21 No. 98 Nghe tiếng chuông tan lớp, tôi lặng lẽ thu dọn sách vở. Các phụ huynh quá nôn nóng nên chen nhau đi vào lớp học, rất nhiều người chưa kịp thu dọn xong đồ đạc đã phải nghênh đón cao đường, các vị phụ huynh cũng phần nào xác định chỗ ngồi của mình.
22 No. 106Bạn nói xem, trên đời này thực sự tồn tại thứ gọi là tâm linh tương thông ư? Ví dụ như khoảnh khắc mẹ Dư Hoài nói ra câu đó, Dư Hoài liền bước đến phía bục giảng, vừa hay qua một nhóm phụ huynh, nhìn thấy cả tôi.
23 No. 110 Quê tôi không được coi là một thành phố quá đẹp. Phía Bắc thành phố đều có một khuôn mặt xù xì, thô ráp, gió bão mưa tuyết làm cho nó cách xa sự tự nhiên và tinh xảo, mà lưu thủy thành phố đều bị mấy tên lãnh đạo đui mù chỉ huy.
24 No. 114 Sáng ngày hôm sau, khi tôi tiến vào lớp học, có một nửa lớp đang lau sàn quay đầu hướng về phía tôi. May là tôi đã có chuẩn bị tâm lý trước. May mà tôi đi vào từ cửa sau, nếu đi vào từ cửa trước, chắc hẳn nhất định sẽ rất nghiêm trọng.
25 No. 121 Trần Tuyết Quân rất đẹp. Đây là câu mà tôi tổng kết ra từ giọng nói của cậu ta khi mà được cậu ấy tìm mọi cách che chở. Trần Tuyết Quân là một cô gái rất xinh đẹp.
26 No. 129 Tôi đi từ cửa sau vào lớp, vừa mới đi được hai bước đã bị hai khuôn mặt đầy sát khí của Giản Đơn và β chặn lại. "Thủy tính Dương hoa". β liếc xéo tôi một cái.
27 No. 139 Tất cả các tiết buổi chiều đều là Toán học. Vì quãng thời gian phải học một nội dung trong đề thi Trương Phong bệnh nặng cho nên hai ngày gần đây chúng tôi đều phải học bù, bây giờ tôi chỉ cần nhìn thấy hàm số là lại thấy vô cùng buồn nôn.
28 No. 145 Tôi và Giản Đơn mỗi người một tâm sự, cứ đứng hâm dở như thế một lúc, cho đến khi Giản Đơn đứng dậy, kêu lên: "Á! Hôm nay không phải là nhóm các cậu trực nhật à? Cậu ta dựa vào cái gì mà đi về chứ?" "Cũng không phải lần đầu mà!" Tôi nhún nhún vai.
29 No. 151 Tôi tỉnh dậy rất sớm, năm rưỡi, so với mọi khi thì sớm hơn một tiếng. Không giống thường ngày chút nào. Mọi khi tôi chỉ cần được ngủ thêm năm phút thôi là đã sung sướng lắm rồi.
30 No. 158 Chuyện đó làm tôi và Dư Hoài cười đến đau cả bụng, nhưng trong mắt β lại đẹp trai đến chói lóa. Lúc Dư Hoài bước vào lớp, tôi vẫn còn ngồi bên cạnh β nghe cô ấy kể chuyện.
31 No. 172 β nói, lúc tôi ôm quyển vở ô li chăm chỉ học bài, khóe miệng còn cong lên một góc không thể ép xuống được giống như đang thêu của hồi môn vậy.
32 No. 177 Toàn bộ ngày cuối tuần, tôi trải qua vô cùng sung mãn. Đến thứ hai tỉnh dậy đi học, cả người tôi vô cùng phấn chấn. Kể từ ngày đỗ vào Chấn Hoa, không buổi sáng nào thức dậy mà tôi không cảm thấy hậm hực.
33 No. 183 Tiết thứ hai là môn Ngữ văn, giáo viên Ngữ văn dạy cách làm văn. Cô giáo phát cho năm – sáu tập giấy, trên giấy đều in đến hai đến ba bài là bài văn giữa kỳ điểm cao của lớp 10, mỗi bài đều phân tích ưu, nhược điểm.
34 No. 190 "12–9" rốt cuộc nên hát bài nào, chuyện này Từ Diên Lượng sau nhiều lần trưng cầu dân ý vẫn chưa có được kết quả. Từ Diên Lượng từng phàn nàn rằng lớp 5 quá yêu học hành, tinh thần tham gia các hoạt động tập thể đều không cao, ấy vậy mà lần này mọi người có tinh thần cao ngút trời thì việc lại càng khó giải quyết hơn.
35 No. 196 Mỗi buổi chiều chúng tôi đều dành thời gian để luyện hát, mỗi ngày hát hai bài giống nhau khiến Dư Hoài hết sức bực mình. Ngày thi sắp đến gần, cậu ấy đang phải cố gắng ôn luyện, tôi còn hơi e ngại nói chuyện với cậu ấy.
36 No. 201 Bố tôi và cô Tề ai cũng đều phải tăng ca, bố tôi bảo tôi lấy tiền trong ngăn kéo tối đưa Trương Phàm ra ngoài ăn. Vừa hay dưới nhà tôi có một quán mới mở, tên đặt rất có khí thế: "Quán xuyên lục địa", cửa ra vào có các áp phích bay phấp phới.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Người dịch: Hỏa Long Quả
Biên tập: Iris
No.
38
39
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Người dịch: Gui Ying
Biên tập: Iris
No. 216
Cuộc thi hát đồng ca 12-9 cứ trôi qua một cách lặng lẽ như thế.