1 Chương 1: Trọng sinh. Gặp nhau. Cờ vây, Thiên Nguyên di động, mặt đất đứng yên(*). (*)Thiên Nguyên là điểm chính giữa bàn cờ. Nếu tính luôn ý nghĩa của cả câu này thì tôi định làm thành “Bầu trời di chuyển, mặt đất đứng yên” vì nghĩa chính của câu này ý chỉ: Các con cờ được ví như ngôi sao, cả bàn cờ là một vũ trụ thu nhỏ, khi đánh cờ là các ngôi sao đang di chuyển.
2 Chương 3: Khoái kỳ(*). Chuyện xưa. (*)Chơi cờ nhanh. Ông cụ non Trần Cảnh, hình như không có thú vui nhi đồng mà một đứa bé mười tuổi nên có, trong ngày thường rất an tĩnh, so với Lý Dịch Chi người sống hai kiếp này còn muốn an tĩnh hơn.
3 Chương 5: Bái sư. Trần thị. Lý Dịch Chi vẻ mặt biểu tình “mới không tin em nói xạo”, Trần Cảnh cũng không nói thêm nữa, hiển nhiên là chột dạ. Sau đó Trần Cảnh liền đem Lý Dịch Chi đuổi ra phòng bếp, lý do là khói dầu quá lớn, hơn nữa Lý Dịch Chi đứng ở bên cạnh, gây trở ngại cho việc phát huy nấu ăn bình thường của bé.
4 Chương 7: Khảo nghiệm. Doanh nhân. Từ khi Lý Dịch Chi ở trong Kỳ xã chơi Kỳ giải, nhân khí của Kỳ xã dần dần vượng lên, người thuê cờ vây cũng nhiều lên, ở trong này pha trà, thu tiền nước trà hoặc là tiền thuê quân cờ đều là người cao tuổi, quân cờ nhiều như thế tất nhiên là đếm không hết, thời điểm mỗi lần chơi cờ đều là một nan đề, chỉ có thể ước chừng nhìn thoáng qua xem có hao tổn không.
5 Chương 9: Đạm mạc. Quan tâm. Trần Cảnh thay Lý Dịch Chi đổ một chậu nước, sau đó để cho anh rửa mặt, rồi lại đi vào phòng bếp thu thập, dọn dẹp xong một đống hỗn độn gần như không sai biệt lằm thì Lý Dịch Chi mới a một tiếng, nói: “Em không phải nói là không có than sao, tại sao lại đun nước được?”Động tác thu dọn đồ đạc của Trần Cảnh cương một chút, lập tức thật bình tĩnh “ừm” một tiếng nói: “Lại có.
6 Chương 11: Kỳ quán(*). Đàn tràng. (*)quán sạp cờ vây. Cách hẻm nhỏ có một cái phố, ở gần bên cạnh Kỳ xã mới không biết khi nào thì nhiều thêm một cái Kỳ quán nhỏ.
7 Chương 13: Lý Trận. Trảm Long. Giải đấu Kỳ Vương năm nay do Nhật Bản đảm nhận, Lý Trận được ký thác kỳ vọng ở trước mặt truyền thông rõ ràng mà cự tuyệt tham gia thi đấu.
8 Chương 15: Đôi mắt. Đầu cơ. Lúc Lý Trận dậy trời còn chưa sáng, nguyên do là bình minh của mùa đông rất chậm, xung quanh tối đen, bên ngoài tứ hợp viện có thể mơ hồ nghe thấy tiếng người khác, trong hẻm nhỏ đã có mấy hành xóm dậy rồi.
9 Chương 17: Tứ Kiếp. Hoà nhau. Hôm nay là đêm ba mươi, bắt đầu từ sáng sớm đã có hàng xóm đến đưa một ít thức ăn nhà mình làm, như là giò tương, cá hố chiên.
10 Chương 19: Lễ vật. Ly biệt. Trần Cảnh đổi cho Lý Dịch Chi một chén trà nóng, Lý Dịch Chi tựa hồ cái gì cũng không muốn nói, Trần Cảnh nhìn cũng đoán không ra nên cái gì cũng không hỏi.
