121 . . .
Trọng tài có nhiệm vụ coi trận đấu giữa Giang Lưu Nhi và Lý Lập là Ngô trưởng lão. Tính ra thì vị trưởng lão này không xa lạ gì với Giang Lưu Nhi, cuộc kiểm tra linh thể trong đợt tuyển chọn đệ tử mấy năm trước là do y chủ trì.
122 Sử dụng hai tay để kết quyết, Giang Lưu Nhi làm cho mọi người nghĩ rằng hắn đang cố sức tập trung toàn bộ linh lực vào một chiêu sắp đánh ra.
Ngay khi ấn quyết vừa hoàn thành, hai bên trái phải Giang Lưu Nhi, năm ngọn giáo xuất hiện.
123 "Keng"
"Ba ba ba"
Trúng liên tiếp ba chưởng, Lý Lập bị đánh văng đi.
"Phốc"
Hắn phun ra mấy ngụm máu tươi, xem ra đã bị thương không nhẹ.
124 Trên sàn đấu lúc này, đập vào mắt mọi người là hai hình ảnh hoàn toàn trái ngược nhau.
Bạch Hạo: một thân áo trắng cao nhã, tay cầm trường thương, hiên ngang oai hùng, cả người chẳng có lấy một vết xước.
125 Trước những nghi hoặc của mọi người, Bạch Thiên Thù đành phải lên tiếng:
"Nói thật, ta cũng không rõ ràng lắm. Có thể là do Ngọc Kinh tu luyện một loại thân pháp nào đó tương tự với tên đệ tử Niệm Từ lúc trước.
126 Mặc dù tế luyện pháp khí bằng hồn phách tu sĩ là điều rất phổ biến của người theo tà đạo, nhưng không phải hồn phách nào cũng có thể hóa thành khí linh được.
127 . . .
"Trong quá trình tu luyện Minh Hà Chân Giải, nếu ngươi thấy có gì không hiểu thì cứ hỏi, ta sẽ giải đáp cho ngươi. "
"Vâng, nô tỳ sẽ làm thế, thưa chủ nhân.
128 . . .
"Hỏa Chi Luân - Hỏa Ảnh Lưu Tinh!"
"Rầm"
Lôi Ngọc gian nan đứng dậy, ôm quyền nói:
"Tô sư huynh, Lôi Ngọc xin nhận thua. "
Tô Bá nghe vậy thì khẽ gật đầu, triệt tiêu hỏa cầu trong lòng bàn tay, lên tiếng đáp lại:
"Đa tạ.
129 Ngay lúc đó, Giang Lưu Nhi xuất kiếm.
"O. . . à. . . n. . . h"
Đao ảnh vỡ, hổ uy tan. Thế nhưng. . . kiếm ảnh vẫn còn!
"Rít. . . Rít. . . Rít.
130 Ba thanh kiếm màu lam được ngưng từ băng thẳng hướng Bạch Ngọc Kinh mà đến.
Bạch Ngọc Kinh cầm dải lụa xoay liên tục quanh mình, trông hệt như đang múa.
131 Sau một hồi nghĩ ngợi, Giang Lưu Nhi mới lên tiếng hỏi:
"Tốc độ tu luyện của Mỹ Toa quả thật không bình thường, cũng khiến ta rất kinh ngạc. Nhưng không phải chỉ vì vậy mà ngươi suy đoán nàng ta không phải người đấy chứ?"
"Chủ nhân thấy trí tệ của ta thấp đến mức đó sao?"
Cổ Mị Sanh cảm thấy rất bất mãn.
132 Nhận được đáp án đó, Giang Lưu Nhi có hơi ngoài ý muốn. Hắn lên tiếng hỏi:
"Mỹ Toa không phải bán yêu sao?"
"Bán yêu?"
Nghiệt tỏ ra khinh thường, đáp:
"Cô gái kia chẳng những không phải bán yêu mà còn là một yêu tộc có huyết thống cường đại.
133 Sáu hỏa luân tức thì lao đi với những quỹ đạo bất đồng. Nhưng tất cả đều hướng đến một mục tiêu duy nhất - Giang Lưu Nhi.
Biết dù cho mình có sử dụng "thân pháp" kia đi nữa cũng khó mà tránh được, Giang Lưu Nhi vận linh lực vào thanh kiếm trong tay.
134 "Thì ra hôm nay là Quần Anh Hội, thảo nào ở đây lại có nhiều người như vậy. . . "
Phong lão quái khẽ lẩm bẩm, sau đó chợt đổi giọng:
". . . Mà ai mượn Bạch mũi trâu ngươi nhắc? Chẳng lẽ ngươi cho rằng một con người tài trí siêu quần như ta đây lại không đoán ra hay sao?"
Ta thấy ngươi không phải là tài trí siêu quần mà là tâm trí điên khùng thì đúng hơn.
135 "Phong lão quái, trận đấu còn chưa có kết thúc. "
"Vậy để ta xuống tuyên bố kết thúc. "
"Phong lão quái, bọn chúng còn chưa phân thắng bại mà. "
Phong Thiên Thu cũng ra sức can ngăn.
136 "Ta tuyệt đối không dám có ý đó, mong chủ nhân minh xét. Ta chỉ nghĩ nếu như khám ra ra được bí mật của Đăng Tiên Tháp thì sẽ có thể trợ giúp người sớm ngày phi thăng tiên giới.
137 "Phong lão quái, ngươi đừng làm bậy! Ngươi định thổi bay hết những người ở đây sao?"
"Phải đấy Phong lão quái, có gì từ từ thương lượng! Đừng xúc động! Kết giới ở đấu trường này không thể chịu nổi một đòn của ngươi đâu.
138 "Đồ nhi à! Ngươi làm viện chủ kiểu gì vậy? Cả Bắc viện rộng lớn như vầy mà không có lấy một nữ đệ tử có thể so bì được với người ta. Lần này ta bị nha đầu ngươi làm mất mặt rồi!"
Sắc mặt lão Phong Tử hiện rõ nét lo lắng.
139 Giang Lưu Nhi không biết được suy nghĩ của nàng, mà lúc này hắn cũng chẳng có hơi sức đâu đi quản tới. Tâm trí hắn còn đang cảm thấy choáng váng.
Đó là việc bình thường, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng thì huống chi kẻ trong cuộc như hắn.
140 Phớt lờ Bạch Vô Cực, lão Phong Tử làm ra bộ dáng khổ sở với đệ tử mình:
"Đồ nhi ngoan, ngươi hạ tiêu chuẩn xuống một chút đi! Ngươi đưa ra điều kiện như vậy có khác nào đang từ chối chứ!"
Bạch Thiên Thù không trả lời, mày liễu nhăn lại.
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37