long Bân đều là thương nhân, nhất định là thấy tiền liền sáng mắt, nhưng y lại quên mất một việc, thương nhân muốn lợi ích không phải là giả, nhưng là một thương nhân chân chính có tầm nhìn xa trông rộng, thứ mà bọn họ thực sự quan tâm lại là lợi ích lâu dài.
275 Lúc Liễu Kình Vũ đang câu cá thì nhận được điện thoại của Lưu Tiểu Phi, lập tức cười ha hả nói:
- Được, Lưu Tiểu Phi, anh đang ở đâu, tôi cho người tới đó lấy.
276 Sau khi Lý Đức Lâm trở lại phòng làm việc của mình, lập tức cầm điện thoại bấm số của Chủ tịch quận Tân Hoa, lớn tiếng nói:
- Trịnh Hiểu Thành, anh nghe cho rõ ràng.
277 Sau khi Liễu Kình Vũ nghe được tin này, lập tức nhếch miệng cười, lẩm bẩm:
- Trịnh Hiểu Thành à, lần này tôi xem ông sẽ làm thế nào.
Bên cạnh, Đường Trí Dũng có chút lo lắng nói:
- Đại ca, có cần gọi điện thoại cho Lưu Tiểu Phi, bảo bọn họ kiên quyết không ký hợp đồng với Trịnh Hiểu Thành không? Nếu như thế thì Trịnh Hiểu Thành sẽ xong đời rồi.
278 Trịnh Hiểu Thành như thế nào cũng thật không ngờ, y ôm hy vọng tuyệt đối đến đàm phán với Lưu Tiểu Phi và Trần Long Bân, nhưng bọn họ lại tuyên bố không đầu tư nữa.
279 Nghe thấy giọng nói tràn đầy chân thành và nghiêm túc của Trịnh Hiểu Thành, Liễu Kình Vũ bật cười.
Nếu không phải đã hiểu rõ tính cách và nhân phẩm của Trịnh Hiểu Thành, người bình thường nghe thấy y đường đường là một Chủ tịch quận lại nói chuyện chân thành như thế, sớm đã bị cảm động đến rưng rưng nước mắt rồi.
280 Trịnh Hiểu Thành tất nhiên không biết suy nghĩ của Lưu Tiểu Phi lúc này. Hiện tại trong lòng y đã tràn đầy hy vọng về việc Trưởng ban thư ký Vu Kim Văn xuống khảo sát ngày mai.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23