11 Chương 21: Tiếp cận. Đồ đệ. Lý Trận ở Kỳ xã trong hẻm nhỏ có thể nói là đánh đâu thắng đó, không gì cản được, không có đối thủ đối với cái tên kỳ si này mà nói thật sự là tâm ngứa, tuy rằng ngoài miệng khinh thường Cờ vây online, nhưng vẫn là đăng kí xong hết tài khoản, cũng đã lên tìm giết vài bàn thật lớn.
12 Chương 23: Đấu cờ. Nhắn lại. Trần Cảnh ở trên biển ngây người hơn nửa tháng, tuy rằng Trần Cảnh còn rất trẻ, nhưng là nói tiếp số lần hợp tác không ít, lần này giằng co thời gian lâu vậy đúng là hiếm thấy.
13 Chương 25: Nam Kinh. Hôn môi. Diệp Nhiên nhìn thấy Lý Dịch Chi xuất thần, còn tưởng rằng anh là say xe, vươn bàn tay vỗ chụp nhè nhẹ sau lưng của anh, Lý Dịch Chi lúc này mới tỉnh mộng lại.
14 Chương 26: Rau củ. Vuột mất. Lý Dịch Chi trở về phòng, muốn lên diễn đàn đi chơi cờ, không biết đồ đệ nhỏ có đang login hay không, nhưng không có laptop, kiểu để bàn trong nhà cũng không có.
15 Chương 27: Sai lầm. Thi đấu. Cách giải đấu đối kháng cờ vây nghiệp dư Trung Hàn còn có một tháng nhỏ, tin tức đã muốn liên tục không ngừng. Lần này giải đấu đối kháng là một trong trận đấu uy tín nhất trong trận đấu của Trung Quốc, cũng là trận đấu có nhân số tham dự nhiều nhất, rất nhiều truyền thông cũng sẽ chú ý.
16 Chương 28: Gặp nhau. Cảm giác say. Quán quân cuộc đấu dường như đã có dấu vết xác định, Phác Hằng Huyền năm trận đã muốn thắng hai trận, chỉ cần vào bắt một ván nữa, còn lại liền không cần phải so đấu.
17 Chương 29: Thi đấu phụ. Khoái kỳ. Vô luận là người hay là kỳ nghệ, Lý Phái Thần ở giới cờ vây đều là sự kiện quan trọng không thể siêu việt hơn, ở trong sinh mệnh ba mươi lăm năm ngắn ngủi, trong đó gần ba mươi năm dốc sức cho kỳ đàn, có người làm thống kê qua, Lý Phái Thần cửu đẳng ở trong thi đấu cờ vây thắng được lớn lớn nhỏ nhỏ Quán quân đếm cứ tăng lên, vừa vặn hai trăm hạng mục.
18 Chương 30: Quỷ Thủ. Sống lại. Trần Cảnh nghe âm thanh rời rạc, rốt cuộc ngồi không yên, biểu hiện không tự chủ được đứng lên, sau lại cảm thấy chỉ là thông qua màn hình xem trận đấu đã hơi xa xa không có đủ, anh muốn đến bên trong hội trường, tận mắt thấy Lý Dịch Chi chơi cờ.
19 Chương 31: Về nhà. Xe lửa. Lúc TV tiếp sóng nghi thức trao giải, Lý Trận đang ở Kỳ xã chơi cờ, kỳ hữu chỉ vào TV kinh ngạc nói: “Ai nha, đó không phải là Tiểu Lý sao, lợi hại lợi hại, Quán quân đó!”Lý Trận mấy ngày nay cũng không chú ý TV, chợt vừa nhìn thấy Lý Dịch Chi liền sửng sốt, Lý Dịch Chi ở trong TV, trên tay đang cầm tấm bảng lớn tiền thưởng, cùng Trần Tùng Duệ bắt tay.
20 Chương 32: Hộp cờ vây. Bị đánh. Diệp Nhiên hơn tám giờ đồng hồ mới tỉnh, sau khi tỉnh dụi dụi mắt, vẻ mặt còn buồn ngủ than thở nói: “Ai nha các cậu dậy thật sớm a.